Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1565



Chương 1565

Vương Cẩm Lăng nói Huyên Minh Kỳ không tồi không phải là đang khen ngợi, mà là đang nói hắn làm cung chủ cũng không tồi.

Đến lúc này Cửu Hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng lại có thêm một điểm chung nữa, bọn họ đều không có ý định phá hủy cung Huyền Tiêu, không những vậy họ còn muốn giúp Huyên Minh Kỳ loại bỏ những kẻ bất đồng ý kiến.

Chiến dịch đối phó với cung Huyền Tiêu lần này, bề ngoài người được lợi nhất là Huyên Minh Kỳ, mà bên trong người bận rộn nhất cũng chính là Huyên Minh Kỳ.

Cửu Hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng không cần nói nhiều vẫn hiểu lòng nhau, liếc liếc đối phương một cái rồi gật đầu.

Hai con cáo già ăn ý muốn chết, họ đồng lòng nhất trí với nhau nhất định phải lợi dụng cơ hội lần này để ép cho Huyên Minh Kỳ phải quay về cung Huyền Tiêu.

Đến lúc đó bọn họ sẽ khiến Huyên Minh Kỳ trông thật vẻ vang gọn gàng, thực ra là làm cho cung Huyền Tiêu rối tung rối mù lên cho hắn từ từ mà vội mà vàng, để xem hắn còn có thời gian làm tổ ở Phượng phủ không.

Hai người đạt được thỏa thuận, Cửu Hoàng thúc lấy chuyện cứu trợ thiên tai để thử Vương Cẩm Lăng, Vương Cẩm Lăng cũng lờ mờ đoán được ý đồ của Cửu Hoàng thúc, mặc dù không đồng ý nhưng cũng không bằng lòng ưng thuận.

Cửu Hoàng thúc cũng không nói thêm gì nữa, sau khi uống xong chén trà lạnh thì lập tức rời đi, để lại một Vương Cẩm Lăng đang ngồi ngắm nhìn bầu trời đêm, suy nghĩ sâu xa.

Hắn không suy nghĩ sâu xa không được mà.

Vừa mới đây thôi Cửu Hoàng thúc đã nói ra dã tâm của mình cho hắn nghe, chỉ là hắn có muốn giả vờ như không biết gì cũng không được.

Đông Lăng Vũ Cửu, khó trách ngươi lại dễ dàng tha thứ cho Hoàng thượng đang ngồi ở cái ghế kia, thì ra mục đích của ngươi không chỉ là Đông Lăng mà là cả thiên hạ này.

Tái thiết lập thời đại hưng thịnh của tiền triều, Đông Lăng Vũ Cửu, người đó sẽ là ngươi sao?

Vương Cẩm Lăng biết đêm nay hắn đừng hòng nghĩ tới chuyện ngủ được, Cửu Hoàng thúc ném cho hắn quả bom này đủ để hắn mất ngủ mấy ngày, bởi vì mấy ngày hôm trước, Thôi gia có để lộ ra ý tứ muốn lôi kéo Vương gia.

Hai nhà Vương, Thôi chỉ có thể tạm thời hợp tác chứ tuyệt đối không thể hợp tác lâu dài được, Vương Cẩm Lăng cũng không muốn tự tìm đường chết, cho dù Thôi gia có từng bước nhượng bộ, bày ra đủ chuyện điên rồ để đặt điều kiện nhưng hắn vẫn không chịu gật đầu.

Trước Thôi gia đồng ý, sau Cửu Hoàng thúc mở miệng, xem ra Vương gia có trốn cũng không thoát được. Tình thế của thiên hạ, bị chia cắt lâu rồi cũng được thống nhất, thống nhất lâu dài rồi cũng phải chịu sự phân chia, tứ quốc xây dựng đất nước chưa đến trăm năm đã rối loạn, mà loạn này lại loạn từ trong loạn ra, ai có thể thực sự thoát ra được.

Vương Cẩm Lăng phát hiện trọng trách trên người mình càng ngày càng nhiều, hắn là người cầm quyền của Vương gia, chỉ cần một sơ ý nho nhỏ thôi cũng đủ để Vương gia vạn kiếp vô phúc, đồng thời hắn cũng sẽ trở thành tội nhân của Vương gia.

Ầm… Một tia lửa lóe lên nơi cuối chân trời, chưa tới mười lăm phút sau khi Cửu Hoàng thúc rời đi, từ hướng của đại lao Tông Nhân phủ dấy lên một màu đỏ hỏn, ngọn lửa uốn lượn bốc cao lên tận trời, chiếu rọi sáng rực một nửa hoàng thành, dân chúng xung quanh đại lao đều bị ánh lửa này làm cho bừng tỉnh, toàn bộ đồng loạt chạy ra ngoài, khóc lớn hô to…

“Đi lấy nước, mau đi lấy nước…”

“Chữa cháy, mau chữa cháy…”

Trong bóng đêm tĩnh lặng trong nháy mắt lại huyên náo hẳn lên, một đám người trong đại lao Tông Nhân phủ đều xách nước dập lửa, chỉ có bốn tên thị vệ do Hoàng thượng phái tới vừa nhìn thấy cảnh này, việc đầu tiên cần làm không phải là chữa cháy như người khác, mà là nhảy vào đại lao xem xem Cửu Hoàng thúc có ở đấy hay không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.