Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Quyển 3 - Chương 32



Ánh mắt quái dị nhìn phía sau Celd, Quản Lăng đột nhiên cảm thấy chính mình ngộ đạo

Trách không được mình thấy công lược không quá thích hợp sao sao, thì ra trăng bạc là chỉ ý này?

Run run nuốt một cái, Quản Lăng có chút do dự cầm lấy sổ tay công lược, nội tâm rối rắm không thôi.

Tuy rằng nói cứu một mạng người còn hơn xây bảy cấp phù đồ, nhưng ông dù sao cũng là một thẳng nam (chả phải), trước kia chỉ là tình thế bức bách không thể không thụ mà thôi, nhưng mà loại chuyện cho người đâm cúc hoa này, đối với tui thuần khiết mà nói thật ra là rất hạ lưu!

Quản Lăng hoàn toàn suy nghĩ nhiều giãy dụa nửa ngày, rốt cục, lương tri của cậu chiến thắng tiết tháo, sau khi chuẩn bị tâm lý đủ tốt, cậu chậm rãi mở ra sổ tay.

“Dầu bôi trơn Ấn Độ: thuốc bảo mệnh có thể khởi tử hồi sinh, phương pháp sử dụng: xin bôi dầu bôi trơn vào bộ phận cúc phía sau của người sử dụng, thông qua sáp quản vận động phương pháp, đưa tinh khí của người sử dụng thông qua bộ phận cúc chuyển dời vào bên trong người bị thương, sau khi hoàn thành chuyển dời, đút dịch X cho đối phương, thì có thể cho người bị thương lấy được sống lại đời mới.

Bày tỏ ấm áp: bởi vì sản phẩm đang trong giai đoạn thí nghiệm, sau khi chuyển dời tinh khí thì sẽ có hai tuần suy yếu, cũng sẽ nảy sinh di chứng, xin người chơi cẩn thận bôi loạn.”

Quản Lăng: “…”

Mặt đầy máu nhìn phương pháp sử dụng, Quản Lăng quả thực muốn quỳ!

Từ trao đổi lông X tiến hóa thành trao đổi dịch X sao, ha ha, cái game này còn dám liêm sĩ thêm chút nữa không?!

Hoàn toàn bỏ qua tình huống mình từ người bạo cúc biến thành người bị bạo, Quản Lăng bình tĩnh thu lại sổ tay công lược, giơ Thần Đèn Ấn Độ chậm rãi tới gần Celd.

Dù sao cũng là y ăn cũng không phải mình ăn, sau khi trải qua nhiều như vậy, ca đã thành Thần luôn rồi.

Một bên sắc mặt Celd đã đầy xám xanh, môi đầy đặn hôm nay tím bầm khô nứt, che kín từng đường máu đáng sợ.

Yên lặng quan sát thật lâu, phỏng chừng mình mà không hành động thì Celd thật sự sẽ đi gặp Thần, Quản Lăng hít sâu, cởi đai lưng xuống hai chân mở ra ngồi chồm hổm trên mặt đất, đổ giọt dầu duy nhất trong Thần Đèn ra, run run tìm kiếm về phía sau, chuẩn bị khai thác cúc hoa của mình.

Ngay khi đầu ngón tay vừa mới chạm vào cúc nhỏ, cảm giác kích thích lạnh lẽo nhất thời từ phía sau một đường vọt tới khoang miệng, làm cho Quản Lăng không thể chịu nỗi mà giật mình một cái.

Í, loại cảm giác sảng khoái này…

“Đinh, dầu bôi trơn đồng thời có nâng cao tinh thần tỉnh trí, công hiệu làm khẩu khí tươi mát, là nghiên cứu kết hợp với X, khiếm bạn hưởng thụ thể nghiệm kích thích căn bản dừng không được!”

Quản Lăng: “…”

Vì thế, sâu trong cúc hoa đột nhiên trào ra cảm giác ngứa thật sâu đâm đau trái tim của Quản Lăng.

