Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1444



Chương 1444

“Quên đi, quay đầu lại nói chuyện với Vân Tiêu, nhìn xem Vân Tiêu nói như thế nào, nếu hắn và Thôi Hạo nhăn nhó giống nhau thì sẽ không quan tâm đến hắn.” Quen biết một hồi, Phượng Khương Trần không thể coi thường bệnh tình của Vân Tiêu nổi.

Hơn nữa, Vân Tiêu đột nhiên xuất hiện ở hoàng thành Đông Lăng, giao thiệp với nàng có khả năng là vì bệnh tình của mình mà đến, nói không chừng Vân Tiêu đã sớm chuẩn bị tâm lý.

Sở dĩ… Không có gì phải xoắn xuýt.

“Công tử Thôi gia, công tử vương gia ta cũng dám trị, còn phải sợ một công tử Vân gia sao,  không phải chỉ là bướu não thôi à, kiếp trước cũng không ít lần làm phẫu thuật cái này, làm một đại phu kiêng kị nhất là e sợ, mình còn sợ thì bệnh nhân phải làm sao bây giờ.”

Phượng Khương Trần ổn định tâm tình xong thì bắt đầu kiểm tra mẫu vật máu của Nguyên Hi và Vân Tiêu, làm một mạch đến ban đêm làm hai nha hoàn Đồng Giác và Đồng Dao lo lắng muốn chết.

Cô nương nhà các nàng đã không ăn hai bữa, tiếp tục như vậy thì làm sao được.

Kết quả các nàng vất vả lắm mới đợi được Phượng Khương Trần đi ra, Phượng Khương Trần lại vung tay lên: “Lát nữa nói sau, ta còn có việc phải bận rộn.”

Đi nhanh đến viện của Thôi Hạo Đình, Đồng Giác và Đồng Dao nhìn nhau, khuôn mặt khổ sổ, các nàng không được vào viện của Thôi công tử.

“Thôi công tử, kết quả kiểm tra đã có, máu của Nguyên Hi tiên sinh và ngươi tương thích, ngươi kêu hắn chuẩn bị sẵn sàng, ngày mai đến Phượng phủ cho ta.” Dưới tình huống bình thường, rất khó để tìm được người có gen phù hợp với dung tính kháng nguyên của bệnh nhân mà xương tủy lại không bị loại trừ, cho dù là người thân ruột thịt cũng chưa chắc, phải nói là Thôi Hạo Đình vận khí tốt, Nguyên Hi vừa khéo tương thích với hắn ta.

“Thật vậy sao? Ngươi đã kiểm tra được rồi à?” Lúc này Thôi Hạo Đình cũng không bình tĩnh được, Phượng Khương Trần nói hắn ta an tâm chờ kết quả, nhưng hắn ta… làm sao có thể an tâm được.

Công tử của Thôi gia rất nhiều nhưng người bằng lòng cứu hắn ta không có mấy người, còn người mong muốn hắn ta chết lại một xấp dầy, nếu như Nguyên Hi tiên sinh không được, hắn ta phải trở về Thôi gia cầu cứu người, lời này của Phượng Khương Trần không thể nghi ngờ đã làm lòng hắn ta nhẹ nhõm.

Phượng Khương Trần gật đầu: “Biết ngươi nóng ruột, ta lấy được kết quả là tới nói cho ngươi biết trước, ngươi và Nguyên Hi tiên sinh chuẩn bị một chút đi, trước tiên dời đến Phượng phủ, chúng ta sẽ giải phẫu ngay tại Phượng phủ, ba ngày sau ta sẽ trở lại, thời gian giải phẫu định là năm ngày sau.”

Hiến xương tủy thật ra là thu thập máu và xương tủy, cũng chính là tạo máu làm tế bào, người hiến tặng chuẩn bị trước năm ngày trước khi nhập viện, bốn ngày trước đó, mỗi ngày đều phải tiêm thuốc kích thích tĩnh mạch, ngày thứ năm có thể thu thập được, cùng ngày là có thể giải phẫu.

Đương nhiên, dựa vào kỹ thuật trong túi trị liệu thông minh cũng không cần phải rút máu và xương tủy từ giữa cột sống, đến lúc đó Nguyên Hi cũng không cần giải phẫu, chỉ cần thu thập toàn bộ máu qua tĩnh mạch, thông qua tế bào máu phân li linh hoạt rút máu ra tạo tế bào là được.

Nàng có thể bảo đảm sự an toàn của Nguyên Hi cho nên mới chỉ nói là rút máu. “Tốt lắm, ta sẽ phái người thông báo cho Nguyên Hi tiên sinh.” Đối mặt chuyện đại sự có liên quan đến sống chết, cho dù là được giáo dục từ nhỏ, dù núi Thái Sơn có sụp đổ trước mặt cũng phải mỉm cười, Thôi Hạo Đình vốn đã bình tĩnh cũng phải rối loạn.

“Nguyên Cực, Nguyên Cực, nhanh đi thông báo cho Nguyên Hi tiên sinh, bảo hắn đến Phượng phủ, mặt khác dặn dò hạ nhân chuẩn bị đồ đạc cho ta, ngày mai ta phải dọn đến Phượng phủ.”

“Thôi công tử, ngươi đừng vội, vẫn là câu nói kia, nếu quyết định giải phẫu thì không cần nghĩ nhiều nữa, tất cả chuyện ngươi có thể thì đều đã làm rồi, hơn nữa còn làm tốt nhất, chuyện bây giờ ngươi cần làm là thả lỏng tâm tình, không cần suy nghĩ gì hết, cũng không cần lo lắng, còn lại cứ giao cho ta là được rồi, tin tưởng ta, chúng ta nhất định có thể tạo nên kỳ tích.” Tình hình của Thôi Hạo Đình rất không ổn định, Phượng Khương Trần phải đứng dậy đè bờ vai của hắn ta xuống, kiên định nói cho hắn ta biết.

Chúng ta có thể!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.