Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Quyển 8 - Chương 2



́N GIẾT NGƯỜI QUỶ QUYỆT

“Vụ án mới đây, mấy hôm trước vừa mới xảy ra, vụ án giết người cực kỳ ác liệt.”

Bên tai truyền đến một tiếng vang “rầm” lớn, người đàn ông tức đến khó thở thanh âm có chút to khàn vang lên, vang vọng trong cảnh cục tĩnh lặng.

“Mới? Tôi thấy cũng không phải, đây là người thứ mấy?”

Có người hỏi.

“Thứ tư, thủ pháp gây án giống như trước, tên biến thái này quả thực như là một phần tử cuồng nhiệt tôn giáo từ đầu đến đuôi, ngay cả giết người cũng như là đang hoàn thành nghi thức nào đó.”

Tựa hồ là nhớ ra cảnh tượng khó coi nào, người đàn ông có chút chán ghét nhíu mày, thanh âm đè thấp mang theo một chút ngưng trọng từ khóe môi đi ra, “Đây là một vụ án kiện giết người liên hoàn.”

“Đinh, chúc mừng người chơi gây ra cốt truyện quan trọng của game, xin hỏi người chơi có nhận nhiệm vụ —— 《 Vụ án giết người quỷ quyệt 》 của cảnh cục hay không.”

Tiếng máy móc có chút đột ngột mà đánh gãy bầu không khí thoạt nhìn áp lực vô cùng này, đột nhiên vang lên trong đầu Quản Lăng.

Khóe mắt hơi hơi thoáng nhìn về phía sau, Quản Lăng không dấu vết mà nhếch môi một cái, không chút do dự mà lựa chọn yes.

“Đinh, người chơi đã thành công nhận nhiệm vụ đầu mối chính 《 Vụ án giết người quỷ quyệt 》, tiến vào cốt truyện phá án của game, tình hình cụ thể của nhiệm vụ và manh mối tỉ mỉ của án kiện đã được ghi lại trong bảng nhiệm vụ, người chơi có thể thông qua từng đối thoại với NPC quan trọng để mời ra làm chứng phát triển manh mối vụ án, hoàn thành nhiệm vụ lần này.”

“Game này thuộc loại game phá án tính hiện thực, không đề cập tới nhiệm vụ nhánh và chức năng xoay chuyển kịch tình, người chơi sau khi kết thúc game sẽ tự động rời khỏi, hệ thống hướng dẫn trí năng kết thúc, chúc ngài chơi game vui vẻ.”

Nhìn bảng nhiệm vụ hiện lên giữa không trung chậm rãi đóng lại, nhanh chóng đem tin tức từ trên bảng qua trong đầu một lần, Quản Lăng liếc mắt đánh giá mũ cảnh sát đặt bên tay mình một chút, cảm động quả thực sắp rơi lệ.

Làn da như còn có thể cảm nhận được sự vuốt ve tham lam mà nồng nhiệt của Prody, nghĩ tới mình vì cái game này mà trả cái giá phải trả, cả người Quản Lăng nhất thời như đánh sương, héo xanh héo xanh.

Nhưng hoàn hảo là Prody giữ lời, tuy nói cái giá phải trả không nhỏ, nhưng Quản Lăng cuối cùng cũng được đền bù như nguyện mà tiến vào game.

Game này là mới ra nhất ở thành phố, loại game tình yêu lấy phá án là việc chính.

Bối cảnh game thiết lập ở một trấn nhỏ xa xôi vả lại còn nguyên thủy, bởi vì trấn nhỏ hẻo lánh, nên khoa học kỹ thuật cũng không phát triển, ngoại trừ có khi sẽ có du khách bên ngoài bởi vì phong cảnh tú lệ của trấn nhỏ mà đến du lịch, cơ bản không có người ngoài nào đến đây.

Mà Quản Lăng, lại là cảnh tham (cảnh sát thám tử) nhỏ của sở cảnh sát duy nhất trên trấn nhỏ này.

Đúng vậy, trấn nhỏ này thật sự quá mức hẻo lánh, nó thậm chí ngay cả máy móc mới nhất cho cảnh sát cũng không có, chỉ có một sở cảnh sát nho nhỏ.