Rơi lệ đầy mặt lột quầm Celd, Quản Lăng đưa tay cầm thần J mà sau khi Celd trúng độc vẫn có thể đứng thẳng như cũ, yên lặng cảm thán người ngoại quốc ngay cả trong game mà cũng không ngoại lệ bạo cúc của mình!

Hức hức hức, đau chết QAQ!

Rầm rì ngồi xuống, Quản Lăng quơ quơ thân thể, khóe mắt dần dần ươn ướt.

Dầu thần trong cơ thể một khắc cũng không ngừng vận chuyển lên, rõ ràng có thể cảm giác được hơi thở xói mòn trong cơ thể.

Xám xanh trên mặt Celd dần dần bắt đầu rút đi, kèm theo hơi thở dốc bắt đầu cử động thân thể ra sức hướng về phía trước, cả người Quản Lăng run lên, luồng nhiệt trong cơ thể mãnh liệt tràn vào, đúng lúc này, ánh sáng mãnh liệt đột nhiên từ chỗ cúc hoa bộc phát ra, nháy mắt bao trùm trên người Celd.

Nhất thời, Quản Lăng nhỏ bị hoảng sợ, vì thế Quản Lăng liền trơ mắt nhìn trên mặt Celd xuất hiện một ít thứ không hài hòa.

Sẽ lưu lại ám ảnh đi! Nhất định sẽ đó!!!

Run run mở hai mắt, Celd xuyên thấu qua ánh sáng nhạt có chút mê mang nhìn về phía thân hình trần trụi trên người mình, từ mông chắc nịch vểnh lên đến xương bả vai, cuối cùng chậm rãi dừng trên luôn mặt tinh xảo mà lạnh lùng.

Mắt hơi hơi trợn to hiện lên một chút kinh ngạc, Celd hơi vui sướng há miệng thở dốc, kêu: “Quản Lăng?!”

Trong lòng nhảy dựng, Quản Lăng vẻ mặt hoảng sợ nhìn Celd đã mở hai mắt, chợt tiến lên đánh về phía hai gò má của Celd, tay mắt lanh lẹ bóp hậu duệ của mình, nhét vào miệng của vị Pharaoh tuổi trẻ!

Phản xạ có điều kiện ăn thứ đó xuống, Celd mê mang chóp chép miệng, vừa mới chuẩn bị nói chuyện lại bị cảm giác khô nóng đột nhiên dâng lên trong cơ thể làm cho sửng sốt.

“Anh cho em ăn cái gì?” Ngẩng đầu nhìn Quản Lăng, Celd nhíu mày nói.

Run run rẩy muốn nằm úp sấp trên người Celd, Quản Lăng cố gắng nhấc mông thật cẩn thận xê dịch, phản xạ có điều kiện trả lời: “Không, không có gì, chỉ là Thần Dược cầu được từ chỗ Thần!”

“Thần Dược?” Cười như không cười nhìn động tác của Quản Lăng, Celd hiểu ra liếm liếm môi, nhếch miệng nói: “Hương vị không sai, em còn muốn, ăn thêm một ít.”

Nà ní!!!

Động tác cứng đờ, Quản Lăng quay đầu nhìn về phía Celd, Quản Lăng sau khi chống lại đôi mắt hàm chứa ý tứ vô cùng quen thuộc, tim Quản Lăng đều lạnh.

Đờ mờ! Cái tình huống gì?! Kịch bản rõ ràng không phải viết như vậy a!!!

Hai tay đáp lên eo Quản Lăng, Celd híp híp hai mắt, trong con ngươi ngọc lục bảo thoáng hiện một chút hưng phấn, hung hăng đè Quản Lăng xuống!

“Áu” kêu thảm một tiếng, Quản Lăng run lập cập chống đỡ cơ thể, run run nói: “Không không không, dừng trước, dừng một lát, anh có lời muốn nói với em.”

