Từ ngày nhị nữ rời đi đã sang tháng thứ tư trời đã sang hè, tháng của những cơn mưa rào bất chợt.
Bầu trời trong xanh, những đám mây trắng như hài tử đùa giỡn với gió trên không trung, Trúc gia trang như được khoác lên mình bộ y phục mới có sắc áo xanh của những lá trúc và cài lên những khóm hoa mùa Hạ nở rộ, tiếng chim hót như những bài hát du dương làm khung cảnh thêm phần thanh nhã.
Như mọi khi, gióng đã dậy từ sớm tham lam hít vào lồng ngực làn không khí tươi mới. Khẽ xuống tấn diễn luyện quyền pháp quen thuộc, quyền kình cước đá, thân di chuyển hài hoà, linh lực thay đổi theo từng động tác của cơ thể khi sắc xanh, khi vàng kim, khi hoả hồng diễn luyện xong vài lượt mới thu công hài lòng.
Gần bốn tháng Gióng đã tu luyện đến luyện khí tầng tám sự nắm bắt linh lực và vận chuyển linh lực trong cơ thể ngày càng thuần thục hơn, nhưng tốc độ tu luyện quả thật là một vấn đề nói là bốn tháng nhưng trừ đi hoạt động sinh hoạt hàng ngày thì mỗi ngày gióng dùng một nửa để tu luyện ở trong bảo tháp vậy tức là để lên luyện khí tầng tám Gióng đã phải tu luyện trong tháo mười tháng thời gian.
- tốc độ tu luyện càng ngày càng chậm tăng tiến, có lẽ ta phải tìm cách khác thôi. Đan dược cái này khó kiếm ah, nơi linh khí sung túc càng khó, song tu ừm cái này hơn cả khó giờ chưa thể làm, làm được gì bây giờ nhỉ??
Đang mải mê suy nghĩ nghe thấy tiếng bước chân trong nhà là mẫu thân người đã dậy Gióng chạy vào với người.
Ăn uống sửa xoạn xong gióng cùng mẫu thân mang số lụa đã dệt được đến Trúc gia để gửi họ mang vào Lam Nhiên thành bày bán vì Trúc gia có cửa hang ở trong đó.
Đến Trúc gia gửi lụa mẫu thân nói chuyện hàn huyên với Trúc Thanh và Trúc phu nhân, Gióng chơi đùa với tiểu Linh ở sân thì thấy tiếng bước chân chạy dồn dập từ phía ngoài vào, đó một tráng hán với khuôn mặt góc cạnh có bộ râu xồm vừa chạy vừa thất thanh kêu:
- Trang chủ, trang chủ có chuyện...
Gióng nhận ra đây là người trong đội ngũ săn bắn, vội vàng như vậy có chuyện gì sao??? Gióng ngừng chơi chạy vào sảnh hóng.
Thanh Hà cùng phu phụ Trúc Yhanh lúc này cũng đã nghe thấy tiếng kêu, vốn Thanh Hà muốn cáo từ đi về nhưng Trúc Thanh giữ lại, nàng cũng hiếu kì là có chuyện gì nàng bế nhi tử từ ngoài chạy vào lòng nhìn hán tử vừa đến trong sảnh.
Đó là Mạnh Cường thành viên đội săn bắn cùng với nguyên trí trước đây mối quan hệ với nhau cũng được coi là khá thân thiết, nay đã là đội phó. Mạnh Cường chạy vào sảnh thấy phu phụ Trúc Thanh còn có một người nữa là Thanh Hà thì chắp tay chào:
- Tần nương tử cũng ở đây??
Thanh Hà mỉm cười gật đầu nói:
- Mạnh ca có gì báo với trang chủ thì cứ nói đi, đừng quan tâm đến ta.
Mạnh Cường gật đầu đáp lại rồi thưa với Trúc Thanh:
- Trang chủ, chúng ta có phát hiện ở đèo Mã Phục.
Thấy không phải tin thương vong thì Trúc Thanh nhẹ gật gù ý bảo Mạnh Cường nói tiếp.
- chúng ta đuổi theo hỏa nha thú qua đèo Mã Phục thì phát hiện một sơn động, ở trong đó có một yêu thú bảo hộ. Nó bảo hộ những viên đá này.
