Thể loại: Truyện Teen,Truyện Tự Sáng Tác
Ấn tượng lần đầu gặp mà cô ấy để lại cho tôi chính là dáng dấp của một côn đồ.
"Thằng kia, cút sang một bên"
Vì thế mà tôi phải ngồi cạnh cô suốt một năm trời. Đến năm học lớp 11 cô vẫn chào đón tôi bằng câu nói đó.
"Thằng kia nhích qua một bên"
Cuối cùng tôi quyết định bản thân sẽ không làm chân sai vặt của cô ấy nữa. Nhất quyết không nhích một phân. Ngay lập tức, ăn một đá của cậu ta khiến tôi bay cả mông ra khỏi ghế. Từ đó, trên bàn xuất hiện vết phấn chia đôi ngăn bàn. Ai qua vạch kẻ sẽ bị đánh.
Ngày đầu tiên năm 12, vẫn chỗ ngồi đó, mỗi khi thấy cô ấy, tôi đều nhích mông qua như một thói quen. Cho đến khi bông phượng cuối cùng của đời học sinh rơi xuống nền đất, tôi mới biết rằng mình thích cô ấy, đã thích từ lâu rồi.
Bình luận truyện