Không hề để ý chút nào đĩnh về trước, nhìn Quản Lăng nháy mắt xụi lơ trên người mình, khóe môi Celd gợi lên tươi cười vô cùng ánh nắng, phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, “Căn bản, không dừng được a.”

Vì thế, Quản Lăng không nghĩ qua di chứng khủng bố nhất mà Thần Dược gây ra, rơi lệ đầy mặt bị Celd dừng không được ba ba ba đến ngất đi.

Sáng sớm hôm sau, Quản Lăng chóng mặt từ trên giường đứng lên, dại ra nhìn chung quanh.

Đánh giá nửa ngày, tinh thần Quản Lăng bỗng nhiên chấn động, sờ sờ chỗ dưới bọc chăn.

Nếu như cậu không nhìn lầm, đây rõ ràng chính là tẩm điện của Pharaoh, trước kia tiến vào đều không vào được đây mình lần này cư nhiên chiếm lấy giường ngủ cả đêm? Chẳng lẽ nói nhiệm vụ thành công?!

Mang theo một chút kích động nhỏ, Quản Lăng hưng phấn mở ra sổ tay công lược… Sau đó lại thất vọng khép nó lại.

Trên sổ tay công lược ngoại trừ cái cứu vớt nhân vật Pharaoh biểu hiện hoàn thành thì căn bản không có gì biến hóa, nhánh lần này quả nhiên không phải dễ dàng đá đi như vậy.

Nhưng mặc kệ như thế nào, mình đã thành công bước ra bước đầu tiên, cảnh giác của Celd với mình hẳn là đã ít đi chút, tiếp theo cậu chỉ cần mượn cơ thể suy yếu mà lấy cớ nhân cơ hội vào trong Hoàng Cung ở, sau đó…

“Quản Lăng!”

Cửa tẩm điện rầm một tiếng bị mở ra, Quản Lăng tai thính vừa động, từ trong chăn nhô đầu ra.

Sau đó, cậu cực kinh hãi rời!

Oắt đờ thiếu niên cậu là ai a, tươi cười ánh nắng như thế thật sự không thích hợp tâm linh u ám nho nhỏ của cậu a!!!

Động tác tươi cười vô cùng sáng lạn trên khóe môi kia khi nhìn thấy Quản Lăng thì hơi ngẩn ra, ngay sau đó nhấp lên lãnh ngạnh.

Nhíu mày bước lên trước, Celd một tay ôm Quản Lăng sắp lui thành đoàn vào ngực, trừng phạt nhéo nhéo mông cậu.

“Thân thể còn chưa khôi phục tốt đã đi xuống, anh trai, anh thật đúng là không ngoan.”

Bị cái ôm công chúa cẩu huyết này làm hoảng sợ mặt đầy máu, cả người Quản Lăng cứng ngắc bị Celd đặt lên giường, trơ mắt nhìn Celd đắp cho cậu thêm một tầng chăn bông, kết che cậu lại.

Khóe môi cong lên, Celd đưa tay dịch dịch góc chăn cho Quản Lăng, “Anh vì cứu em mà thương tổn thân thể của mình, mấy ngày nay nghỉ ngơi cho tốt ở tẩm điện, em sẽ tuyên bố ra bên ngoài, tìm người tạm thời quản lý Thần Điện.”

Đờ mờ thiếu niên cậu bị thứ gì bám vào người đi, tui chỉ là suy yếu mà thôi cũng không phải vừa sinh con xong, hơn nữa tui suy yếu như vậy là do ai! Trách ai!

Tên cầm thú này!!!

Tốt lắm, ngay cả lấy cớ cũng không cần tìm, cảm giác được người chủ động đưa vào tẩm điện không cần quá tốt đẹp, chẳng qua chỉ qua một ngày, thái độ sao lại biến hóa nhanh như vậy chớ?

Trong lòng dâng lên nghi hoặc nhàn nhạt, Quản Lăng lén lút xem xét Celd cười ôn hòa tựa vào bên giường, nghĩ nghĩ nói: “Ấy là, Celd, em, em không chán ghét anh?”

