Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Chương 40: Sắc miêu đột nhiên xuất hiện trên giường



Hơn nữa vừa rồi tại sao cô không phát hiện mẹ gọi với dì nhỉ?Mẹ cô thần tốc như vậy sao?Cả thần không biết quỷ không hay tốc độ quá nhanh đi?!

Nguyễn Miên Miên cảm thấy vô lực đành cam chịu,cô hiện tại…… đang bị mẹ khủng bố a…..

Mẹ Nguyễn liếc cô một cái sa sầm nét mặt,vẻ mềm lòng vừa rồi hoàn toàn không thấy mà thay vào đó là vẻ mặt dữ tợn,cực kỳ giống bà mẹ sói bá đạo…hung hăng quát: “Chớ giở thủ đoạn với mẹ,con không muốn đi cũng phải đi…..”

Nguyễn Miên Miên ánh mắt rụt rè nhìn vẻ mặt của mẹ cô khủng bố như vậy,cô thực sự không nói được gì…..

“Người đó tốt lắm dì con đã chọn chắc không sai đâu, trưa ngày mai con nhất định phải đi……” Mẹ nguyễn cảnh cáo bằng ánh mắt,bà sợ con bé lại giống như lần trước chạy trốn mất,bèn lo lắng bổ sung thêm nói:“Mẹ sẽ đưa con đi đến,không thành vấn đề chứ?!”

“Mẹ ~” Nguyễn Miên Miên quả thực muốn chạy trốn,mẹ cô quá bá đạo rồi.

Vì sao lại như vậy? Cô liếc mắt sang thấy mẹ cô đau khổ như thế,cô không thể nào chống cự bất đắc dĩ đồng ý…

Điều quan trọng là trong lòng của nàng cảm thấy áy náy,Nguyễn Miên Miên cảm thấy mình đã làm cho mẹ cô rất thương tâm,cho nên cô không chống cự cũng không phản kháng.

Mẹ nguyễn hừ lạnh một tiếng,đem chén cơm đẩy đến tay của cô nói:“Mau ăn cơm đi những món này mẹ cố ý làm cho con đấy,đừng để lạnh……”

Nguyễn Miên Miên cúi đầu xúông tay nắm chặt chén cơm ăn thật nhanh,cô hiện tại chỉ hận không thể lập tức ăn cơm xong nhảy lên giường ngủ,sáng mai tỉnh dậy thì bệnh nặng thế là cô khỏi phải xuống giường cũng không cần đi xem mắt…ha ha…

Nhưng……

Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh nếu mẹ biết cô thất nghiệp, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào không chừng sẽ càng muốn đem cô gả đi ra ngoài……

Trời ơi!Côtuyệt đối không thể nói ra……

Nhưng mà ngày mai phải đi xem mắt rồi,phải làm sao đây???

Không được, nhất định phải nghĩ cái biện pháp giải quyết chuyện này……

Cơm nước xong,cô ngủ thẳng trên giường,lỗ tai khó tránh được việc lại nghe mẹ cô lãi nhãi một hồi mới miễn cưỡng đi ngủ,Nguyễn Miên Miên loáng thoáng nghe được mẹ cô nằm bên cạnh lo lắng lên tiếng thở dài,cô càng thêm dằn vặt……

Mơ mơ màng màng cô đột nhiên cảm giác trước ngực lành lạnh,cô theo bản năng lấy tay sờ lại phát hiện có cái gì đó xù lông. Nguyễn Miên Miên kinh ngạc cả người đang nằm trên giường bật mình ngồi dậy, sau đó…… có một con mèo chồm lên, tròng mắt xanh lục sâu kín nhìn chằm chằm cô,hai móng vuốt xoa đi xoa lại trên ngực của cô,kêu một tiếng lấy lòng:“Meo meo……” Một tiếng mà……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.