Sau này… nếu lúc nói chuyện với Phượng Khương Trần mà nàng không đồng ý thì cứ lôi thẳng nàng lên giường, hung hăng cày cấy đến khi nàng đồng ý mới thôi, lúc lên giường Phượng Khương Trần cực kì dễ nói chuyện.
Cửu Hoàng thúc thấy thỏa mãn muốn chết, lúc này Phượng Khương Trần lại bi thương muốn khóc tới nơi.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy, tối hôm nay lẽ ra phải là nàng chất vấn hắn, rốt cuộc hành động của hắn là có ý gì, nhưng điều gì cũng chưa kịp hỏi điều gì cũng chưa kịp chất vấn, hai người đã quăng nhau lên giường rồi.
Được thôi, lăn giường thì lăn giường, nhưng vấn đề là lăn giường xong lẽ ra phải là nàng khóc lóc nháo nhác đòi thắt cổ, ép hắn phải cho nàng một danh phận chứ, còn bây giờ là sao đây?
Tự nhiên nàng lại bị uy hiếp ngược lại, nói không được đi trêu ghẹo nam nhân khác, vậy còn hắn thì sao?
Phượng Khương Trần càng nghĩ càng khó chịu, thiểu não gục xuống ngực hắn, rầu rĩ nói: “Ngài không cho ta đi trêu chọc nam nhân khác, vậy còn ngài thì sao?”
Từ trong ra ngoài đều bị nam nhân này ăn sạch rồi, nàng phải chịu thêm thiệt thòi là không có được một danh phận đàng hoàng, nhìn Cửu Hoàng thúc đến tuổi này rồi mà bên người vẫn không có lấy một nữ nhân, rõ ràng hắn sẽ không dễ dàng cưới vợ, càng chắc chắn sẽ không lấy nàng.
Không cưới nàng nhưng ít nhất nam nhân này lại yêu nàng và ở bên nàng, hơn nữa Phượng Khương Trần với hắn còn là cùng chung một loại người, nếu ngay cả một yêu cầu nho nhỏ của mình mà Cửu Hoàng thúc cũng không thỏa mãn được thì Phượng Khương Trần ngay lập tức đá hắn xuống giường, xem mọi chuyện chỉ là tình một đêm.
Quả nhiên, một khi nữ nhân đã đánh mất mình thì sẽ bất giác quay đầu về phía nam nhân kia, Phượng Khương Trần càng nghĩ càng thấy buồn bực, hiện tại nàng không có giới hạn của bản thân, cứ để mặc cho Cửu Hoàng thúc lấy đi cái hắn cần.
Cửu Hoàng thúc biết nàng đang lo lắng điều gì, ban đầu hắn cũng chỉ định che mắt người ngoài, tránh để hắn và Phượng Khương Trần bị quấy rối làm phiền nên mới khiến họ nghĩ rằng hai người thật sự đang ở bên nhau, cũng không hề có ý định giả biến thành thật.
Có trời đất làm chứng, hắn thực sự không định yên ổn với Phượng Khương Trần sớm như vậy, theo như kế hoạch của hắn thì phải thêm một thời gian nữa khi mà tình cảm của hai người đã trên đà ổn định, đợi đến lúc Phượng Khương Trần càng ngày càng tin tưởng hắn nhiều hơn, tuy nhiên chuyện xảy ra thì cũng xảy ra rồi, hắn không hề thấy hối hận.
“Khương Trần, chỉ cần nàng không trêu chọc nam nhân khác thì ta cũng sẽ không đi trêu chọc ai cả, ngay cả nhìn thôi cũng không.
” Trước khi gặp được Phượng Khương Trần hắn vẫn luôn như vậy, những nữ nhân bình thường sẽ không thể lọt vào mắt hắn, nếu hắn thật sự là đồ háo sắc thì với thân phận cùng địa vị của hắn, loại nữ nhân nào mà chẳng ở trong tầm tay.
Đã qua nhiều năm như vậy, thế mà hắn vẫn chỉ có một mình Phượng Khương Trần.
“Được, nhớ kĩ lời ngài nói hôm nay, nếu ngài còn dám đi trêu chọc nữ nhân khác, gần gũi vui vẻ với nữ nhân khác, vĩnh viễn cũng đừng nghĩ tới việc leo lên giường của ta.
” Cho dù nàng không mắc bệnh sạch sẽ nhưng thật sự cũng không chịu nổi nếu bản thân dùng chung một nam nhân với kẻ khác.
Đương nhiên nàng cũng không quan tâm liệu hắn có còn zin hay không, chuyện của trước đây thì cứ mặc kệ trước đây, nàng không quan tâm, nhưng một khi đã xác định quan hệ với nàng mà vẫn vui vẻ cùng nữ nhân khác, sau đó lại quay về ôm nàng thì đừng mơ, mới nghĩ thôi nàng đã thấy ghê tởm muốn chết.
Tưởng tượng đến cảnh nam nhân này ra ra vào vào trong cơ thể nữ nhân khác, nàng nghĩ tới đây lập tức thấy buồn nôn, ghê quá đi mất, thà nàng bỏ lỡ chứ nhất định không chịu tự ngược chính mình.
Tủi thân cũng tính là một loại giới hạn, một khi Cửu Hoàng thúc đã đụng tới giới hạn của nàng thì đừng mong có thêm một cuộc đối thoại nào, cuộc chơi của bọn họ đến đó là kết thúc, nàng và hắn mãi mãi cũng không thể làm hòa với nhau được nữa…
Cửu Hoàng thúc không biết được suy nghĩ của Phượng Khương Trần, nhưng hắn hiểu được lòng kiêu ngạo của Phượng Khương Trần, hiểu được sự tôn quý của đích nữ Phượng Ly, hiểu được lạc ấc sau lưng Phượng Khương Trần đại diện cho điều gì.