Hơi ngẩn ra, Celd nâng tay sờ sờ hai má Quản Lăng, cười nói: “Sẽ không, trước kia là em không đúng, không tin anh, từ giờ trở đi anh sẽ là Vương huynh tốt nhất của em, vĩnh viễn là Vương Hậu vĩ đại nhất trên dưới Ai Cập của em.”

Thiếu niên lời này của em lòng anh trai đều biến hóa, nhưng em thật sự không cần thêm câu sau, thật sự QUQ!

Vuốt lòng sờ sờ sợt tóc mềm mại của Quản Lăng, Celd đột nhiên biến đổi thần sắc, đưa tay vào trong chăn nắm Quản Lăng nhỏ mềm mại.

Hơi toét môi, Celd híp híp hai mắt, vô cùng ái muội tựa vào bên tai Quản Lăng: “Hơn nữa, em đã hiểu được tâm ý của Vương huynh, sinh hoạt sau này anh chỉ cần an tâm ở trong điện là tốt rồi, được không?”

Lại trở mặt, thiếu niên tốc độ trở mặt của cậu không khỏi quá nhanh đi, tui đã vô cùng hoài nghi cậu có độ tinh phân nặng!

Nhưng mà anh em nhỏ bị khống chế trong tay người khác, Quản Lăng đành phải nhịn nước mắt gật đầu.

Vì thế sinh hoạt kế tiếp, Quản Lăng chân chính qua ngày từ đưa tay quần áo đến mở miệng ăn cơm, không, xác thực mà nói, hẳn là cơm đến thì mở miệng, bởi vì mấy ngày nay cậu căn bản cmn không mặc quần áo!

Thông qua lời của Celd cậu biết được hôm Celd tỉnh lại liền tuyên bố với bên ngoài mạng của mình là Quản Lăng cứu, hơn nữa bởi vì Quản Lăng vì cứu y mà hao tổn lực sinh mệnh, cho nên tạm thời sẽ đưa vào tẩm điện của Pharaoh để tĩnh dưỡng.

Nhưng thông qua phản ứng mấy ngày nay, Quản Lăng vẫn có một loại cậu hình như lỗi giác.

Mỗi ngày cơm là Celd đến đưa, mỗi ngày nước là Celd đến rót, mỗi ngày ba ba ba cũng được Celd cưỡng chế nhận luôn.

Thật vất vả có lần cậu thừa dịp lúc Celd mời dự họp hội nghị Pharaoh trộm cạy mở cửa, chuồn ra nói hai câu với thị nữ bên ngoài, kết quả ngày hôm sau lúc Quản Lăng lại chuồn êm, lại phát hiện thị nữ kia không thấy.

Chờ trở lại tẩm điện nhìn thấy Celd mặt lạnh đang ngồi trên giường, Quản Lăng mới biết được mình đã sớm bị phát hiện.

Thị nữ kia đi đâu không cần hỏi cũng biết không phải là kết quả gì tốt, mà Celd càng hung hăng đặt Quản Lăng trên giường, lạnh lùng hộc ra một câu “Quản Lăng, anh từ đầu đến chân đều là của em, không có sự cho phép của em, em không hy vọng anh đi gặp bất cứ ai.”

Celd tựa như một con sư tử đực tìm bạn đời, đưa bá đạo cùng chiếm hữu của y phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Nếu như không phải y đối đãi người khác vẫn như cũ không có hai loại gì với trước kia, Quản Lăng quả thực muốn hoài nghi Celd có phải bị cái gì ám thân hay không.

Mấu chốt là, rõ ràng quan hệ của hai người đều đã đến loại tình trạng này mà hệ thống cư nhiên còn không nêu lên nhiệm vụ hoàn thành?!

Thiếu niên cậu rốt cuộc là có bao nhiêu tra!!!

