Đông Lăng Tử Lãng tức giận lườm hai người một cái, lúc cướp người với hắn sao không nghĩ họ là người ngoài, nhưng dù như thế, Đông Lăng Tử Lãng vẫn mở miệng hỏi: “Hồi phủ? Cửu hoàng thúc phái ngươi đến đón Khương Trần về tiểu viện ở phía tây?”
“Khởi bẩm Lăng Vương điện hạ, không phải, Cửu Hoàng thúc sai mạt tướng đón cô nương hồi cửu vương phủ.
Điện hạ, Cửu Hoàng thúc đang chờ Phượng cô nương, nếu không còn chuyện gì, xin thứ cho mạt tướng thất lễ, đưa Phượng cô nương đi trước một bước.
” Thân binh của Cửu Hoàng thúc và Cửu Hoàng thúc giống nhau, hoàn toàn không cho người ta cơ hội từ chối.
Từ đầu tới cuối Phượng Khương Trần chẳng hề nói một câu, tất nhiên nàng cũng không hề có ý định từ chối, nàng bị kẹp giữa ba người này đang đau đầu, dù thân binh của Cửu Hoàng thúc không khách khí nhưng Cửu Hoàng thúc an toàn hơn ba vị này, tuy lúc này nàng cũng không muốn gặp Cửu Hoàng thúc.
“Ba vị điện hạ, Khương Trần đi trước một bước.
”
Dù nói thế nào, quan hệ của nàng và Cửu Hoàng thúc cũng không bình thường, Cửu Hoàng thúc không đến mức xuống giường liền trở mặt, tuy hôm nay gặp nhau, nàng cảm thấy rất lúng túng, nhưng Cửu Hoàng thúc đã phái người tới đón rồi, nàng có thể từ chối sao?
Dù sao, chỉ cần Cửu Hoàng thúc không nhắc tới, nàng sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra hết, Phượng Khương Trần nàng không hèn mọn đến thế, dùng sự trong sạch để tranh giành danh phận và tiền tài, vậy thì nàng và gái lầu xanh có gì khác nhau?
Nam nữ hoan ái, ngươi tình ta nguyện, Cửu Hoàng thúc cũng không cưỡng ép nàng, cũng giống như nàng không có tư cách đòi hỏi Cửu Hoàng thúc.
Phượng Khương Trần đi rất phóng khoáng, vẻ mặt ba nam nhân lại buồn bực, Nam Lăng Cẩm Phàm mở hai tay ra: “Hay quá, giành đến giành đi, Cửu Hoàng thúc lại được hời, nhìn Phượng Khương Trần như vậy, nếu không phải do mấy người chúng ta tranh giành, có lẽ sẽ không đi cùng thân binh của Cửu Hoàng thúc.
”
Quả thực, nếu không phải bị ba người Đông Lăng Tử Lãng làm cho không biết làm thế nào thì hôm nay Phượng Khương Trần sẽ không đi với thân binh của Cửu Hoàng thúc.
Không thể không nói, vận may của Cửu Hoàng thúc thật tốt.
“Theo như bổn cung thấy, có lẽ Cửu Hoàng thúc đã tính được trước rồi, chắc chắn ngài ấy biết Phượng Khương Trần không dễ dàng xuất cung mới sai thủ lĩnh thân binh tiến cung.
” Tây Lăng Thiên Lâm nhìn thoáng qua, đằng sau Phượng Khương Trần là hai nha hoàn đang cầm túi vải trong tay, nói đầy bí hiểm.
Nhất định Cửu Hoàng thúc biết Phượng Khương Trần mặc lễ phục của Cửu vương phi tiến cung, nếu không sẽ không cố ý phái thủ lĩnh thân binh tiến cung đón Phượng Khương Trần.
Nếu hắn ta tra không sai, thủ lĩnh thân binh của Cửu Hoàng thúc là võ tướng tam phẩm.
Đông Lăng Tử Lãng cười khổ một tiếng, không nói gì.
Có người của Cửu Hoàng thúc che chở, Phượng Khương Trần có thể xuất cung an toàn, sẽ không vì bộ y phục mà xảy ra chuyện.
Trong cung, có trăm nghìn loại lý do để gây phiền phức cho một người…
Phượng Khương Trần nghĩ tới một nghìn loại khả năng, thậm chí lúc ngay cả lúc trên xe ngựa cũng đã nghĩ xong các biện pháp để đối phó với các tình huống khác nhau.
Nếu Cửu Hoàng thúc buộc nàng làm nha hoàn làm ấm giường, nàng sẽ thuận theo mặt ngoài rồi âm thầm mưu tính đường lui, sớm muộn gì cũng đá Cửu Hoàng thúc.
Nếu Cửu Hoàng thúc hư tình giả ý, nói những lời để nàng tin tưởng hắn, không sớm thì muộn cũng sẽ cho nàng danh phận, nàng sẽ hy vọng chờ mong, thẹn thùng nói tin hắn.
Nếu Cửu Hoàng thúc lạnh lùng cảnh cáo nàng, đừng tưởng rằng bò lên được giường của hắn là có thể muốn làm gì thì làm, trở thành nữ chủ nhân của cửu vương phủ, nàng sẽ đau lòng gần chết, cố nén nước mắt nói nàng sẽ không…
Nếu Cửu Hoàng thúc nói giữ nguyên tình trạng này, chuyện tối qua coi như không xảy ra, nàng sẽ rưng rưng gật đầu, thể hiện bản thân biết phải làm gì.