Đương nhiên đây cũng là điểm bán chạy nhất của game.

Toàn bộ do con người phá án giải mã, không có bất kì máy móc trợ giúp nào.

Trấn nhỏ yên tĩnh hẻo lánh, sở cảnh sát xuống dốc, đột nhiên xuất hiện vụ án giết người.

Game lấy một vụ án giết người liên hoàn mang theo sắc thái tôn giáo để bắt đầu, mà người chơi thì yêu cầu sắm vai một cảnh tham nhỏ mới nhậm chức của sở cảnh sát, sau khi nhận nhiệm vụ thông qua manh mối điều tra án kiện mà tìm đến tội phạm giết người.

Nghĩ vậy Quản Lăng không khỏi có chút hưng phấn.

Nếu là game hướng tình yêu, như vậy trên đường phá án nhất định sẽ có em gái cảnh sát đi theo, sau đó hai người vừa phá án vừa nói chuyện tình yêu, cuối cùng em gái bị sự thông minh tài trí của mình chinh phục CMN, quả thực không cần quá đẹp thế chứ!

Hơn nữa trên giới thiệu của game cũng có nói người chơi sắm vai cảnh tham trên đường phá án sẽ nhận được một lá thư tình thần bí, sau đó mọi chuyện phát triển liền sẽ trở nên hương diễm lên…

Kỳ thật nói cho cùng đây là một game phá án mánh khóe mười bá tất ba ba ba đồi trụy ba nhỏ (Ellie: không hiểu gì cả = =), một khắc nhìn thấy giới thiệu game kia Quản Lăng liền giác ngộ.

Nhưng mà loại game phá án này Quản Lăng trước kia tiếp xúc cũng không quá nhiều, hơn nữa trong game này có hai kết cục HE và BE, một khi người chơi đánh ra một kết cục trong đó, cũng không thể tiến hành kết cục thứ hai.

Càng thêm thú vị chính là, game dĩ vãng đều sẽ có hệ thống làm hướng dẫn trí năng, mà trong game này, người chơi có thể lựa chọn đóng hướng dẫn trí năng, hoàn toàn thể nghiệm một phen lạc thú do thám vụ án chân thật.

Nhưng cứ như vậy, đối với người chơi muốn đánh kết cục HE mà nói, tính khó khăn của game liền cao hơn hơn nữa.

Quản Lăng quyết đoán lựa chọn ngay từ đầu liền đóng hướng dẫn trí năng.

Game này Quản Lăng xem ra là vô cùng có tính khiêu chiến, đối với cậu là Đại Thần game mà nói, đương nhiên tính khó khăn càng cao càng tốt.

Tinh thần phấn chấn ngẩng đầu, Quản Lăng vươn tay cầm mũ cảnh sát đội lên đầu, hữu ý vô ý quét mắt cảnh quan (sĩ quan cảnh sát) ngồi bên cạnh, bắt đầu im lặng tự hỏi phải làm sao để đưa vụ án này vào trong tay mình.

Tuy rằng nói là nhiệm vụ nhận rồi, nhưng dù sao cậu hiện tại chỉ là một cảnh tham nhỏ, loại vụ án này đầu tiên khẳng định sẽ không lo lắng đến cậu.

Không có hướng dẫn trí năng, tất cả chỉ có thể tự thân vận động, nhưng cũng may là trấn nhỏ này yên bình, cũng không có đất dụng võ gì nhiều cho cảnh tham.

Như vậy cứ như vậy, chỉ cần cậu có thể…

Mặt không thay đổi trầm tư một lát, bóng đèn nhỏ trong đầu Quản Lăng đột nhiên sáng lên.

Bầu không khí áp lực trong phòng như đọng lại, mấy tờ tư liệu mỏng manh đặt trước mặt mọi người hồi lâu, nhưng cũng không ai muốn tiến lên lật xem.

Nặng nề mà thở dài, trung sĩ (bác GG dịch như thế, ta cũng không biết) trung niên sắc mặt khó coi đứng dậy, đang chuẩn bị nói gì đó, đúng lúc này, tư liệu vụ án đặt trên bàn bị người vươn tay lấy đi.