Quản Lăng cảm thấy thật sâu phiền muộn, vẫn có một loại cảm giác đối mặt với vấn đề nhi đồng lại không thể nào xuống tay.

Vì thế cứ phiền muộn phiền muộn như vậy, ngày Đức Vua Rome viếng thăm Ai Cập đã đến.

Sau khi nghe thấy tin tức Đứa Vua Rome đến, Quản Lăng lui dưới thân Celd chảy ra nước mắt cảm động.

Mỗi ngày trong mấy ngày nay đều bị Celd cưỡng chế nhốt trong phòng nuôi, Quản Lăng sờ sờ cái bụng nhiều thêm thịt của mình, khắc sâu cảm thấy không thể cứ dung túng Celd như vậy nữa.

Kỳ suy yếu sau khi dùng Thần dược đã sớm trôi qua, nhưng vào một ngày nào đó khi Quản Lăng biểu đạt với Celd rằng thân thể của mình đã tốt lắm rồi muốn về Thần Điện nhìn, lại bị vô tình từ chối.

Không chỉ như thế, ngày hôm sau Celd còn mời Đại Tế Ti tới chẩn trị cho cậu, vì thế Quản Lăng liền trơ mắt mình dưới miệng Đại Tế Ti biến thành người tê liệt thần kinh nặng, cuối cùng ra kết luận, còn cần tu dưỡng.

Mặt không chút thay đổi nhìn biểu tình cùng loại với tranh công trên mặt Celd, Quản Lăng nhất thời liền héo.

Loại sinh vật em trai này quả thực rất hung tàn…

Đại Tế Ti ông cmn vì sao không ra thần kinh của Pharaoh mấy người không quá bình thường?

Tinh phân là bệnh, phải trị!!!

Không ai biết cậu mấy ngày nay là qua dạng ngày gì, em trai Pharaoh táo bạo tinh phân sau khi biết được thân thể Quản Lăng khôi phục liền hoàn toàn bại lộ bản tính ngựa đực của y, mang theo Quản Lăng cùng nghiên cứu tư thế tu luyện bí tàng nào đó của Ai Cập, hơn nữa còn không biết mệt thí nghiệm vô số lần trên người cậu.

Quản Lăng cảm thấy thận của cậu giống như đang phất tay với cậu.

Mấu chốt như vật thì cũng cũng liền thôi, nhiệm vụ nhánh của cậu đến bây giờ vẫn một chút động tĩnh cũng không có, càng miễn bàn nhiệm vụ đầu mối chính đến cái thế giới này liền không có tin tức.

Âm báo của hệ thống đã thật lâu không vang lên, nếu như không phải sổ tay công lược còn đang trên tay mình, Quản Lăng thậm chí cũng sinh ra một loại lỗi giác sẽ chết già ở Ai Cập.

Buổi tối mỗi ngày trong mơ đều là xác ướp người của mày đã không dậy nổi! Lúc mở quan tài phát hiện có hai xác ướp ôm chung với nhau hơn nữa trong đó một cái bộ dạng giống nhau mình y như đúc người của mày càng không dậy nổi a!!!

Cứ như vậy mỗi ngày lúc tỉnh bị em trai tra tấn, đang ngủ bị em trai biến thành xác ướp tra tấn Quản Lăng quả thực tiều tụy đến chết.

Bởi vậy có thể thấy được, lần này tin tức Đứa Vua Rome đến, đối với Quản Lăng mà nói quả thực giống như là tiếng trời, bởi vì chuyện đầu tiên Đức Vua Rome viếng thăm Ai Cập chính là muốn thăm viếng Thần Điện, hơn nữa điểm danh muốn Thần Thị vĩ đại nhất đến giảng giải.

Thần Thị vĩ đại nhất Ai Cập là ai, Vương Hậu Quản Lăng!

Vì thế dưới lời kêu gọi nhiệt tình tăng vọt của nhân dân toàn Ai Cập, Celd không thể không nhường bước, cho phép Quản Lăng đi trước Thần Điện.

