Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Chương 20: Ngụy trang tiểu cừu,cũng có tâm quyết đó nha!



Lam Dạ Hiên và Lam Dạ Ảnh giằng co,một chút cũng không nhượng bộ,khói lửa chiến tranh nhanh chóng lan tràn khắp văn phòng.

Phòng làm việc biến thành chiến trường khắp nơi đều là mùi thuốc súng.

Khí thế hừng hực gân xanh trong mắt cả hai nổi cả lên,bầu không khí trong văn phòng chấn động biến thành cứng ngắc.

Lam Thiên đã đi đến,ông kinh ngạc liếc mắt nhìn sang Nguyễn Miên Miên đang ngượng ngừng,mặt u ám giận dữ nói: “Hai con đang ở đây làm cái gì?Nơi này là phòng làm việc…….”

Lam Thiên đã bị chọc tức nhưng cũng không thể làm gì.Đối mặt với hai đứa con,ông thật khó xử.

Lam Dạ Ảnh cười lạnh nhạt: “Cha,cha vừa mới chấp nhận cho cô ấy làm thư ký của con mà….”

Lam Dạ Hiên sắc mặt trầm xúông thì ra hắn muốn cướp đi tất cả người xung quanh hắn,ngay cả trợ lý cũng không ngoại lệ?

Lam Dạ Hiên nhìn sang Lam Dạ Ảnh khẽ nhếch miệng lên cười xấu xa “Chẳng qua chỉ là một trợ lý,không cần tổng giám đốc mới nhậm chức như anh bận tâm?Thật đúng là người mới thì có quyền…..nhưng muốn sử dụng người của tôi,cũng phải tôi một chút….

Lam Dạ Ảnh cười hờ hững,dường như gương mặt hút hồn ấy có một chút kích động nhắm vào Nguyễn Miên Miên.

Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,lửa giận hừng hực lập tức tiến tới.

Cô cuối cùng cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì,hai anh em này muốn tranh thì cứ tranh,hà tất phải lấy cô là bia ngắm,cô không muốn thế …..

Cô lập tức từ cừu con thăng cấp thành sói con.

Mẹ ơi,con cừu nhỏ cũng có tâm huyết….Huống chi nàng vốn không phải cừu mà là một sói con bùng nổ…

Cô nhướng mày vùng vẫy một chút,trừng mắt nhìn Lam Dạ Ảnh nói: “Anh buông ra,nếu hai người muốn tranh không cần lấy tôi làm cớ,tôi chịu đủ rồi,tôi không làm nữa,buông ra…”

Cô thật sự rất sợ Lam Dạ Ảnh ở trước mặt nhiều người như vậy nói ra gian tình của bọn họ.

Nói chính xác hơn,cô là bị ép buộc thẹn quá hóa giận nên phát ra tia lửa giận…

Cả mặt cô đỏ lên,hất tay Lam Dạ Ảnh nhìn sang Lam Dạ Hiên không chịu buông tay giận dữ nói “Còn có anh nữa,một ngày trở về mắng tôi bảy tám lần,tôi không phải là một trợ lý của anh sao?Lão nương thật đúng là…..tôi từ chức,không làm nữa……..”

Nguyễn Miên Miên giận dữ hất tay hai người bọn họ ra,cầm lấy túi chạy nhanh ra ngoài.

Cô không tin nổi rời khỏi công ty này,nàng sẽ không có cơm ăn a…..

[⊙o⊙] a!

Lam Dạ Hiên ngẩn người đối với phản ứng quật cường như thế của Nguyễn Miên Miên cảm thấy kinh ngạc,cô ở trứơc mặt hắn chưa từng có phản ứng như vậy nha?Cô nàng này…..

Tất cả mọi người trong phòng làm việc dỏng tai nghe lén cũng không đóan được sự việc lại phát triển theo hướng này,trong lúc nhất thời đối với phản ứng kích động của Nguyễn Miên Miên không thể lý giải được,chẳng qua chuyện ngày hôm nay thật là quái lạ cực kỳ…

Ánh mắt Lam Dạ Ảnh hiện lên ánh sáng quang mang,ngượng ngùng sờ mũi,thì ra cô nàng này…cũng có khí chất lắm, không sai không sai…

Hắn thích……

“Tốt lắm,hai con đừng cãi nhau nữa……..”Lam Thiên có chút đau đầu “Các con tự mình sắp xếp công việc đi,ta về nghỉ ngơi….”

Nếu cả hai đứa còn cãi nữa,đầu ông chắc vỡ ra…

Lam Thiên dẫn theo vài người vội vàng ra khỏi văn phòng,đây là thời đại của người trẻ tuổi,cho nên,dù ông muốn xen vào cũng không có cách..

Lam Dạ Hiên và Lam Dạ Ảnh đứng đối diện với nhau,ánh mắt ánh lửa bốn phía,thật sự là muốn đốt chết người …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.