Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Quyển 6 - Chương 63



Mặt biểu tình ngốc hề hề ngồi trong JJ giả tư thái khác nhau đầy đất, Quản Lăng mắt say lờ đờ mê mang quay đầu nhìn về phía ngoài cửa, miệng hé ra, một tiếng nấc rượu vô cùng sảng khoái chậm rì rì từ trong phòng yên tĩnh chậm rãi truyền ra.

Trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên một tia xanh mét, ánh mắt Bộ Thời Nhận khó lường đánh giá cảnh tượng trong phòng, từng bước tiến vào, “Quản Lăng, hắn là ai.”

Mờ mịt xoay xoay đầu, Quản Lăng chống lại ánh mắt kỳ vọng của mỹ nữ lông ngực, quyết đoán nói: “Một biến thái chết tiệt nghiện ăn mặc quái dị!”

Biểu tình cứng đờ, lông ngực… Tên đàn ông vạm vỡ nhất thời bi phẫn, “Cái gì mà nghiện ăn mặc quái dị, tôi chỉ là tóc dài quá chút thôi!”

Không chút để ý tới người này gào thét, Bộ Thời Nhận híp mắt để sát vào mặt Quản Lăng, ngón tay lạnh lẽo vô cùng ôn nhu xoa cánh môi Quản Lăng, hơi mê luyến ma sát.

“Quản Lăng, anh uống say sao?”

Ngây ngô nhìn hai mắt không hề sáng bóng của Bộ Thời Nhận, Quản Lăng miễn cưỡng khống chế cẳng chân run của mình, cố gắng hiện ra trạng thái sống mơ mơ màng màng.

Tuy rằng một khắc từ khi Bộ Thời Nhận xuất hiện thì cậu đã bị dọa tỉnh rượu.

Nhưng lúc này cậu ngoại trừ giả say còn có thể như thế nào?!

Chẳng lẽ muốn nói cho Bộ Thời Nhận không sao anh không say anh là tự nguyện cùng này dị trang phích ở trong cái phòng đầy JJ giả này tham thảo nhân sinh ha ha.

…Chỉ số thông minh của cậu không cho phép mình làm như vậy!

Đối với Bộ Thời Nhận thình lình xảy ra biến hóa vô cùng hoảng sợ, tuy rằng vẫn cảm thấy trong lòng có một loại cảm giác lạnh vù vù, nhưng Quản Lăng vẫn như cũ kiên định suy nghĩ say của mình, hai mắt vô thần bay bay chung quanh.

“Say sao, a.” Quan sát phản ứng của Quản Lăng, khóe môi Bộ Thời Nhận nảy lên một chút tươi cười quỷ dị, chậm rãi buông Quản Lăng ra, ngược lại đi hướng về phía người đàn ông vạm vỡ đang giả vờ vô tội ở bên kia.

“Nếu uống rượu, vậy nhất định là bị người lừa tới, như vậy loại lừa đảo này, cũng không nên tồn tại.”

Độ cong khóe môi càng toe càng lớn, thâm trầm nồng đậm trong con ngươi của Bộ Thời Nhận làm người ta sợ hãi, ẩn ẩn phiếm ra một chút ánh sáng màu đỏ tươi.

Vẻ mặt hoảng sợ nhìn biến hóa trên mặt Bộ Thời Nhận, môi người đàn ông vạm vỡ run run không nói nên lời, dưới chân vừa xoa, nhấc lên vô số JJ giả bay như mưa.

Trộm ngắm biến hóa của Bộ Thời Nhận, Quản Lăng nhất thời chấn động mãnh liệt.

Đờ mờ tình huống hình như không quá đúng!

Đây chẳng lẽ là tiếu tấu muốn biến thân?!

Chờ đã mịa nó cậu bình tĩnh chút đi, tuy nói vật hi sinh nhỏ như thế chết không có vấn đề gì, nhưng mấu chốt là chết ở đây sẽ rất phiền toái a!

Nhớ lại cảnh tượng đại sát tứ phương của Bộ Thời Nhận sau khi biến thân, Quản Lăng cả người đều có chút hoảng.