Nghe được tin tức này Quản Lăng quả thực là rơi lệ đầy mặt, sau vài ngày bị Celd sắc mặt âm trầm vây trên giường làm, Quản Lăng rốt cục thành công đụng đến cửa điện.

Nhất thời có một loại cảm giác trọng sinh!

Đối với Đức Vua Rome rất có thể là nhân vật công lược tiềm tàng, Quản Lăng lên tinh thần mười hai vạn phần, chuẩn bị tham gia nghi thức nghênh đón cùng ngày.

Nhìn hưng phấn của Quản Lăng ở trong mắt, Celd sắc mặt âm lãnh nắm cánh tay Quản Lăng, ý cười ánh mặt trời ở khóe môi cũng hóa thành hàn băng trong vực sâu.

“Quản Lăng, anh rất vui?”

Thân thể run lên, Quản Lăng nhanh chóng thu lại ánh mắt, nghiêm túc nói: “Đứa Vua Rome thăm viếng Thần Điện, thân là Thần Thị anh hẳn là phải chịu trách nhiệm, nào có vui vẻ gì.”

Híp mắt nhìn nhìn mặt than không có biểu tình của Quản Lăng, Celd cúi đầu thở dài, lấy quần áo một bên giúp Quản Lăng mặc vào, cúi đầu hôn hôn trán Quản Lăng, “Không sao, Vương Hậu của em, thứ người Ai Cập mê luyến, sẽ không để hắn thuộc về bất kì ai.”

Vòng quanh ôn nhu xoa xoa tóc Quản Lăng, Celd cười nói: “Hiện tại, để chúng ta đi nghênh đón khách nhân đến từ đường xa đi.”

Từ Hoàng Cung tới Thần Điện dọc theo đường đi vô cùng đồ sộ phô trương, binh lính Ai Cập hai bên cầm giáo trong tay, ngăn xa đám người vây xem, để trống một nơi lớn trước Thần Điện.

Quản Lăng đỉnh đội tóc giả dài tới đầu gốc, mặt không chút thay đổi nhìn bóng người xa xa chậm rãi xuất hiện, kích động có chút tay run.

Nhiệm vụ đầu mối chính của ca, mày rốt cục đến đây!

Trong đám người, thân ảnh của Đức Vua Rome rốt cục dần dần rõ ràng, một mái tóc nâu cuốn cắt ngắn sạch sẽ lưu loát, trên khuôn mặt anh tuấn lưu lại một chút bể dâu gió biển thổi qua, dưới hốc mắt hãm sâu là một đôi mắt cùng màu với tóc, đầy mị lực thành thục.

Đi đến trước Thần Điện dừng lại cước bộ, ý bảo bọn thị vệ phía sau quỳ xuống, Đức Vua Rome một tay hành lễ, ngẩng đầu cười nói: “Đức Vua Rome Caesar đại biểu nhân dân Rome của ta, ân cần thăm hỏi Pharaoh và Vương Hậu Ai Cập.”

Ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm lông cuốn màu nâu nhỏ trên đầu Đức Vua Rome, Quản Lăng lướt qua Celd tiến lên từng bước, mang theo chờ mong nói: “Nhân dân Ai Cập hoan nghênh ngài đến!!!”

Hơi hơi sửng sốt, Caesar dại ra nhìn nhìn Quản Lăng, có chút do dự đáp lại một câu, “Ân, cám ơn?”

Bao hàm hi vọng nhìn chằm chằm Caesar, Quản Lăng ngừng lại rồi hô hấp, chậm rãi đợi tiếng của hệ thống hoàn mỹ vang lên.



Ngoài Thần Điện một mảnh yên tĩnh, Caesar lúng túng đứng sau bậc thang một lúc lâu, rốt cục nhịn không được nói: “Xin hỏi, ta có thể vào Thần Điện thăm viếng hay không?”