Trung sĩ hơi hơi sửng sốt, cơ hồ là nháy mắt nghiêng đầu đi, sau đó ông thấy được cảnh tham nhỏ mới vào sở cảnh sát không lâu, vẻ mặt kiên định nhìn về phía mình.

“Trung sĩ, tôi muốn xin ngài giao vụ án này cho tôi.” Nhấp nhấp môi, trong mắt Quản Lăng mang theo một tia lợi hại, tinh thần trọng nghĩa trong sở cảnh sát gần như đã bị làm hao mòn sạch sẽ.

Liếm liếm cánh môi, trung sĩ theo bản năng nhìn cảnh viên phía sau, không nói gì.

Nhìn ra trung sĩ do dự, Quản Lăng lập tức vươn tay giơ tư liệu vụ án trước mặt, trong giọng nói chứa một tia ẩn ẩn phẫn nộ, mày nhăn chặt lại, kích động nói: “Trung sĩ, xin ngài nhất định phải đáp ứng tôi, loại biến thái tùy ý đùa bỡn mạng người này, nên sớm có ngày bị trừng phạt mà hắn ta nên có!”

Ánh mắt biến đổi, trong giọng nói của Quản Lăng chứa vài phần ẩn nhẫn đau thương, “Người thân của tôi, người thân của tôi lúc trước chính là…”

Lời nói im bặt, nhất thời trong mắt mọi người hướng về Quản Lăng liền mang theo đồng tình.

“Trung sĩ, không bằng vụ án này liền giao cho Quản Lăng đi, vừa vặn có thể rèn luyện cậu ấy một chút.”

Không biết là ai hữu ý vô ý nói một câu, lần này, không khí đọng lại trong sở cảnh sát liền được mở ra.

Tựa hồ đang chờ những lời này, lông mày nhíu chặt của trung sĩ hơi hơi kéo ra, làm bộ nói vài câu Quản Lăng quá mức trẻ tuổi, kinh nghiệm không đủ gì đó, ngay sau đó đầu đề câu chuyện vừa chuyển nói: “Cậu đã kiên trì như vậy, buông lá gan ra đi thăm dò như thế, mặc kệ thế nào, chúng ta cũng phải cho người chết một câu trả lời thỏa đáng!”

“Nhất định phải đưa tên tội phạm giết người ra công lý!” Vỗ vỗ bả vai Quản Lăng, trung sĩ phân phó nói: “Tôi sẽ phái người trợ giúp cậu.”

Gật gật đầu, Quản Lăng kiên định nói: “Ngài yên tâm!”

Không khí chỉ một thoáng thoải mái lên, tiếp nhận lời cổ vũ cùng thưởng thức của mọi người, Quản Lăng tựa hồ là có chút ngượng ngùng rũ xuống mi mắt, cầm tư liệu vụ án này vài lần, trở lại vị trí ngồi xuống.

Đem tư liệu đặt lên bàn, Quản Lăng cho chỉ số thông minh của mình một cái tán thưởng.

Trấn nhỏ vẫn luôn bình tĩnh đột nhiên chạy ra một tên biến thái giết người không chớp mắt, mặc dù là cảnh sát cũng có chút bối rối sợ hãi không ít, ai cũng không muốn trở thành mục tiêu của tội phạm giết người, nhất là một tên biến thái như vậy.

Cho nên nói Quản Lăng lúc này tiếp nhận vụ án này ngược lại là làm cho mọi người nhẹ nhàng thở ra.

Ông quả nhiên là thông minh vô cùng!

Âm thầm kéo kéo khóe môi, đánh giá sơ sơ khó khăn của game này, Quản Lăng nhất thời cả người thoải mái.

Xem ra có thể đem trọng điểm đặt lên tình yêu.

Yên lặng hạ quyết tâm, mang theo vô hạn kỳ vọng với em gái sắp xuất hiện, Quản Lăng vươn tay mở ra tư liệu vụ án.

Nếu đầu mối chính là Vụ án giết người quỷ quyệt, vậy vụ án này tất nhiên là quỷ dị.

