Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 483



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 483

 

Nàng không được hưởng thụ niềm vui gia đình, đồ đệ của nàng có thể hưởng thụ được cũng là một chuyện tốt.

 

Lúc Phượng Khương Trần rời đi thấy Tôn Tư Hành ngồi cạnh Tôn phu nhân, nụ cười sạch sẽ, một lòng chọc Tôn phu nhân cao hứng thì mặt đầy hâm mộ.

 

Ngày qua ngày sống cuộc sống như vậy nàng cũng nguyện ý, nhưng hết lần này tới lần khác đây chỉ là ước mơ xa xôi.

 

Phượng Khương Trần trở lại Phượng phủ trong tâm trạng cực kém, Chu Hằng thấy nàng như vậy cũng không dám hỏi nhiều, đang do dự không biết có nên đưa thiệp mời trong tay cho nàng không.

 

“Chu Hằng, có chuyện gì sao?” Đối với Chu Hằng, nàng phòng bị nhưng cũng không biết nên nói như thế nào, nàng biết có một số việc khi nói ra sẽ vĩnh viễn không như trước được.

 

Nàng thực sự coi Chu Hằng là đệ đệ mình, cũng chính vì vậy mới khiến nàng khổ sở.

 

“Tỷ tỷ, Trần Quốc Công phủ cho người đưa thiệp mời đền, nói là thân thể Quốc công lão phu nhân khó chịu, mời tỷ qua xem bệnh.” Chu Hằng biết Phượng Khương Trần không có kiên nhẫn với những người này, nhưng không thể hết lần này đến lần khác cự tuyệt bọn họ.

 

“Trần Quốc Công phủ?” Phượng Khương Trần mở thiệp ra cười nhạo một tiếng.

 

Mờ ám không thể ra ánh sáng, người của Trần Quốc Công phủ này cũng thật thú vị, mời nàng đến phủ không sợ nàng gây thêm chuyện sao?

 

Xem ra giáo huấn của Tấn Dương Hầu phủ vẫn còn quá nhỏ, những người này cho rằng nàng là quả hồng mềm muốn nhào nặn như nào cũng được sao?

 

“Tỷ tỷ?” Chu Hằng quan tâm gọi một tiếng, Phượng Khương Trần không phải bị dọa sợ rồi chứ?

Trần, Phượng Khương Trần vừa đến nơi liền được dẫn vào, mama quản sự bên người lão phu nhân là Tần đại nương ra đón tiếp.

 

“Vị này là Tần đại nương, là người bên cạnh lão phu nhân.” Tiểu nha hoàn dẫn đường thấy bà ta từ xa liền nhắc nhở Phượng Khương Trần, tránh trường hợp Phượng Khương Trần không biết.

 

Đây được coi là cho Phượng Khương Trần mặt mũi, dù sao Phượng Khương Trần cũng chỉ là một đại phu, mà Tần đại nương này là mama cao nhất trong Trần Quốc Công phủ.

 

Phượng Khương Trần vừa vào đến sân, Tần đại nương liền cười ha ha tiến lên, thân thiết nói: “Phượng đại phu, cuối cùng ngươi cũng đến, lão phu nhân nhà chúng ta mấy hôm nay thân thể không được khỏe, nhưng chỉ nghĩ đến Phượng đại phu, Phượng đại phu đến thật tốt quá rồi, lão phu nhân nhà ta chắc chắn sẽ khỏi bệnh.”

 

Lời này đúng là thú vị, chắc chắn sẽ khỏi bệnh? Bệnh gì mà nhát định phải để Phượng Khương Trần nàng xem, nghĩ lại cũng chỉ có chuyện đó.

 

“Tần đại nương khách sáo rồi, Khương Trần chỉ là một thầy thuốc, chắc chắn sẽ làm hết chức trách của một thầy thuốc.” Phượng Khương Trần không kiêu căng cũng không nịnh nọt đáp, ôn hòa lễ độ, giống như nàng và Trần Quốc Công phủ chưa từng xảy ra bắt kỳ mâu thuẫn gì.

 

Trong hậu viện của Trần Quốc công phủ chỉ có lão phu nhân là người được cưới hỏi đàng hoàng về, những phụ nhân khác cũng chỉ tôn quý hơn một chút, lão phu nhân được đưa về sau khi lão gia chết, nên không cần phải cúi đầu khi gặp mặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.