Quản Lăng: “… Không thể “

Caesar: “…”

Tâm tình tốt lắm nhìn con ngươi Quản Lăng nháy mắt u ám xuống, Celd mỉm cười tiến lên, nhấc tay lớn tiếng nói: “Hoan nghênh Đức Vua Rome đến, Thần Điện Ai Cập rộng mở vì ngài, xin cứ tận tình hưởng thụ sự nhiệt tình của chúng ta đi!”

Hai mắt đẫm lệ rưng rưng nhìn hai quốc vương vừa nói vừa cười vào Thần Điện, Quản Lăng nhất thời có một loại cảm giác bị toàn thế giới vứt bỏ!

Đây là tình huống gì?!

Nhiệm vụ đầu mối chính của tui đi nơi nào?!

Lại nói mấy người mới gặp có cần hài hòa như vậy hay không?

Chẳng lẽ mục tiêu cuối cùng của thế giới này kỳ thật là quốc vương và quốc vương sống hạnh phúc bên nhau, sau đó ta là vật hi sinh thê thảm thế thân anh trai sao!

Thiếu niên cậu thật là một tên tra tra TAT!!!

Lại cảm nhận được ác ý của thế giới Quản Lăng thất hồn lạc phách đi vào Thần Điện, như đi vào cõi tiên sau khi mang Đức Vua Rome Vương thăm viếng Chân Thần xong liền trốn vào trong góc dán dính lại tâm linh bị thương của mình.

Nhiệm vụ nhánh chưa hoàn, vốn tưởng rằng mục tiêu công lược là Đức Vua Rome lại giống như hoàn toàn là mình não động, chẳng lẽ chân ái ở vòng này của cậu kỳ thật chính là yên lặng bảo vệ đại hán bên mình sao?

Trong đầu sáng ngời, đột nhiên cảm thấy mình chân tướng Quản Lăng quyết định chờ có thời gian phải đi thử xem.

Nói không chừng là Vương Hậu ác độc cùng thị vệ trung khuyển ngược luyến tình thâm đâu?

Đã không ôm hi vọng gì với tiết tháo của game, Quản Lăng yên lặng đứng dậy, chuẩn bị trở lại chỗ ở trong Thần Điện của mình.

Bởi vì Đức Vua Rome sẽ ở trong Thần Điện ở ba ngày, để hoàn chỉnh thăm viếng Thần Điện, cho nên thân là Thần Thị vĩ đại nhất, Quản Lăng tự nhiên cũng phải ở Thần Điện nghỉ ngơi ba ngày, để giải đáp nghi hoặc của Đức Vua Rome.

Vì thế vào lúc ban đêm, Quản Lăng mang theo tóc giả của cậu vào trong Thần Điện ở.

Đêm khuya, mắt mang ưu thương lật xem sổ tay công lược, Quản Lăng khắc sâu ý thức được mình chỉ sợ là gặp phải bình cảnh mà các đại thần game từ trước tới nay phải có, cậu tìm không thấy mục tiêu công lược của mình.

Đây quả thực là chuyện còn khủng bố hơn so với gặp phải BUG, bình cảnh cái gì, là cần sức bật nha.

Thật sâu thở dài, Quản Lăng thu hồi sổ tay công lược chuẩn bị lấy xuống mái tóc giả tới đầu gối của mình, lại nghe thấy cửa sổ vang răng rắc, ngay sau đó một bóng đen rất nhanh đi vào, một tay đổ Quản Lăng lên giường!

Đờ mờ!!! Tui rõ ràng đã rời khỏi trường học! Chẳng lẽ tất cả đều là ảo giác của tui?!!!

Trợn mắt há hốc mồm bị đè xuống, Quản Lăng phản xạ có điều kiện làm mặt cứng ngắc, âm thanh lạnh lùng nói: “Ai!”

Một tiếng cười khẽ vang lên bên tai, một đôi con ngươi màu nâu không quá xa lạ chậm rãi chống lại Quản Lăng, trêu đùa: “Công chúa nhỏ của ta, em vẫn đáng yêu như vậy.”