Tất cả người chết đều là bị hại trên đường khi đi nhà thờ, cái trấn nhỏ này bầu không khí tín ngưỡng tôn giáo rất đậm, nhà thờ duy nhất ở đây mỗi tuần đều sẽ chật ních, nhưng sau khi vụ án giết người xảy ra, nhà thờ liền hoàn toàn lạnh lẽo.

Bởi vì mỗi lần người chết đi, tứ chi của hắn đều sẽ bị phân ra đặt ở góc nhà thờ đêm đó, đầu bị đâm thủng trên cây thánh giá.

Giống như đang hoàn thành nghi thức gì.

Nhà thờ có một cha sứ già trông coi, nhưng ông chưa bao giờ nhìn thấy có người xuất hiện trong nhà thờ vào buổi tối.

Cảnh sát trong coi trong nhà thơ mấy đêm liên tiếp, nhưng mấy ngày nay trấn nhỏ bình tĩnh giống như là chưa bao giờ xảy ra vụ án giết người qua.

Sau đó trấn nhỏ vẫn luôn rất bình tĩnh, khi bọn cảnh sát coi như cho rằng vụ án này đã tới lúc chấm dứt, người chết thứ tư lại xuất hiện.

Hít sâu, Quản Lăng hơi chờ mong nhìn về phía tư liệu trên mặt bàn.

Từng thân phận người chết đều được ghi lại trong hồ sơ, bao quát tình hình tử vong, mà nếu muốn điều tra, như vậy nói không chừng có thể từ trên ảnh chụp tìm ra manh mối gì.

Ghi chép trong hồ sơ thực kỹ càng tỉ mỉ, thời gian tử vong, thủ pháp gây án, nhưng chỉ có địa điểm lại viết không rõ.

Đối chiếu từng cái đặc trưng của người chết một chút, Quản Lăng nhấc lên một tờ, muốn nhìn ảnh chụp hiện trường một chút.

Sau đó, trong nháy mắt xốc lên, con ngươi của Quản Lăng bắt đầu không tự chủ được phóng đại.

Kỳ thật ảnh chụp này cũng không quá máu me, bởi vì tứ chi tách ra, thực tế chụp lên, kỳ thật chính là bộ phận đầu trên cây thánh giá mà thôi.

Thậm chí có thể bởi vì nhân tố của lòng người chụp ảnh, ảnh chụp này còn có chút mờ phạm vi nhỏ.

Nhưng mà dù vậy, trên người Quản Lăng vẫn không tự chủ được nảy lên một cỗ hàn khí.

Bởi vì biểu tình trên cái đầu kia.

Trong giáo đường tối đen, ánh sáng rải rác chiếu xuống vừa mới xuyên qua cây thánh giá, rõ ràng đánh lên cái đầu.

Đó là đầu một người đàn ông, như là nhìn thấy thứ cực độ sợ hãi gì, người đàn ông trên ảnh chụp mơ hồ không rõ biểu tình dữ tợn vặn vẹo, trong ánh sáng hư hóa mơ hồ, lộ ra cảm giác quỷ dị thần quái.

Quản Lăng giống như xuyên thấu qua ảnh chụp mờ không rõ, nghe thấy được tiếng la hét của người đàn ông trước khi chết.

Tiếng đập cửa đột ngột vang lên, chợt phục hồi lại tinh thần, Quản Lăng không tự giác ực một cái, run run nhanh chóng khép lại tư liệu trước mặt.

Mịa nó, hình ảnh game này có cần quỷ súc như vậy hay không!

Tiếng đập cửa còn đang vang lên, có người đi ra ngoài một chút, tựa hồ là đem về cái gì.

“Đây là cái gì? Có ai gửi thư đến đây?”

Cảnh viên ra ngoài cầm một lá thư màu trắng đi tới, vẻ mặt nghi hoặc, “Không biết, bên ngoài không có ai, lá thư này để trên mặt đất.”

Ngừng lại một chút, cảnh viên kia cầm lấy lá thư nhìn một lúc lâu, sắc mặt từ từ quỷ dị, “Đây giống như, là một lá thư tình?”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: bài tập đều ở cuối kỳ quả nhiên là một quyết định sai lầm, muốn chết muốn chết muốn chết, yên lặng bò lên chương canh một, lại yên lặng đi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.