Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1270





“Rốt cuộc các ngươi là ai? Đã biết muội muội của ta là đại tú của cung Huyền Tiêu còn dám xuống tay với nàng, ngươi chán sống.

” Ánh mắt của nam tử áo đen có vài phần dã tính, hai mắt đỏ bừng, chắc là do Vi Huyên Phi bị thương cho nên hắn mới tức giận đến như vậy.

Người của cung Huyền Tiêu thật đúng là không bình thường mà vô cùng hung dữ và điên cuồng, Cửu Hoàng thúc hơi híp mắt, không nhanh không chậm nói ra ba chữ: “Đông Lăng Vũ Cửu.



“Đông Lăng Cửu Hoàng thúc?” Xem ra thanh danh của Cửu Hoàng thúc không nhỏ, ngay cả người trong giang hồ cũng biết đến.

“Đúng vậy, bổn vương chính là Đông Lăng Cửu Hoàng thúc, ta tuân lệnh Hoàng Thượng đi tiêu diệt, chắc nhị công tử biết được muội muội của ngươi đã làm gì, bổn vương cũng chỉ là làm việc theo lệ thôi, không giết muội muội của ngươi thì dân sẽ phẫn nộ không thôi.

” Cửu Hoàng thúc cũng không để ý thái độ của nhị công tử ngược lại không khách khí chọc giận hắn ta.

Trong mắt hắn thì rất nhanh nhị công tử sẽ phải là người chết, cung Huyền Tiêu có bản đồ Cửu Châu nên hắn sẽ không bỏ qua cung Huyền Tiêu, dùng quân đội Đông Lăng kết thù tiêu diệt cung Huyền Tiêu chính là chủ ý không tồi, Cửu Hoàng thúc nghĩ như vậy…
Thuận hắn thì sống, nghịch hắn thì chết! Cho đến bây giờ Đông Lăng Vũ Cửu như hắn chưa bao giờ nhân từ nương tay với bất kì ai cả, đối với kẻ thì có thể triệt cỏ tận gốc thì nhất định phải diệt tận gốc.

Cửu Hoàng thúc bao che khuyết điểm thì nhị công tử của cung cung Huyền Tiêu sẽ bao che khuyết điểm, nghe được lời nói của Cửu Hoàng thúc thì tức giận: “Muội muội của ta đã làm cái gì cũng không liên quan đến ngươi, nếu ngươi dám động đến muội ấy ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.

Cửu Hoàng thúc Đông Lăng tốt nhất là ngươi nên ở lại Đông Lăng làm tốt cái cương vị Cửu Hoàng thúc của ngươi đi, đừng có can thiệp đến chuyện của cung Huyền Tiêu, muội muội của ta có làm sai thì cũng là cung Huyền Tiêu dạy dỗ lại nàng không tới lượt ngươi ra tay, cẩn thận đến cuối cùng ngay cả vị trí của ngươi cũng không giữ lại được đấy.



“Muội muội của ngươi ở cung Huyền Tiêu làm bừa như thế nào bổn vương không quản, nhưng đây là địa bàn Đông Lăng của ta nhất định phải tuân theo phép tắc của ta, dám ở địa bàn Đông Lăng làm loạn đừng nói là muội muội của ngươi, ngay cả đó là cha của ngươi ta cũng có thể xử lý, chắc là nhị công tử muốn đến xem ta xử lý chuyện này.

” Khóe môi Cửu Hoàng thúc khẽ nhếch lên một nụ cười khinh miệt.

“Không cần ngươi nhắc nhở, Cửu Hoàng thúc Đông Lăng, hôm nay tất cả những gì muội muội của ta phải chịu đựng cung Huyền Tiêu của ta sẽ nhớ kỹ, sau ngày sẽ trả lại ngươi gấp ngàn lần.

” Nhị công tử đã vô cùng tức giận, các khớp ngón tay do nắm quá chặt mà kêu lên.

Ở trong mắt những người của cung Huyền Tiêu chỉ có Huyên Phi ức hiếp những người khác chứ người khác tuyệt đối không được ức hiếp Huyên Phi, hôm nay Huyên Phi bị người khác ức hiếp thê thảm như vậy, thù này của cung Huyền Tiêu nhất định phải báo, hắn ta thề Đông Lăng Vũ Cửu sẽ không có kết cục tốt.

“Sao phải chờ sau này, hôm nay ngươi có khả năng có thể báo thù, bổn vương còn rất nhiều công việc không rảnh nhớ đến việc nhỏ này, sau này bổn vương sẽ không nhớ rõ ngươi là ai.


” Cửu Hoàng thúc lạnh lùng nói.

Hắn biết nhị công tử của cung Huyền Tiêu rất có bản lĩnh nên e rằng hôm nay hắn rất khó có thể giữ hắn ta lại được chứ đừng nghĩ có thể lấy được mạng của Huyên Phi, trừ khi hắn chọc giận đối phương làm cho đối phương vượt qua giới hạn như vậy hắn mới có phần thắng.

Đáng tiếc… Hôm nay không ai ngu ngốc cả, những tính toán của Cửu Hoàng thúc nhị công tử cũng láng máng hiểu được, nhìn thấy Huyên Phi bị thương, hơn nữa thái độ khinh thường của Cửu Hoàng thúc khiến hắn ta có thể bị kích động mà giết người nhưng mà hắn ta cố gắng nhịn xuống.

“Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, Cửu Hoàng thúc Đông Lăng, hôm nay cung Huyền Tiêu ghi nhớ món nợ này ngươi cứ chờ đấy…” Nhị công tử còn chưa nói hết đã giơ đao lên đảo qua toàn thân…
Những binh lính vây quanh đều lui về phía sau những cung thủ đang vội vàng bắn tên, nhưng không nghĩ đến hắn ta lại làm một động tác giả, khi binh lính lùi lại mũi chân hắn rời đi, nhưng đột nhiên hắn cảm thấy trước mặt có một cỗ sát khí vừa ngẩng đầu đã thấy một khuôn mặt rất giống Huyên Phi đó là Phượng Khương Trần.

Sao lại có thể như thế? Muội muội?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.