Trước không nói Bộ Thời Nhận biến thân uy lực đến tột cùng lớn bao nhiêu, chỉ cần một người chết như vậy liền có khả năng sẽ đưa tới cảnh sát đề ra nghi vấn, thậm chí là phát hiện thân phận vật thể thí nghiệm của Bộ Thời Nhận, sau đó đưa hắn vào trong bệnh viện nghiên cứu.

Cứ thế thì đừng nói là nhiệm vụ, mình phỏng chừng là ngay cả người cũng không liến nhìn thấy được.

Nghĩ đến người chết sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ phát triển của mình, Quản Lăng đầu “Ong” vang lên, lập tức động thân mà ra, chắn trước mặt Bộ Thời Nhận!

Kinh ngạc nhìn Quản Lăng, người đàn ông vạm vỡ hu hu hu dịch về sau hai bước, hai mắt phiếm quang trốn phía sau Quản Lăng, “Em không nhìn lầm, anh quả nhiên là một người đàn ông anh dũng!”

Thần sắc không rõ nhìn Quản Lăng che trước mặt mình, ý cười khóe môi Bộ Thời Nhận càng nguy hiểm lên, “Quản Lăng, anh vì hắn mà ngăn cản em?”

Chờ đã thiếu niên cậu hiểu lầm rồi!

Đừng nói mập mờ như vậy a!

Tui với hắn thật sự không có gì a phắc!!!

Mắt thấy đáy mắt Bộ Thời Nhận trầm giọng càng ngày càng nồng đậm, trán mơ hồ có thể thấy được mạch máu màu xanh chậm rãi hiện ra dưới làn da tái nhợt.

Quản Lăng nơm nớp lo sợ ngễnh đầu, cảm thấy mình thật sự nếu không nói gì thì đợi cho Bộ Thời Nhận não động bùng nổ, bệnh viện biến thành tra tra có sẽ tái diễn lại.

Vì thế, vì không cho lịch sử tái diễn, Quản Lăng vắt hết óc bắt đầu nghĩ muốn ngăn cản biến hóa của Bộ Thời Nhận.

Sau đó, Quản Lăng nghĩ tới nhiệm vụ gạt người của mình.

Dù sao yêu cầu của nhiệm vụ đã máu chó không tam quan đến trình độ nhất định…

Cố gắng như thế nào đi nữa cũng không có khả năng làm cho nó có chút tiết tháo…

Người đôi khi chính là cần phải có kính dâng…

Nhưng vào lúc này, thanh âm Bộ Thời Nhận hàm chứa sát ý lạnh như băng nhàn nhạt vang lên bên tai.

“Quản Lăng, tránh ra.”

Đờ mờ nghe khẩu khí này chỉ biết quyết đoán không thể làm được rồi.

Trước mắt ánh sáng vừa hiện, Quản Lăng không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng tiến lên nhào vào Bộ Thời Nhận, vẻ mặt anh dũng hi sinh: “Thiếu niên em chỡ đã, kỳ thật, kỳ thật đây là thầy giáo sinh vật anh mời đến cho em a!”

Động tác cứng đờ, trong đôi mắt Bộ Thời Nhận hiện lên một chút kinh ngạc nhàn nhạt, sau đó cực nhanh vùi lấp.

Quay đầu nhìn về phía tên đàn ông vạm vỡ vẻ mặt mờ mịt trốn sau Quản Lăng, Bộ Thời Nhận chọn mi: “Thầy giáo sinh vật?”

Chợt kéo về sau, Quản Lăng một tay nắm thịt non nhỏ bên hông người đàn ông vạm vỡ, trên mặt không chút thay đổi cố gắng lộ ra một biểu tình chân thành tha thiết, “Đúng vậy đúng vậy, a anh vừa mới nhớ, kỳ thật chúng ta là đang thảo luận bài tập sinh vật của em, sau đó thảo luận rất vui không nghĩ liền uống chút rượu.”