Công chúa cái phắc a! Cái phắc a!!!

Mặt không chút thay đổi nhìn Đức Vua Rome Caesar trên người đang chuẩn bị động thủ động cước, Quản Lăng xê dịch về sau, lạnh lùng nói: “Đứa Vua Caesar, ta là Vương Hậu Ai Cập, anh nhận sai người rồi.”

Hơi hơi sửng sốt, Caesar đưa tay chọt chọt chóp mũi Quản Lăng, câu môi nói: “Em không phải là công chúa nhỏ của ta sao, như thế nào, trách ta sáng hôm nay không để ý tới em, em không thể trách ta, lúc ấy em trai em cũng ở đấy.”

Nhìn Caesar biểu tình rất quen đùa giỡn chính mình, Quản Lăng híp mắt quan sát hồi lâu, đột nhiên như bị sấm sét bổ trúng đầu nháy mắt sinh ra một phán đoán gạt người!

Run run đỡ vai Caesar, Quản Lăng nuốt nuốt nước miếng, nghiêm túc nói: “Ta và anh, vài năm trước gặp qua?”

Nghi hoặc nhìn Quản Lăng, Caesar không hề đáng nghi gật gật đầu, “Đúng vậy, khi đó ta vừa vặn đến Ai Cập, gặp được em vừa mới lên làm Vương Hậu, mái tóc dài đen bóng cùng với khuôn mặt trang điểm xinh đẹp của em nháy mắt liền bổ hóa ta, Quản Lăng của ta, ta thật là mê muội vì em.”

Mặt không chút thay đổi nhìn Caesar, Quản Lăng lẩm bẩm nói: “Sau đó anh có phải rời đi hay không.”

“Đúng vậy, quốc gia của ta xảy ra chuyện, ta cần phải về giải quyết, nhưng tuy rằng thời gian ở chung của chúng ta rất ngắn, nhưng yêu nhau…”

Trong ánh mắt lộ ra thương hại thật sâu, Quản Lăng yên lặng vươn tay cầm tóc giả của mình, sau đó một phen, kéo dưới!

“Cái… Này?!!!”

Dại ra nhìn mái tóc đen dài như thác nước trượt xuống ở trước mắt, sau đó lộ ra mái tóc ngắn ngủn của Quản Lăng, Đức Vua Rome nháy mắt cứng ngắc.

Mặc dù không phải người Ai Cập, nhưng tập tục của Ai Cập Caesar vẫn là có hiểu biết, cho nên chuyện ở Ai Cập chỉ có đàn ông đội tóc giả hắn biết rõ ràng.

Khẽ nhếch miệng nhìn về phía đỉnh đầu của Quản Lăng, Caesar lẩm bẩm nói: “Em, em là nam?”

Cmn cư nhiên thật sự không biết!

Đại Vương Tử cậu vì sao lại như vậy! Cậu như vậy là quốc dân cậu tạo ra sao!!!

Trong mắt hiện lên một chút ý cười tên là thỏa mãn, nhìn biểu tình không nói nên lời trên mặt Caesar, Quản Lăng nháy mắt cảm thấy thân tâm thư sướng không ít.

Nhưng ngay sau đó, tâm cậu ngã xuống đáy cốc.

“Đinh, chúc mừng người chơi mở ra đầu mối chính nhiệm vụ một, tình hình cụ thể của nhiệm vụ đã ghi lại ở sổ tay công lược, còn xin người chơi chú ý kiểm tra và nhận “

Chậm rãi cùng lâm vào đả kích hai mắt nhìn nhau với Caesar, Quản Lăng vẻ mặt cứng ngắc đội lại tóc giả của mình, vô cùng nghiêm túc cầm tay Caesar, “Vừa nãy chỉ là đùa giỡn với anh mà thôi, thật ra, ta là con gái QUQ.”

Cho nên nói hệ thống giờ mày phát nhiệm vụ đến tột cùng là ở nơi nào a shit!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.