Thần Y Vương Phi Quá Kiều Mị

Chương 183





“Vương Gia, cánh tay của người vẫn chưa hồi phục, không thể bể như thế, hay là để thuộc hạ làm đi.

Đỗ Khứ bước đến.
Đông Phương Lý cúi đầu nhìn xuống tay mình, không biết nghĩ tới cái gì, trong phút chốc, mặt đen lại cực kỳ khó coi, hắn không nhìn Đỗ Khứ, một tay giữ chặt Tần Lam Nguyệt vác lên vai, nhanh chóng bước ra ngoài.
Đỗ Khứ cảm thấy một bên thái dương giật giật, dặn dò: “Vương Gia, cẩn thận chút, Vương Phi bị thương”
“Bich.”
Tay của Lục Tu đập xuống đầu Đỗ Khứ.

Đỗ Khứ chịu đau, ôm đầu: “Lục đại nhân, người đánh ta làm gì?”

“Đỗ Khứ, ngươi cũng không còn nhỏ tuổi nữa, nên có mắt nhìn một chút không phải sao?” Khuỷu tay của Lục Tu đặt trên vai của hắn: “Chẳng lẽ ngươi không biết những lúc thế này phải câm miệng hay sao?”
“Tại sao chứ?” Đỗ Khứ không hiểu “Bởi vì Vương Gia đối với Vương Phi, hình như có chút không giống trước nữa.”
Lục Tu hỏi: “Mấy ngày ta không có ở đây, giữa bọn họ xảy ra chuyện gì rồi?”
Đỗ Khứ nhíu mày nghĩ ngợi: “Cũng không có gì, chỉ là đút thuốc, thay thuốc, cãi cọ.

Nói ra cũng lạ, người lạnh lùng như Vương Gia, mỗi khi nói chuyện cùng Vương Phi lại không khống chế được cảm xúc, hai người thường xuyên nói qua nói lại rồi cãi nhau.

Vương Gia cũng thật là, chưa làm gì đã đen hết cả mặt mày rồi.”
“Đút thuốc?” Lục Tu như gặp phải quỷ: “Vương Gia uống thuốc không phải do người đút?”
“Đương nhiên không phải, độc của bướm Vô Hương cực kỳ lợi hại, sau khi Vương Gia bị độc phát, không thể nuốt trôi bất cứ thứ gì, đều là do Vương Phi đút từng miếng từng miếng đó.

Đỗ Khứ nói: “Lúc mới đầu ta cảm thấy cách này không ổn, sau đó bị Vương Phi mắng một trận, mới cảm thấy không sao nữa.”
“Vương Gia có biết không?”
“Mới đầu thì không biết, sau đó cãi nhau với Vương Phi, khiến Vương Phi nổi nóng, Vương Phi cũng nói cho người biết.” Đỗ Khứ nghĩ ngợi: “Nói ra thì, Vương Gia trong lúc tỉnh táo, không cẩn thận hôn Vương Phi một lát “Hứ, sau đó thì sao?”
“Sau đó, lúc Vương Phi dẫn độc bướm Vô Hương ra, ở bên Vương Gia cả một đêm, sau đó Vương Gia lại nhốt nàng ấy vào Noãn Các.”
Đỗ Khứ vuốt cằm: “Ta cảm thấy càng ngày càng không hiểu nổi Vương Gia! “Trước đây người từng hiểu à?” Lục Tu cười nhạo.
“ Đỗ Khử nghiêm mặt không nói gì: “Mặc kệ dù có thế nào, việc hôm nay là ta cản Vương Phi.


Ta ở bên cạnh đứng nhìn thôi mà cũng sắp tức chết, có vài chuyện ta phải nhịn không thể ra tay”
Vương Phi có thể sống qua đòn sắt của Công chúa Mục Dã, còn có thể đánh cho bọn họ rằng rụng đầy đất, quả thực là kỳ tích.
Hắn nhìn thấy vừa kinh sợ lại vừa vui mừng.
Lục Tu vỗ vai hắn, híp mắt: “May mắn là người biết nghe lời, nếu như ngươi không nghe lời, việc này càng liên lụy nhiều người hơn, nếu như bị kẻ khác lợi dụng, cả Thất Vương phủ bị kéo vào, còn có thể liên lụy tới rất nhiều người vô tội.
Hắn thở dài: “Cho dù như bây giờ cũng đã thành một trận phong ba.

Nếu Vương Phi cũng nghe lời như người thì tốt rồi, sẽ không phụ nỗi khổ tâm của Vương Gia!
Đỗ Khứ không hiểu: “Vương Phi cũng không làm gì sai, ngược lại là Vương Gia thì đúng hơn.

Ta không hiểu, người giống tiên nhân như Vương Gia, tại sao không nhận ra bộ mặt thổi tha của nữ nhân Tô Điểm Tình kia chứ? Tuy rằng tính cách Vương Phi không tốt, thanh danh cũng không tốt, ít nhất cũng dám làm dám chịu, tốt hơn biết bao nhiêu lần so với nữ nhân giả dối kia.
Y nói xong, bỗng nhiên nhớ ra Lục Tu cũng từng là người theo đuổi Tô Điểm Tình, vội vàng giải thích: “Ta không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy Vương Gia thật bất công”
Lục Tu nhướng mày, lắc đầu cười khẽ: “Quả nhiên ngươi không hiểu Vương Gia.


Đừng so đo này nọ, ngươi không cảm thấy, dáng vẻ khi khiêng Vương Phi của Vương Gia cực kỳ giống công tử ăn chơi trác táng cưỡng đoạt con gái nhà lành sao? Ta thì là lần đầu thấy Vương Gia như vậy, có chút thú vị.
Đỗ Khứ dần dần đen mặt: “Đã đến lúc nào rồi, người vẫn còn tâm trạng nói giỡn.
“Được rồi, Vương Phi cứ giao cho Vương Gia.” Lục Tu thấy Tần Lam Nguyệt còn để lại gì đó.
Những vật dụng này, lần trước khâu vết thương cho Đông Phương Lý đã từng dùng qua, y đã biết cách dùng.
“Đỗ Khứ, ngươi tới giúp ta, chuẩn bị nến, nước sôi, rượu mạnh.” Y dùng rượu mạnh rửa tay, lại dùng cồn sát trùng mà Tần Lam Nguyệt để lại, làm sạch cho Bạch Mai.
Vương Phi không ở đây, thủ thuật khâu này do y tự làm.

Có kinh nghiệm lần trước, y có thể làm được rồi, ảnh mắt Lục Tu phát sáng, hưng phần không thôi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.