Trên thực tế lo lắng của Cửu hoàng thúc là dư thừa, điều hắn nghĩ đến thì làm sao nàng lại không nghĩ đến, nàng nói đi chẳng qua chỉ là vì kích Cửu hoàng thúc đưa nàng an toàn trở về thành mà thôi.
Nàng của hiện tại không phải thiếu nữ đơn độc không có gì như lúc đầu nữa, Đông Lăng hoàng thành vì nàng mà bất chấp tất cả cũng như Đông Lăng hoàng thành cũng có những người mà nàng còn bận tâm, có người nàng muốn bảo vệ……
Trở về thành là việc phải làm, Phượng Khương Trần chỉ là không muốn vì việc trở về thành mà cầu xin Cửu hoàng thúc, hiện tại xem ra không cần cầu xin rồi, hắn tự có sắp xếp cho nàng về thành.
Vấn đề phải xem xét hiện tại là làm thế nào để về thành?
Trong kế hoạch ban đầu của nàng không có Cửu hoàng thúc, cũng không có dự định rời thành, rời thành là chủ ý nhất thời của nàng sau khi gặp Cửu hoàng thúc, chỉ vì một lần phóng túng bản thân, chỉ vì muốn giữ lại cho mình một hồi ức tốt đẹp.
Theo lời Cửu hoàng thúc nói, Phượng Khương Trần “vạn phần gian nan” gật đầu, nhắm mắt nói: “Cửu hoàng thúc, chúng ta về thành thôi.
”
Mà nàng không thấy được vẻ mặt như trút được gánh nặng của Cửu hoàng thúc, còn cả ý cười trong ánh mắt hắn.
Không cho Phượng Khương Trần thời gian để suy nghĩ, hắn liền đưa nàng xuống núi.
Trong lòng thầm nói: nữ nhân Phượng Khương Trần này càng ngày càng phiền phức! Nữ nhân quả nhiên nhiễm không được.
Tối qua Cửu hoàng thúc đã bí mật đưa nàng rời khỏi thành, nên Phượng Khương Trần cho rằng hắn sẽ dùng cách tương tự như vậy, không kinh động đến bất kỳ ai mà đưa nàng trở về, nhưng……
Nàng đã đánh giá thấp trình độ lòng dạ đen tối của Cửu hoàng thúc!
“Cửu hoàng thúc, như vậy không tốt lắm, tối qua chúng ta cũng không đăng ký rời thành, lúc này khi trở về thành lại rêu rao như vậy, chẳng phải sẽ khiến hoàng thượng hoài nghi sao.
”Phượng Khương Trần ngồi trên lưng ngựa, thấy càng ngày càng gần cổng thành thì trong lòng không khỏi có chút nôn nóng.
Đây không phải là lừa người chứ, Cửu hoàng thúc rõ ràng muốn quang minh chính đại đưa nàng vào thành, cứ như vậy không phải là thành sự thật rồi sao, nàng và Cửu hoàng thúc thật sự có tư tình, nàng vẫn đang cố gắng gạt bỏ quan hệ giữa mình và hắn mà.
Muốn gạt bỏ quan hệ với bổn vương? Đừng mơ!
Chút tâm tư đó của Phượng Khương Trần làm sao mà hắn không biết, vốn dĩ cũng tính âm thầm về thành, nhưng nghe được lời nàng muốn đi đến tận chân trời xa xăm, hắn có cảm giác khủng hoảng, cho dù sau này thế nào trước hết phải đem nữ nhân này in dấu lên lo lắng của bản thân đã rồi lại tính tiếp.
“Yên tâm, sẽ có ghi chép rời thành, bổn vương sẽ thay ngươi tạo chứng cứ vắng mặt tại hiện trường, hôm qua, thậm chí cả tối qua ngươi đều ở cùng bổn vương, như vậy ngươi sẽ không bị bất cứ hoài nghi gì.
Phượng Khương Trần, bổn vương vì ngươi mà ngay cả danh tiếng, sự trong sạch cũng không cần, nên đừng có phụ ý tốt của bổn vương.
”Cửu hoàng thúc được tiện nghi mà còn khoe mã, nới lỏng dây cương, giảm tốc độ vào thành, hưởng thụ sự thùy mị của mỹ nhân trong lòng.
“Đa tạ Cửu hoàng thúc, làm oan cho hoàng thúc ngài rồi.
” Phượng Khương Trần nghiến răng nghiến lợi nói.
Cửu hoàng thúc phớt lờ ánh mắt rực lửa của nàng, bộ dáng rất hưởng thụ: “Biết oan ức cho bổn vương thì tốt, ngồi yên đừng có sinh sự với bổn vương, sau khi về thành ngủ một chút là được, việc lớn đã có bổn vương ở đây.
”
“Vâng, Khương Trần đa tạ ân huệ của Cửu hoàng thúc.
” ngồi yên? Nàng dám không ngồi yên sao?
Phương Khương Trần hung hăng nhìn chằm chằm vào cái kẹp sắt trên eo, nếu không phải Cửu hoàng thúc sống chết cố định nàng trên ngựa thì nàng sớm đã đường ai nấy đi, ai về nhà nấy với Cửu hoàng thúc rồi, làm gì cho hắn cơ hội bêu xấu cho mình.
Được thôi, không tính là bêu xấu, tối qua nàng chính xác là ở cùng một chỗ với Cửu hoàng thúc, nhưng là…… nếu sự tình như vậy mà truyền ra ngoài, thì cả đời này trừ Cửu hoàng thúc ra nàng không thể gả cho ai.
“Đừng nghĩ về những thứ không đâu như thế, điều hiện tại ngươi phải nghĩ là làm thế nào để có thể vượt qua cửa ải trước mắt, người thông minh trong thiên hạ này có rất nhiều, ngươi nghĩ bản thân mình rất thông minh sao, sự việc ầm ĩ lớn như vậy, ngươi không nghĩ đến việc giải quyết hậu quả như thế nào, mà lại nghĩ đến vấn đề cưới xin, trong đầu nữ nhân này thật sự không thể nghĩ được một chút điều gì có hữu dụng.
”