Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1488



Chương 1488

Khi Thôi Hạo Đình và Nguyên Hi tiên sinh bước vào cũng luôn miệng tán tưởng thiết kế độc đáo của căn nhà gỗ, đáng tiếc…

Thứ này không dễ bắt chước chút nào, không phải ở chỗ kỹ thuật của nó khó đến đâu mà là… Những ống sứ kia đều được chôn ở dưới lòng đất, nếu muốn xây dựng thì phải đập bỏ hoàn toàn nhà cũ.

Công trình này quá lớn, bọn họ cũng chỉ có thể thèm thuồng thưởng thức, hơn nữa Phượng Khương Trần chỉ xây dựng căn nhà gỗ theo thiết kế ấy chứ không phải là toàn bộ Phượng phủ, điều đó đủ để chứng minh chi phí xây dựng nó không phải là một con số nhỏ.

Nhiệt độ trong căn nhà gỗ vừa vặn, Phượng Khương Trần và Tôn Tư Hành vừa bước vào đã lập tức cởi áo khoác ra, đi đến phòng thay đồ được đánh dấu đặc biệt, mặc áo phẫu thuật lên người, trong khi Nguyên Hi tiên sinh và Thôi Hạo Đình cũng đã thay quần áo bệnh nhân mà Phượng Khương Trần đã cho người chuẩn bị trước đó, đang đứng trong phòng phẫu thuật chờ bọn họ.

Trong phòng phẫu thuật chỉ có hai bàn mổ, không có cái ghế nào cả, mà cho dù là Thôi Hạo Đình hay Nguyên Hi tiên sinh đều không có thói quen ngồi bên mép giường hay nằm trên giường chờ đợi người khác, cho nên… Hai người chỉ có thể đứng đó, không ngừng trò chuyện để giảm bớt căng thẳng trong lòng.

Nhưng lúc này bọn họ cũng không có tâm trạng để nói chuyện, cả hai người đều quá căng thẳng, tay không phải tay, chân không phải chân, nói cái gì cũng là ông nói gà bà nói vịt.

Đặc biệt là Thôi Hạo Đình, nếu không phải được dạy dỗ đàng hoàng, hắn nhất định sẽ đi qua đi lại vòng quanh căn phòng để giải toả nổi lo lắng trong lòng. Hắn cũng muốn đối mặt với chuyện trọng đại liên quan đến sinh tử bằng một trái tim bình thường, nhưng hắn thực sự không thể làm được.

Ngay khi Phượng Khương Trần và Tôn Tư Hành vừa mới vào, Thôi Hạo Đình và Nguyên Hi tiên sinh đã lập tức phát hiện ra, bọn họ nhìn chằm chằm vào cửa, đợi đến khi hai người kia đi đến, bọn họ còn có chuyện muốn hỏi Phượng Khương Trần.

Trước đó Phượng Khương Trần đã nói sẽ không cho Tôn Tư Hành tham gia vào, nhưng bây giờ lại thay đổi ý định, điều này khiến Thôi Hạo Đình cảm thấy vô cùng bất an, nhất định phải hỏi rõ ràng mọi chuyện, nếu không hắn thà huỷ bỏ cuộc phẫu thuật hôm nay còn hơn.

“Tôn công tử cũng đến à, Phượng Khương Trần, chẳng phải ngươi đã nói sẽ không để hắn tham gia vào chuyện này sao?’’ Thôi Hạo Đình đã cố gắng hết sức kìm nén sự sốt ruột trong lòng mình, nhưng Phượng Khương Trần vừa bước vào, hắn vẫn không thể chờ nổi mở miệng chất vấn.

Với mức độ cưng chiều của Phượng Khương Trần dành cho Tôn Tư Hành, sao nàng có thể để cho đồ đệ mạo hiểm, chẳng lẽ cuộc phẫu thuật hôm nay có thay đổi gì sao?

Lúc đầu Phượng Khương Trần muốn nói rằng nàng cần có sự giúp đỡ của Tôn Tư Hành, nhưng nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Thôi Hạo Đình, nàng lập tức đổi ý: “Lúc trước ta không để hắn tham gia vào chuyện này là vì chỉ nắm chắc bảy phần, ngộ nhỡ có bất trắc cũng không muốn đẩy hắn đến trước mặt Thôi gia. Nhưng bây giờ… Ta có thể nắm chắc mười phần, cho nên mới bảo hắn đi vào làm trợ thủ của mình.’’

“Mười phần chắc chắn? Phượng Khương Trần, ngươi nói ngươi nắm chắc trong tay mười phần thành công? Ngươi xác định?’’ Thôi Hạo Đình cực kỳ kích động, lập tức vọt đến trước mặt Phượng Khương Trần, cũng may Phượng Khương Trần đã có sự chuẩn bị, nếu không nhất định sẽ bị hắn doạ cho chết khiếp.

Mặc dù là thế nhưng hơi thở của nàng vẫn không ổn định, nàng thở ra một hơi, lúc này mới nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, ta có thể chắc chắn chữa lành cho ngài, cho nên Thôi công tử, ngài cứ thoải mái đi, ta đảm bảo, sau khi ngài tỉnh lại sẽ nhìn thấy một phiên bản khác của chính mình.’’

Giọng điệu của Phượng Khương Trần rất cứng nhắc nhưng lại sở hữu một ma lực có thể khiến người khác tin theo vô điều kiện, Thôi Hạo Đình cũng không ngoại lệ, nghe thấy giọng điệu khẳng định của Phượng Khương Trần, nỗi lo lắng trong lòng hắn tan biến một chút.

“Ta tin ngươi!’’ Đối mặt với ánh mắt sâu thẳm trầm tĩnh của Phượng Khương Trần, Thôi Hạo Đình thoải mái mỉm cười một tiếng.

Thực ra, hắn không thể không tin nàng, hắn thậm chí đã giao tính mạng của mình cho Phượng Khương Trần.

“Nhất định sẽ không làm ngài thất vọng!’’ Bởi vì nàng không cho phép thất bại!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.