Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Chương 87: Anh em hoạn nạn



Lam Dạ Ảnh chuẩn bị đến rủ Nguyễn Miên Miên đi ăn cơm trưa, lại phát hiện cô đã đi rồi……

“Chết tiệt……” Lam Dạ Ảnh cắn răng, đem cô điều đến bộ phận nghiệp vụ chính là không tốt, thoát khỏi tầm mắt của mình thật sự là không thoải mái……

Xoay người thấy một món đồ thủy tinh rơi xuống đất, khi nhìn ra ngoài cửa sổ dưới lầu, lại phát hiện cô đi theo một cô gái khác lên xe, một chút liền đi thật xa, hắn cắn chặt răng mặt u ám đi ra khỏi bộ phận nghiệp vụ, nhìn thấy quản lý bộ phận nghiệp vụ run sợ trong lòng, nhưng mà hắn cũng không dám hỏi thêm cái gì, Nguyễn Miên Miên về sớm, tổng giám đốc không có nói cái gì, làm sao một quản lý nho nhỏ như hắn dám nói……

Lam Dạ Ảnh chân trước mới vừa đi, Lam Dạ Hiên lại đi đến.

Chân quản lý bộ phận nghiệp vụ mềm nhũn, vội vàng xoa xoa mồ hôi lạnh, hôm nay là ngày gì a,tại sao ai nấy đều tập hợp lại đây tìm Nguyễn Miên Miên?! Thật sự là kỳ quái ……

Tuy rằng Lam Dạ Hiên đã không phải là tổng giám đốc nhưng mà vẫn còn uy thế……

Hắn nhíu mày,“Nguyễn Miên Miên đi với ai rồi?!” Trăm ngàn đừng nói với hắn là theo Lam Dạ Ảnh đi ăn cơm trưa ……

“Ack,cô ấy về sớm,tôi thấy cô ấy giống có một người bạn gọi điện thoại tới,không chừng là đi ăn cơm, vừa mới……” Quản lý nuốt nước miếng, không sợ chết nói:“Vừa rồi Lam tổng cũng đến tìm……”

“Sao?!” Lam Dạ Hiên hứng thú nhíu mày, nói như vậy là không đi với Lam Dạ Ảnh……

Hắn cuối cùng đi lại ra khỏi bộ phận nghiệp vụ.

Quản lý xoa xoa mồ hôi lạnh, lẩm bẩm:“Sau này, bộ phận nghiệp vụ sẽ náo nhiệt lên, các ngươi…… Về sau cố gắng làm việc, bằng không có hậu quả gì các cô cậu chịu ……”

Phía dưới hai mặt nhìn nhau dò xét, cũng hiểu được trong lòng run sợ, đối đãi với Nguyễn Miên Miên không không biết làm như thế nào cho phải.

Lam Dạ Hiên đang định lái xe đi ăn cơm trưa, điện thoại vang lên, hắn tự tay nhận lấy,“A……”

“Anh…… Em đã về nước ……”Giọng nói nhẹ nhàng của Lam Tư Thần vang ở một đầu khác điện thoại.

Lam Dạ Hiên hết sức nhíu mày,“Cái gì?! Em không phải du dọc ở Anh quốc?! Vì sao đột nhiên trở về? Mẹ có biết hay không? Tên nhóc này, sẽ không lại trốn học chứ?!”

Lam Tư Thần cười hắc hắc,“Anh,anh đừng khẩn trương quá,anh đang ở công ty sao?Em tới tìm anh……”

Lam Dạ Hiên cắn chặt răng, nói:“Em ở đâu?Anh đến tìm em, vừa vặn chúng ta cùng ăn cơm trưa……”

“ỪM, Em ở……” Lam Tư Thần nói sơ một chút nơi của mình.

Lam Dạ Hiên cắt đứt điện thoại, phát động xe hướng thẳng tới nơi hắn chỉ định,gầy đây xảy ra chuyện gì ít nhất cũng phải nói cho Lam Tư Thần biết,hắn đã trưởng thành,có thể cùng với mình chung họan nạn…….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.