Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 495





Đối với loại bác sĩ không có đạo đức nghề nghiệp này, Phượng Khương Trần cực kỳ khinh bỉ, cho rằng những người này phá hỏng hình ảnh của bác sĩ, hoàn toàn không có tư cách gọi là bác sĩ.

Phượng Khương Trần đi đến nhà gỗ từ sớm, viết rõ những thứ cần chuẩn bị, vì không để Tôn Tư Hành nghỉ ngờ nên Phượng Khương Trần không dùng thuốc mê mà dùng ma phí tán.

Những dụng cụ khác Tôn Tư Hành đã thấy qua, nàng cũng không cần lo lắng, sau khi xác định không còn vấn đề gì, Phượng Khương Trần đưa tay bật đèn trong phòng, rồi lấy dạ minh châu lần trước Cửu hoàng thúc đưa đến, phòng giải phẫu trong nháy mắt sáng lên máy lần.

“Thật không hiểu ngươi đưa dạ minh châu cho ta là có ý gì, ta còn tưởng ngươi có chút tâm tư với ta, ta không mong là đơn phương, không ngờ do bản thân ta suy nghĩ quá nhiều.


Chuyện Cửu hoàng thúc lợi dụng nàng, nói không buồn là gạt người, nhưng Phượng Khương Trần tin thời gian sẽ làm phai nhòa tất cả.

Tình cảm cũng cần được quản lý, lâu không nghĩ đến sẽ phai dần đi, giống như đau lòng vậy, đau đến lặng người cũng sẽ phai nhạt dần theo thời gian.

Phượng Khương Trần đưa tay khóa kỹ cửa, chờ Tôn Tư Hành đến, nào ngờ chờ không được Tôn Tư Hành mà lại chờ được tiểu thư Tô phủ Tô Quán và công chúa Tây Lăng Dao Hoa.

Tô Quán thì Phượng Khương Trần biết, nhưng Dao Hoa công chúa…
Nếu như nàng không có nhớ nhằm thì đôi huynh muội nàng xem bệnh đêm hôm đó, muội muội là Dao Hoa công chúa, vậy người mà nàng cứu hôm đó là thái tử Tây Lăng?
Phượng Khương Trần trực tiếp sững người tại cửa ra vào, không biết nên tiến về phía trước hay nên lùi về phía sau.

Sao nàng luôn chọc phải những người phiền toái này vậy, nàng chỉ muốn làm một bác sĩ bình thường, điều này khó lắm sao?
Dao Hoa công chúa và Tô Quán đồng thời phát hiện ra sự xuất hiện của Phượng Khương Trần, hai nữ nhân gần như cùng một lúc nhìn về phía Phượng Khương Trần, ánh mắt của các nàng đều không được thân thiện.

“Ngươi chính là Phượng Khương Trần? Lần đầu gặp mặt đúng là khiến ta phải kinh ngạc nha.

” Lời này của Tô Quán rõ ràng là nói cho Phượng Khương Trần nghe, nàng ta sẽ không thừa nhận việc mình đã từng gặp Phượng Khương Trần.


“Bản cung đã ngưỡng mộ Phượng đại phu từ lâu, cuối cùng hôm nay cũng được gặp mặt.

” Dao Hoa công chúa đổi cách nói khác, nhưng ý thì cũng tương tự, nàng ta muốn nói hôm nay là ngày đầu tiên hai người gặp nhau.

Hai nữ nhân dối trá.

Phượng Khương Trần không có lý do nhưng nàng không thích hai nữ nhân này, mặc dù không thích nhưng ngoài mặt vẫn không được thể hiện gì.

Phượng Khương Trần tự nhiên phóng khoáng đi đến, hướng hai người gật đầu xem như chào hỏi, nhìn qua một chút liền phát hiện hai nữ nhân này không khách khí mà ngồi ở vị trí chủ vị.

Đúng là không lịch sự chút nào, một chút cũng không coi mình là khách, nhìn hộ vệ, cung nữ sau lưng hai người họ, Phượng Khương Trần hơi nhếch miệng, ngồi xuống vị trí cuối cùng.

Một chỗ ngồi thì có thể nói lên điều gì chứ, những nữ nhân đang cố gắng tranh giành những thứ tự mình tưởng tượng sao.

Mông Phượng Khương Trần vừa đặt xuống ghế, cung nữ phía sau Dao Hoa công chúa liền tiến lên chỉ vào mặt nàng lớn tiếng: “Lớn mật, công chúa đã cho ngươi ngồi chưa mà ngươi ngồi, còn không mau lên bái kiến công chúa, công chúa điện hạ còn chưa ban thưởng ngòi thì ngươi cũng chỉ có quỳ.



Khí thế rất lớn, nhưng Phượng Khương Trần cũng không bị dọa sợ, nàng không để ý đến ánh mắt sát khí của đám thị vệ cung nữ kia, bình tĩnh ngồi xuống.

“Công chúa? Công chúa ở đâu? Khương Trần cũng không có tiếp chỉ nói có công chúa đến Phượng phủ.


“Phượng Khương Trần, mở to đôi mắt của người ra, Dao Hoa công chúa đang ở đây ngươi lại dám vô lễ xem thường công chúa, xứng đáng bị chém.

” Cung nữ kia bị tức giận không nhẹ, mà Dao Hoa công chúa cũng khẽ cau mày không vui, Tô Quán tâm trạng tốt ngồi một bên xem kịch.

Các nàng hôm nay đến đây là có lý do, hơn nữa hai người họ còn có sự cho phép của hoàng thượng Đông Lăng, Phượng Khương Trần hành động không hợp lễ nghi, đó chính là phá hỏng quan hệ ngoại giao của hai nước.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.