Nói xong Mạnh Cường tay móc từ trong túi ra mấy viên đá lớn nhở khác nhau cho Trúc Thanh.
Trúc Thanh cầm hoả thạch trong tay nhìn kĩ, viên đá toàn thân hoả sắc, có thể cảm nhận được hoả linh khí tỏa ra. Hắn ngầm nghĩ hắn không biết đây là đá gì.
Gióng nhìn viên hỏa thạch phát hiện ra những viên đá này có điểm kỳ lạ. Thanh Hà nhìn Trúc Thanh đang xem xét viên đá thì nói:
- trúc huynh có thể cho ta xem một chút không??
Trúc Thanh nhìn hoả thạch ngẫm nghĩ nhưng không biết thì nghe giọng Thanh Hà cất lên, hắn không nghĩ ngợi bảo Mạnh Cường đưa hỏa thạch cho nàng.
Rồi chờ đợi nàng mới hỏi:
- muội có kiến giải gì không??
Thanh Hà cầm một viên nhìn một lúc ngầm nghĩ nói:
- Nếu muội không nhầm thì đây là Hoả nguyên thạch, chính xác là Hạ phẩm hoả nguyên thạch.
- Hoả nguyên thạch sao?
- đúng Hỏa nguyên thạch, là những viên đá chỉ xuất hiện ở trong hỏa sơn. Vốn là những viên đá bình thường nhưng do hấp thụ hỏa hoả linh khí phát ra ở hỏa sơn lâu năm mà chứa hoả linh khí. Người tu luyện hỏa hệ linh căn có thể hấp thu hỏa linh khí này để tu luyện, hiệu quả tùy thuộc vào phẩm cấp.
Trúc Thanh, Mạnh Cường nghe nàng giảng giải mà vui mừng
- yêu thú bảo hộ là yêu thú gì tu vi ra sao?
Mạng Cường thấy nàng hỏi thì nói:
- Hoả Kim Sư kim dan trung kỳ.
- Kim Đan trung kỳ bảo hộ thì hiển nhiên không thể chỉ là có một vài viên như vậy được nếu ta đoán không lầm đây là một mỏ hạ phẩm hỏa linh thạch, có khả có trung phẩm không biết chừng.
- Tần nương tử phán đoán như thần trong động mà chúng ta phát hiện rất nhiều hỏa linh thạch này, chỉ là có yêu thú nên chúng ta chỉ nhặt vài viên về thôi.
Trúc Thanh nhìn viên đá trong tay mình nghe màn đối đáp giữa hai người ngẫm nghĩ rồi nhìn Thanh Hà hỏi ý:
- Thanh Hà muội nghĩ ta nên sử lý mỏ hoả nguyên thạch này như thế nào???
- Hỏa nguyên thạch này tuy chỉ là hạ phẩm nhưng đối với người dưới kết đan tu luyện rất hiệu quả, khai thác về phân phát cho đám hài tử tu luyện là một việc tốt. Phần mang đi bán thu lợi cũng không tệ. Nhưng làm việc bí mật một chút, đạo lý mang Ngọc mắc tội chắc huynh hiểu?? Nếu bị phát hiện thì dứt khoát vứt bỏ thì hơn.
- được, ta hiểu.
Trúc Thanh nghe vậy hắn cũng hiểu việc này không thể để người khác biết được, nếu người khác biết thì cũng chỉ biết lui thôi Trúc gia trang không đủ sức để đua chen với người khác.
Gióng nhìn viên hoả nguyên thạch trong tay mẫu thân, liền cầm lấy yêu thích nói:
- Trúc bá bá cho minh minh viên này chơi đùa được không??
- được Minh nhi cứ cầm lấy đi.
Nói rồi Trúc Thanh quay qua nói với mạnh cường bảo hắn dẫn đường đến hoả động.
Gióng và Mẫu Thân thì cũng cáo từ đi về. Gióng có chút háo hức muốn thử luyện hoá hấp thu hỏa linh thạch này xem hiệu quả thế nào.
Hoả Nguyên thạch vừa hay đáp ứng yêu cầu của Gióng lúc này, nếu việc mỏ nguyên thạch này của Trúc gia thành công thì thời gian sắp tới sẽ không lo lắng việc thiếu tài nguyên tu luyện nữa rồi.