“Hiện tại anh tỉnh rượu, cho nên mới nghĩ tới.” Nói xong, trên tay Quản Lăng lại lần nữa nhất kháp.

Run run chống lại ánh mắt âm trầm của Bộ Thời Nhận, người đàn ông vạm vỡ mặc đồ nữ rưng rưng gật đầu.

Dù thế nào thì cũng chính xác là từ trong tay thiếu niên hắc hóa cứu vớt một biến thái.

Quản Lăng bằng vào trí thông minh của cậu mà làm được.

Vì thế cứ như vậy, Quản Lăng thành công hóa giải nguy cơ hắc hóa, cũng vì Bộ Thời Nhận thắng được một thầy giáo dục sinh lý.

Nhưng không biết vì sao một chút cũng không cảm thấy vui vẻ đâu?

Chiều ngày hôm sau, người đàn ông vạm vỡ thay một quần áo mới ôm một thùng giấy lớn, gõ vang cửa nhà Quản Lăng.

Ném đôi mắt quyến rũ về phía Quản Lăng ra mở cửa, người đàn ông vạm vỡ như là thân quen đem đặt thùng giấy vào tay Quản Lăng, hưng phấn nói: “Anh đẹp trai, học trò của em đâu.”

Nhìn người đàn ông hưng phấn có chút dị thường, Quản Lăng mặt không chút thay đổi cúi đầu, hoàn toàn Sparta.

Đờ mờ trong cái thùng này toàn là dụng cụ tình thú cùng các loại Mosaic bản vàng nhỏ 18 X là cái tình huống gì?

Tui chỉ là cho anh đến truyền thụ tri thức, không phải cho anh đến chơi SM a phắc!

Mắt thấy người đàn ông ôm nhất một thùng lớn đồ dùng tình thú vọt vào phòng ngủ, khóe mắt Quản Lăng chảy xuống nước mắt hối hận.

Vẫn cảm thấy, mình hình như làm sai cái gì.

Có được thầy sinh vật Bộ Thời Nhận vô cùng chăm chỉ học tốt, ngắn ngủn vài ngày đã đem sở học suốt đời của thầy cho mình dùng.

Thầy giáo sinh vật tỏ vẻ vô cùng vui mừng.

Quản Lăng tỏ vẻ vô cùng khủng hoảng.

Bởi vì có thể đoán trước là, một khi sau văn bản tri thức truyền thụ xong, kế tiếp chính là sinh hoạt thực tiễn.

Quả nhiên.

Hai ngày sau, phải chờ trái đợi cũng không đợi thanh âm người đàn ông gõ cửa, Quản Lăng vô cùng nghi hoặc đẩy ra cửa phòng ngủ.

Nghe được thanh âm cửa phòng khép mở, Bộ Thời Nhận khóe môi câu lên, khép lại sách trong tay chậm rãi quay đầu, trong mắt đen nhánh tràn đầy ánh sáng ôn nhu mà nóng cháy, trên khuôn mặt tuấn mỹ tạo nên ý cười không hiểu.

Không chút nhận thấy có cái gì không đúng, Quản Lăng bạch bạch bạch đi vào phòng ngủ, nghi hoặc nói: “Thầy hôm nay không đến sao?”

Đứng dậy đóng cửa phòng, hai mắt Bộ Thời Nhận một tấc một tấc nhìn quét Quản Lăng, câu môi: “Bài tập sinh vật của em đã giải quyết, cho nên để thầy không cần đến nữa.”

Thần kinh căng thẳng, Quản Lăng ý thức được cái gì.

Ngay sau đó, đầu mê muội một trận, cơ thể như lật trời đất chuyển ngã xuống giường mềm mại, Quản Lăng run lập cập nhanh chóng dịch về sau, nháy mắt rơi lệ đầy mặt.

Mịa nó chuyện phát sinh rất đột nhiên tui có chút không biết phản ứng thế nào a!

Tốt xấu cũng cho cái kỳ hoãn thi hành hình phạt có thể được không a!

