Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1564



Chương 1564

“Không tra được thì khiến nàng ta tự mình nói ra, để Bộ Kinh Vân mang chuyện Phượng tướng quân và Phượng phu nhân tiết lộ cho cung chủ cung Huyền Tiêu biết.” Giả chính là giả, cho dù giả có giống đến đâu cũng sẽ để lộ ra dấu vết.

Nữ nhân kia của cung Huyền Tiêu chắc chắn không phải Lục Dĩ Mạt, nếu nàng ta thật sự là Lục Dĩ Mạt thì Huyên Minh Kỳ cũng sẽ không tìm đến Phượng Khương Trần.

Chỉ tiếc rằng trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, cung chủ cung Huyền Tiêu chắc là không ngờ tới thế mà lại có cả hướng suy nghĩ này, dù sao cũng không có ai sẽ tùy tiện đi hoài nghi thể tử của chính mình.

Không thành vấn đề, nếu cung chủ cung huyền Tiêu không thể nghĩ theo hướng kia được thì hắn sẽ đẩy giùm cho mà hiểu.

Sau khi giao cho Tô Vân Thanh mấy chuyện cần làm tiếp theo và cách làm những chuyện đó, Cửu Hoàng thúc không nán lại dù chỉ một giây mà ngay lập tức đi tới nơi đã hẹn trước với Vương Cẩm Lăng.

Vương Cẩm Lăng đã chờ ở đó từ sớm, lúc Cửu Hoàng thúc đến Vương Cẩm Lăng đã uống hết hai bình trà, thấy Cửu Hoàng thúc tới thì Vương Cẩm Lăng lấy ra một cái chén không, rót trà vào đấy rồi đưa tới trước mặt Cửu Hoàng thúc: “Trà lạnh, Cửu Hoàng thúc tốt nhất là không nên ghét bỏ.”

Bề ngoài là đang châm trà cho Cửu Hoàng thúc uống, nhưng thực tế là đang nói cho Cửu Hoàng thúc biết mình đã tới muộn rồi, mà nguyên nhân Cửu Hoàng thúc tới muộn hắn ít nhiều cũng đoán được một phần.

Thế gian này ngoại trừ Phượng Khương Trần, còn ai có thể giữ Cửu Hoàng thúc lại được nữa.

“Trà ngon.” Nước trà lạnh như băng, vào miệng lại thấy chua xót đến lạ, mặt mày Cửu Hoàng thúc không đổi sắc uống hết trà, trái lương tâm mở miệng khen ngợi.

Đây là muốn nói cho Vương Cẩm Lăng biết, cho dù hắn tới sớm hay muộn cũng không quan trọng, quan trọng là… Mọi chuyện trước sau như một đều rất thuận lợi, sẽ không ảnh hưởng đến việc hợp tác của bọn họ.

“Nếu Cửu Hoàng thúc thích vậy thì uống thêm hai chén đi.” Vương Cẩm Lăng lại nâng bình trà lên, thay Cửu Hoàng thúc rót đầy chén, nước lạnh thấy còn dễ uống hơn cái thứ trà lạnh này.

Nếu sớm hay muộn đều không quan trọng, vậy thì ta rất muốn xem xem tối nay lúc ngươi trở về, những người ở trong đại lao Tông Nhân phủ đó có thể kéo dài thời gian cho ngươi được bao lâu.

Mặt mày Vương Cẩm Lăng tươi cười, hoàn toàn không thể nhìn ra ý tứ xấu xa của hắn, biểu hiện điển hình của loại người đến chết vẫn không hết đểu.

Cho dù Cửu Hoàng thúc sốt ruột cũng sẽ không để lộ ra ngoài, vẫn vững vàng ngồi đó, nâng chén trà lên khẽ nhấp một ngụm: “Đợi sau khi trận tuyết lớn này tan, bản vương mời đại công tử tới phủ phẩm trà.”

Sau khi trận tuyết lớn này tan, hắn sẽ rời khỏi đại lao Tông Nhân phủ, tự mình gặp gỡ với cung Huyền Tiêu.

“Cẩm Lăng sẽ cầu nguyện cho trận tuyết này sớm dừng.” Nói câu này tức là đồng ý đợi tới lúc Cửu Hoàng thúc rời ngục sẽ tấn công cung Huyền Tiêu.

Tuy Vương Cẩm Lăng không thích Cửu Hoàng thúc, nhưng hắn lại không thể không thừa nhận năng lực của Cửu Hoàng thúc thật sự không tầm thường, có hắn làm chỉ huy chiến dịch cung Huyền Tiêu thì tổn thất bọn họ nhận về cũng ít hơn nhiều.

Đạt được thỏa thuận rồi, Cửu Hoàng thúc bắt đầu nói về kế hoạch của mình: “Sự tồn tại của cung Huyền Tiêu là cần thiết đối với hắn.” Nói cách khác nếu hắn nói mình không có ý định phá hủy cung Huyền Tiêu, Vương Cẩm Lăng sẽ nghĩ gì?

“Một môn phái giang hồ thì cho một bài học là được rồi, Huyên Minh Kỳ cũng không tồi.” Giữ lại thì giữ lại, nếu phá hủy cung Huyền Tiêu thì Phượng Khương Trần sẽ thấy xấu hổ với Huyên Minh Kỳ, cung Huyền Tiêu có tồn tại cũng không có vấn đề gì nhưng mà phải thay đổi người làm cung chủ, hắn không muốn đặt tâm trí mình của cung Huyền Tiêu nữa, chán muốn chết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.