Tháng Năm Ngọt Ngào

Chương 49



“Cậu muốn dọn đi đâu?”

“Không phải tớ, mà là chúng ta. Tớ định thuê một phòng gần trường, hai đứa sống chung.”

“Ở trong trường không sướng sao, sao lại phải dọn ra ngoài làm gì chứ?” Sau khi nói xong Cát Vi Dân mới phát hiện mình lại hỏi một chuyện quá ngu ngốc, quay đầu lại, quả nhiên thấy được ánh nhìn đầy mong chờ của Cao Tân.

Cát Vi Dân nhíu mày.

“Nếu vậy thì cứ như bây giờ cũng rất tiện mà, không nhất thiết phải dọn ra ngoài.”

Gương mặt Cao Tân thoáng lộ vẻ buồn bã.

“Không phải chuyện đó.”

“Chứ là chuyện gì?”

Cao Tân không trả lời, rầu rĩ vùi đầu vào vai Cát Vi Dân, hơi thở ấm áp ẩm ướt. Cát Vi Dân lắc lắc vai, nói.

“Này, cậu đừng có lên cơn động kinh. Nếu chúng ta dọn ra ngoài thì phải giải thích với mọi người thế nào đây?”

Cát Vi Dân có quan hệ khá tốt với vài bạn học, thói quen sinh hoạt cũng hợp nhau, qua một học kì vẫn chưa từng phát sinh vấn đề gì, người như Cao Tân lại càng dễ hòa hợp với bạn bè, nghĩ thế nào thấy hai người chẳng có lý do gì để dọn ra khỏi kí túc xá.

Cao Tân nhún vai, vẻ bất cần.

“Chuyện này thì có gì đâu, nếu cậu không ngại công khai quan hệ của chúng ta thì tớ sẽ nói cho họ biết tớ thích cậu.”

Cát Vi Dân hoảng sợ, đá nhẹ cậu ta.

“Cậu điên à, có muốn tốt nghiệp không hả?”

Tình yêu đồng tính đối với rất nhiều người vẫn bị xem là một căn bệnh không thể chấp nhận được, một khi hai người công khai quan hệ thì Cát Vi Dân thật không biết mọi người sẽ đối xử với họ bằng thái độ gì nữa. Bình thường sống cùng Cao Tân, Cát Vi Dân luôn thận trọng, ở trong trường, những khi đùa giỡn thân mật thì cũng chỉ khi không có người, trước mặt bạn học, hai người cùng lắm chỉ choàng vai bá cổ nhau mà thôi. Cũng may trong trường nhiều nam ít nữ, chuyện nam sinh kết thân với nhau cũng không lạ, Cát Vi Dân cùng Cao Tân mỗi ngày đều dính lấy nhau, mọi người cũng chỉ nghĩ rằng hai người họ tình cảm thân thiết như anh em.

Nếu bị phát hiện… Cát Vi Dân thật không dám nghĩ tới. Cậu nghiêm giọng nói.

“Không được nói ra, biết chưa?”

“Chỉ là nói cho mấy cậu cùng phòng…”

“Vậy cũng không được.”

Cao Tân có chút ủy khuất, Cát Vi Dân đau đầu thở dài, biết người này vốn chỉ thích làm theo ý mình, căn bản không hiểu được nếu công khai quan hệ hai người thì có gì không ổn, đành phải hôn hôn trán cậu, giọng nói dịu dàng.

“Hiện giờ chúng mình vẫn còn đi học, chờ tốt nghiệp đi, tốt nghiệp rồi cậu muốn nói với ai cũng được.”

Tốt nghiệp xong, có lẽ hai người cũng phải chia tay, đến lúc đó hẳn là cũng không cần phải nói cho ai nữa rồi. Trong lòng Cát Vi Dân dấy lên chút cảm giác tội lỗi vì lừa gạt đối phương, nhưng khóe miệng Cao Tân vẫn nhẹ nhàng nhếch lên, cười thật vô tư, ôm thắt lưng cậu nói.

“Được rồi. Đến lúc đó sẽ nói cho mọi người biết, cậu là của tớ.”

Cao Tân nói.

“Nếu cậu không muốn dọn ra ngoài thì sẽ không dọn vậy.”

Rồi lại như tự an ủi mà nói.

“Dù sao hai năm nữa tốt nghiệp xong chúng ta vẫn sẽ ở bên nhau, lúc này cũng không vội.”

Cát Vi Dân bỗng cảm thấy trái tim run rẩy vì đau đớn, nhưng chỉ có thể hàm hồ một tiếng, “Ừ”.

~*~*~*~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.