“Quản Lăng.” Cười khẽ ôm chặt Quản Lăng, Bộ Thời Nhận ôn nhu nỉ non: “Thầy giáo nói vợ chồng có thể không cố kỵ chỗ nào mà làm việc này, như vậy nói cách khác, cả người của anh đều là thuộc về em, đúng không.”

Tuy rằng cảm thấy cậu là hỏi nhưng vì sao tui lại không cảm giác được có dấu chấm hỏi tồn tại a QUQ.

Quản Lăng hoàn toàn tuyệt vọng.

Hoàn toàn nắm giữ tri thức sinh vật Bộ Thời Nhận đem nguyên vẹn lý luận của hắn thực tiễn trên người Quản Lăng.

Đưa tay vỗ vỗ mông thịt Quản Lăng, Bộ Thời Nhận hôn nhẹ khóe mắt ướt át của Quản Lăng, thanh âm vô cùng *** tà: “Quản Lăng, chúng ta đổi tư thế nhé.”

Đưa tay lau máu trên mặt, Quản Lăng run rẩy xoay người, vẻ mặt bi phẫn ngất đi.

Đợi cho lúc Quản Lăng tỉnh lại, đã là buổi sáng ba ngày sau.

Ánh mặt trời ấm áp chiếu trên người, chóp mũi mơ hồ truyền đến mùi cơm triệu hồi Quản Lăng lại.

Đói, đói chết…

Mơ mơ màng màng mở mắt nhìn một vòng, Quản Lăng tinh thần chấn động, nhanh chóng ngồi dậy.

Bộ Thời Nhận không ở đây?

Đúng, Bộ Thời Nhận còn phải lên lớp…

Thật tốt, cậu còn sống…

Đối với sinh hoạt ba ngày nay, Quản Lăng quả thực là ngưng nghẹn không nói gì.

Nắm giữ tri thức sinh vật Bộ Thời Nhận không chỉ học xong lợi dụng các loại công cụ, thậm chí còn đem tất cả tư thế cùng cảnh tượng trên bản vàng nhỏ của người đàn ông lưu lại thực hành trên người Quản Lăng.

Từ nhảy tất vú tất PLAY đạo cụ SM đến PLAY đổi trang phục trang phục nghề nghiệp, trang phục y tá, trang phục nữ hầu, chỉ có bạn không thể tưởng được, không có hắn không làm được.

Quản Lăng cảm thấy mình lại gặp phải nguy cơ mệt thận.

Nhưng mà hoàn hảo, tất cả trả giá đều có hồi báo!

Bộ Thời Nhận cuối cùng có thể không cần bởi vì bài tập sinh vậy thất bại mà không tốt nghiệp được.

Như vậy kế tiếp chỉ cần để Bộ Thời Nhận thuận lợi lên trung học hình thức ký túc là nhiệm vụ của cậu có thể hoàn thành tốt đẹp.

Quả thực hạnh phúc!

Vẻ mặt suy yếu nắm quyền, Quản Lăng động tác thong thả bò xuống giường, chuẩn bị đi phòng bếp tìm chút đồ ăn cho mình.

Cước bộ vừa mới tới phòng khách, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đập cửa gấp gáp.

Ngay cả chuông cửa cũng không kịp nhấn rốt cuộc là có bao nhiêu sốt ruột?

Cước bộ vừa chuyển, Quản Lăng mặt không chút thay đổi, vô cùng không vui vọt tới trước cửa, rầm mở cửa ra, “Mới sáng sớm mà gõ cửa cái gì, không biết…”

Lời nói im bặt, Quản Lăng chớp mắt, nghi hoặc nhìn hai cảnh viên biểu tình nghiêm túc ngoài cửa.

Thũng sao cảm giác hình như có chút giống như đã từng quen biết…

Nhìn nhau với Quản Lăng trong chốc lát, một cảnh viên trong đó miệng nói: “Chào ngài, chúng tôi có một số việc muốn tìm cậu để biết rõ tình huống…”

Tác giả có chuyện muốn nói: càng chậm chút, nhưng cuối cùng là đánh xong rồi, tính làm hôm nay canh hai đi, buổi tối còn có canh một.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.