Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 674



Trên đường Triệu Khương Lan tiến cung cũng đã đại khái đoán được hoàng hậu triệu người vào cung là vì chuyện gì.

Quả nhiên, khi đến Tê Ngô điện, hoàng hậu thản nhiên nhìn nàng một cái “Ngồi đi”

“Mẫu hậu.” Triệu Khương Lan mím môi: “Ngài tìm nhỉ thần là vì chuyện của sườn phi?”

“Con cũng biết à-‘ Viên hoàng hậu thở dài một tiếng: “Các ngươi một cái hai cái, thật đúng là không để Bổn cung bớt lo. Đêm động phòng, Lâm Linh Nhi cho Sơn vương dùng thuốc để Sơn vương và nàng ta có da thịt chỉ thân, nàng đã đến thỉnh tội, Bổn cung tất nhiên là mất hứng.

Nhưng thấy nàng vô cùng khẩn thiết nói những lời ấy, ước nguyện ban đầu cũng chỉ là muốn quan hệ giữa nàng với Sơn vương có thể tiến thêm một bước, Bổn cung cũng không đành lòng mà trách phạt”

Triệu Khương Lan nhíu mày: “Nàng ta còn chưa nói ra toàn bộ sự việc. Tam ca vì không cho nàng ta thực hiện được ý đồ, vậy nên cố ý ăn thêm lượng thuốc ngủ để buộc bản thân ngủ sâu, hai loại thuốc hỗ trợ lẫn nhau nên đã tổn thương rất lớn đến thân thế của huynh ấy.

Vậy nên huynh ấy mới ngủ mãi đến lúc nấy.

mới tỉnh, nếu không phải nhỉ thần dùng huân hương giục tỉnh thì còn không biết bao lâu huyh ấy mới tự tỉnh lại”

Viên hoàng hậu ngoài ý muốn nhìn nàng: “Thuốc an thần? Hôm qua nó còn dùng loại thuốc này ư?”

“Đúng vậy. dự theo trí nhớ của Tam ca, huynh ấy dùng thuốc rồi ngủ thiếp đi”

“Nhưng Lâm Linh Nhi đã nói với Bổn cung, nàng đã cùng Sơn vương phát sinh quan hệ.

Œó thể nàng cho Sơn vương dùng thuốc có dược tính quá mãnh liệt, vậy nên Sơn vương mê man mình làm cái gì cũng không nhớ rõ hay không?”

Đúng là vẫn có thể xảy ra tình huống như vậy Nhưng theo cảm giác của Triệu Khương.



Lan, thì nàng cảm thấy không đúng lắm, hiệu lực của thuốc ngủ nàng ta cho Mộ Dung Bắc Hải uống không hề tầm thường.

Nếu muốn áp chế động tác, về lý thì hoàn toàn có thể làm.

Triệu Khương Lan không biết, chỉ có thể rầu rĩ nói: “Tóm lại nhi thần cảm thấy, Lâm sườn phi này cực kỳ không ổn, trăm ngàn không thể lại có lần sau, nếu không thân thể của Tam ca còn không biết bị ép thành bộ dạng gì nữa”

‘Vừa nghe lời này, Viên hoàng hậu thật sự đau lòng.

Không ai đau lòng nhỉ tử hơn nhà mình hơn nàng, vậy nên nàng rất không thích Lâm Linh Nhi.

Thế nhưng nàng vẫn bất đắc dĩ nói với Triệu Khương Lan.

“Bổn cung biết, con cho người đưa Lâm Linh Nhi đến viện khác, còn ra lệnh cưỡng chế nàng không cho phép nàng tới gân Sơn vương, là hoàn toàn vì muốn tốt cho Sơn vương. Thế nhưng dù sao giữa bọn họ cũng đã xảy ra chuyện phu thê, hai người kia vốn không quá thân cận, lại cách xa nhau khá xa, Bổn cung chỉ sợ bọn họ sẽ càng lúc càng xa. Mà con, dù sao con cũng không phải là người của Sơn vương phủ, lần này con nhúng tay vào chuyện Sơn vương phủ, trong lòng Lâm sườn phi kia nhất định có khúc mắc. Vạn nhất nàng lại hiểu lầm quan hệ giữa con và Sơn vương thì không tốt chút nào cải”

Triệu Khương Lan cản môi, không hé răng.

“Khương Lan, tuy răng Bổn cung biết giữa con và Sơn vương không có gì, nhưng có lú Sơn vương đối xử với con quả thật cũng có chút thân mật quá mức. Nghe nói con vào phủ không cần bẩm báo, có thể tùy ý đi đến bất kì chỗ nào, còn có thể sai khiến nô tài trong Vương Phủ. Sơn vương giao cho con quyền lực như thế, người biết thì nói là tín nhiệm con, xem con là thân muội muội. Nhưng người không biết thì cũng không biết trong lòng họ.

nghĩ gì. Con là hài tử tốt, nhất định cũng không muốn nói nhảm với người ngoài. Vê sau, con vẫn nên thông báo một tiếng, chuyện.

giữa hai đứa nó, cũng cứ để chúng nó tự giải quyết đi, tất cả cứ dựa theo quy củ mà làm, đỡ phải nghe miệng lưỡi người đời. con nghe rõ chưa?

Những lời này Viên hoàng hậu nói ra vô cùng ôn hòa, nhưng trong đó lại đầy ám chỉ.

Triệu Khương Lan rùng mình, có chút trầm trọng gật gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.