Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1076



Chương 1076

“Mẫu hậu à, nhi thần bị người ta đẩy xuống nước!” Những lời này vừa được nói ra, tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Lại có người trong hoàng cung này ra tay với vị công chúa mới được phong tước vị, điểm mấu chốt là thân phận của vị công chúa này đặc biệt, tương lai sẽ trở thành hoàng hậu của vương triều Vinh Dương.

Bây giờ ở trước mặt người Vinh Dương mà giết chết nàng, chẳng lẽ không sợ Vinh Dương nổi giận, sẽ sử dụng bạo lực với Thịnh Khang hay saot Viên hoàng hậu ngay lập tức nổi giậi lại dám ra tay với công chúa!”

“Nhi thần đang ở trong đình nghỉ mát ngồi cho tỉnh rượu, những cung nữ hầu hạ bên cạnh cũng vì đi giúp đỡ đi tìm lại đồ vật nên không còn ai bên cạnh cả.

Sau đó lại có một người cung nữ đi tới, nàng nói cho nhi thần là Kì quý phi nương nương muốn cùng nhi thần nói mấy câu, dắt nhi thần đến bên bờ hồ. Lúc ấy nhi thần cũng không có suy nghĩ nhiều, đầu óc lúc đó cũng không được tỉnh táo, lập tức đi theo nàng ta, không ngờ rằng đối phương nhân lúc nhỉ thần không có đề phòng, dùng sức đẩy nhi thần xuống dưới hồ.

Nếu không phải nhờ Thần Vương điện hạ đi ngang qua, chỉ sợ rằng bây giờ cũng không có ai phát hiện”

Viên hoàng hậu hít sâu một hơi, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Được, bổn cung cũng muốn nhìn xem là người nào dám có gan trời lại có thể âm mưu hãm hại công chúa điện hạ!

Chờ bổn cung tìm được nàng, để xem nàng có bao nhiêu sự xinh đẹp. Nhã Lan, ngươi nói lại xem, cung nữ kia có hình dáng như thế nào, ngươi có nhớ rõ sự đặc biệt nào trên khuôn mặt của nàng ta không?”

Thật ra Triệu Khương Lan cũng không nhớ rõ. Bởi vì cung nữ kia hẳn là có mục đích ngay từ đầu rồi, khi cùng nàng nói chuyện vẫn luôn ra vẻ cúi đầu rất cung kính, vẫn không có ngẩng đầu lên để lộ ra khuôn mặt.

Hơn nữa người của nàng lúc ấy vẫn chưa tỉnh rượu hẳn, cũng không được xem là tỉnh táo. Nếu như bây giờ bắt nàng phải nhớ lại thì thật sự rất khó khăn. Thế nhưng, Triệu Khương Lan biết rất rõ là, một khi nàng nói nàng không nhớ rõ, hung thủ chắc chắn sẽ yên tâm, không hề có sự hãi.

Trong nháy mắt, trong đầu nàng hiện lên rất nhiều sự nghi ngờ vô căn cứ. Ánh mắt của nàng bình tính nhìn về phía sau Viên hoàng hậu, nhìn qua công chúa Ninh Vân vài lần.

“Rốt cuộc sao lại thế này, ai Đúng vậy, Ninh Vân.

Ở trong lòng Triệu Khương Lan nghĩ, lúc này người có khả năng ra tay đối với nàng nhất, đơn giản chỉ là Ninh Vân và Triệu An Linh.

Triệu An Linh thì không cần phải nói, trước khi bắt đầu yến tiệc là đã từng đối đầu gay gắt đánh giá với nàng rồi. Bởi thế nếu như trong lòng nàng ta ôm hận rồi ra tay với nàng thì điều đó cũng không phải là không có khả năng.

Chẳng qua là Triệu Khương Lan hiểu Triệu An Linh hơn những người khác.

Lúc này Triệu An Linh với vẻ mặt không hề kiên nhẫn, dường như là bất mãn với việc Triệu Khương Lan được cứu sống, có vẻ dường như nàng ta cũng không muốn mất quá nhiều thời gian ở đây nữa.

Thế nhưng hoàn toàn không có vẻ chột dạ gì cả. Lại nhìn sang ánh mắt né tránh của Ninh Vân, thỉnh thoảng còn ra hiệu cho thuộc hạ bên cạnh. Đối với tình hình này, xem ra người có lợi nhất vẫn là Ninh Vân.

Triệu Khương Lan trong lòng tính toán một chút, cũng không thể có được bằng chứng chính xác. Ninh Vân lại không vụng về, lúc đó tìm một cung nữ có hình dáng bình thường khiến cho Triệu Khương Lan hoàn toàn không thể xác nhận được cung nữ nào trong cung đã ra tay.

Hơn nữa hiện giờ Triệu Khương Lan cũng chưa có chết, nên cung nữ kia chắc chắn cũng sẽ núp đi, nói không chừng cũng sẽ không bao giờ…

Lộ diện thêm lần nữa.

Ở đây có nhiều người như vậy, có thể kêu tất cả những cung nữ đến để kiểm tra từng người một, nhưng mà những người thuộc hạ trong cung khác cũng không thể dễ dàng kiểm tra như vậy được.

Huống chỉ cho dù Triệu Khương Lan nghi ngờ Ninh Vân, cũng không thể nói thẳng ra để cho người ta đi điều tra Ninh Vân được. Còn chưa nói đến tính cách của Ninh Vân, chắc chắn sẽ trả đũa lại nói Triệu Khương Lan cố ý hãm hại mình, sẽ chỉ khiến cho nàng trong thế bị động mà thôi.

Triệu Khương Lan suy nghĩ một chút, quyết định liều một phen.

Nàng cực kì kiên định gật đầu nói: “Nhi thần nhớ rất rõ mặt của đối phương, chỉ cần để cho nhi thần nhìn thấy người đó, sẽ lập tức nhận ra được nàng tai” Những lời này vừa nói ra, quả nhiên Ninh Vân bắt đầu luống cuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.