Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 115



Tào Diệp làm Thượng thư Công bộ, vẫn luôn có quan hệ thân thiết với Trữ quốc công và Ngũ vương gia.

Bản án chết của ông ta được Mộ Dung Bắc Quý cực kỳ chú ý. Vốn dĩ hắn lo lăng Mộ Dung Bắc Uyên sẽ lợi dụng Hà Lâm làm

Ví dụ như, nhân cơ hội này để cho người ta tra rõ mấy vị quan tiền nhiệm cùng cấp với Tào Diệp Vinh năm đó, để loại trừ cánh chim trong triều của hắn. Bởi vậy Mộ Dung Bắc Quý vẫn luôn ở phía sau ám chỉ nhà họ

Tào tạo áp lực cho phủ Triệu Vương, cố gắng cầu xin xử tử Hà Lâm.

Điều khiển Mộ Dung Bắc Quý không hiểu là, Mộ Dung Bắc

Uyên thật sự cho người ta chết rồi. luôn cảm thấy việc này được xử lý quá mức thuận lợi, khiến cho trong lòng hắn mơ hồ bất an, liền sai người âm thầm theo dõi tung tích của Mộ Dung Bắc Uyên.

Cấp dưới báo lại, nói phát hiện Mộ Dung Bắc Uyên dẫn Triệu Khương Lan đi về phía núi Vô Uyên.

Bất bởi vì có tử vương phủ ám vệ ẩn núp bốn phía, bọn hắn không cách nào tới gần, cũng không biết vô vọng núi xảy ra chuyện gì.

Mộ Dung Bắc Quý càng cảm thấy kì quặc, nếu như Hà Lâm chết rồi, vì sao bọn họ lại muốn đi một lần, chẳng lẽ là vì nhặt xác? Nhưng loại chuyện lạnh lẽo đáng sợ như nhặt xác này, Triệu Khương Lan là một người phụ nữ, tại sao phải đi cùng?

Trong chớp mắt, nhiên nghĩ đến một loại tình huống khác, lập tức kinh ngạc lên. “Nhanh, lập tức cho người ngăn xe của Thần Vương ở bên cạnh cửa thành lại, rồi phải người đến nhà họ Tào thông báo cho bọn họ, sống chết của Hà Lâm có quặc, mau tới xác nhận.”

Đương nhiên là Mộ Dung Quý không nghĩ ra trên đời này còn có thuật hồn hồi hồn, nhưng thực sự kiêng kị với bản lĩnh của Triệu Khương Lan.

Nhỡ may người phụ nữ này có bản lĩnh thông thiên, lợi dụng bị lừa trời dối biển, sau đó lại vụng trộm cứu người trở về…

Đó chính là hậu hoạn vô tận!

Tới gần cửa thành, Triệu Khương Lan đưa Thái Luy Kiếm và hũ tro cốt của Hà Tị cho Hà “Chuyển này người nhất định phải đi đường cẩn thận, ra khỏi kinh thành sẽ không có người nghi ngờ thân phận của người. Người mang Thái Luy về cho sư tổ, lại lập mộ vợ chồng cho Hà Hà nên liền vô sự.

Hà Lâm cảm kích đáp ứng, quỳ xuống dập đầu hai cái với Mộ Dung Bắc Uyên và Triệu Khương Lan, ơn ân cứu mạng của bọn họ.

Thị vệ canh gác cổng thành nhìn thấy Mộ Dung Bắc Uyên thì cung kính hành lễ, vừa mới chuẩn bị cho đi.

Bỗng nhiên có người ở sau lưng gào to một câu: “Thần Vương điện hạ

Triệu Khương Lan bằng nhiên ngẩng đầu, lập tức ngồi ngay ngắn, khẩn trương nhìn thoáng qua Hà Lâm.

Mộ Dung Bắc Uyên cho nàng một mắt, ra hiệu tĩnh một chút. thò người ra nhìn về sau lưng, người đến là vệ binh trưởng thủ thành. Đằng sau còn có con trai trưởng nhà họ Tào và phu nhân Tào

Diệp Vinh vội vàng chạy tới

Chuyện gì xảy ra, rõ ràng đêm nay mọi chuyện đều cực kì bí mật, sao người nhà họ Tào sẽ còn theo tới?

Trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên bất ổn, nhưng trên mặt vẫn là vẻ ung dung: “Gọi bản vương lại là vì chuyện gì?”

Vệ binh trưởng tay nói: “Vương gia, sắc trời đã tối, không biết lúc này vương gia ra khỏi thành là vì cái gì?”

“Bản vương có một người bạn sắp đi xa, bản vương và vương phi đặc biệt tới để đưa tiền, làm sao, loại chuyện nhỏ nhặt này mà người cũng muốn quản sao?”

Tào phu nhân lại nhanh chóng vọt lên: “Vương gia, có thể để thiếp thân nhìn bộ dáng của người trong xe ngựa một chút hay không

Mộ Dung Bắc Uyên lạnh lùng trách cử: “Lớn mật, trong xe là khách quý của bản vương, há có thể để ngươi nói gặp là gặp, Tào phu nhân phạm thượng như vậy, không sợ bản vương trị tội người sao!”

Ai ngờ Tào phu nhân này đã quyết tâm muốn nhìn, hai tay dùng sức bám lấy mép xe ngựa. “Thiếp thân nhận được thông báo, nói là trong xe ngựa chứa chấp trong phạm Hà Lâm. Người này giết phu quân ta, có thủ không đội trời chung với nhà họ Tào chúng ta, nếu là thật sự thả ông ta đi, thiếp thân có gần kề cái chết cũng muốn phản kháng “Tào phu nhân, người già nên hồ đồ rồi sao. Hà Lâm đã bị ban chết, người không phải và Tào công tử đã tận mắt nhìn thấy thi thể sao, làm sao lúc này lại đến chỗ bán vương đòi người, đúng là cực kì hoang đường!

Con trai trưởng nhà họ Tào cũng không buông tha đi đến “Thần Vương điện hạ, tiểu nhân và gia mẫu thật sự là không yên lòng, lúc này mới cố ý đuổi tới xác nhận một chút. Cũng chỉ là nhìn một lần, chỉ cần thấy được người bên trong xe không phải Hà Lâm, chúng ta tự sẽ rời đi, loại yêu cầu đơn giản này, vị khách trong xe sẽ không thể không đáp ứng chứ

Mộ Dung Bắc Uyên lạnh mặt như tuyết, ngón tay khẽ đặt lên trên bội kiếm: “Vương phi từ trước đến nay không thích nhìn thấy người ngoài, nếu ai xúc phạm nàng, nhất định bản vương sẽ cho hãn đẹp mặt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.