Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 2 - Chương 78: Câu chuyện con cá và dòng nước xoáy (1)



"Làm sao cô biết?"

Burlando quay lại, một lần nữa đánh giá Yuura đang quỳ trên thảm lá dày. Hắn nhanh chóng phát hiện mái tóc cô gái này là một màu đen tuyền — không phải là màu đen ánh tím như Anditina.

Vẻ mặt hắn chớp hiện sự kinh ngạc.

Màu tóc và màu mắt của Anditina e là do có dòng máu của người Tilisan hoặc người lai ma rất gần với người Miner. Tuy rằng người Miner đã biến mất từ lâu, nhưng dòng máu ấy vẫn còn tồn lưu giữa hai chủng tộc kia. Trải qua mấy thế hệ thù hận năm xưa, hiện giờ dòng máu này đã dần hòa vào đông đảo quần th63 loài người.

Thù hận xưa cũ đã dần phai nhạt.

Xem ra cô gái Yuura này không có dòng máu đó, tuy rằng nàng có mái tóc và đôi mắt màu đen.

"Tôi cũng không thể nói rõ ràng, kỵ sĩ tiên sinh, phải nói nó là một loại dự cảm. Đoàn lính đánh thuê Sói Xám và giáo đồ Hắc Hỏa xưa nay không liên quan gì, nhưng tối nay họ lại cùng xuất hiện ở đây. Có lẽ chỉ là trùng hợp, nhưng tôi càng tình nguyện tin rằng chuyện này là một âm mưu đã được dự tính trước."

"Tiên sinh Burladno đúng không? Tôi nghĩ người thường khi bị tập kích sẽ phải dựa vào người một nhà mới đúng. Cho dù chúng tôi không đáng cho các ngài tín nhiệm, nhưng rõ ràng cũng tốt hơn kẻ địch bên kia. Dù vậy, mọi người vẫn không hề do dự lựa chọn bỏ đi, đây là phương pháp bo bo giữ mình của các ngài —"

Yuura nhắm mắt, lắng nghe âm thanh chiến đấu kịch liệt từ phía đoàn lính đánh thuê Sói Xám và giáo đồ Hắc Hỏa, từ tốn nói: "Nếu đổi cách nghĩ khác, ít nhất cũng chứng tỏ tiên sinh Burlando đã phân tích rõ ràng tình huống."

"Nói vậy, ngài cũng phát hiện là một đoàn lính đánh thuê khác luôn theo đuôi chúng tôi." Nàng khẳng định: "Tình hình đã thế mà tiên sinh Burlando vẫn quyết đoán lựa chọn phía đông. Tôi tin rằng tiên sinh Burlando có thể phán đoán như vậy thì quyết không phải hạng lỗ mãng — người cơ trí thực sự biết rõ phía trước là gì mà vẫn thẳng tiến không lùi, đó là dũng cảm."

"Nhưng so với cách nói này, tôi càng muốn tin rằng kỳ thực tiên sinh Burlando đã hiểu rõ thế cục hiện thời. Tôi không biết phía đông có cái gì, nhưng phía đông là đường thoát phải không? Tiên sinh Burlando?"

"Còn về vì sao lại nói tiên sinh Burlando là kỵ sĩ." Nàng mỉm cười: "Bởi vì vừa rồi tôi nghe thấy tiểu thư kia xưng hô với ngài như vậy. Vì bị mù bẩm sinh, cho nên Đấng Martha đã tặng cho tôi thính giác rất mẫn cảm. Đây cũng không đáng để khoe —" Thiếu nữ khiêm tốn cười.

Anditina a một tiếng, cảnh giác nhìn Yuura.

Cô gái ngẩng đầu lên, tuy rằng không nhìn thấy dáng vẻ Burlando nhưng vẫn nghiêm túc nói: "Cho nên, nếu tôi chân thành cầu khẩn, tiên sinh Burlando nhất định có năng lực giúp đoàn lính đánh thuê chúng tôi, đúng không?"

Burlando hít một hơi dài.

Nếu Anditina đã được cho là một phụ tá đủ tư cách, vậy cô gái trước mặt này quả là yêu nghiệt. Phân tích của nàng rất đơn giản, nhưng trực giác nhạy cảm khiến tim người nghe đập thình thịch.

Hắn nhìn mái tóc đen tuyền, đôi mắt màu đen, làn da vàng nhạt của Yuura cùng với mỗi chi tiết nhỏ trên hàng lông mày của nàng, dường như đều chứa khí chất đặc biệt của một miền đất mà hắn rất quen thuộc.

"Tôi cũng có một vấn đề, cô họ Hoàng đúng không?" Hắn hỏi.

Cô gái trợn mắt, đầy kinh ngạc. Nàng sờ sờ ngực mình, rùng mình một cái, sau đó mới thở dài nhẹ nhõm. Đương nhiên động tác nhỏ này không tránh được con mắt Burlando.

Chàng trai hơi nhíu mày, giống như nghĩ tới gì đó.

Cuối cùng Yuura cũng gật đầu: "Đúng vậy, tôi họ Hoàng, tên thật là Hoàng Ngữ. Tiên sinh Burlando quả thực bác học. Bề ngoài của tôi không lừa được người học rộng biết nhiều thực thụ. Chẳng qua Yuura đã không còn muốn nhắc tới quá khứ nữa, kỵ sĩ tiên sinh có thể buông tha cho tôi về vấn đề này không?"

Burlando gật gật đầu. Hắn chỉ căn cứ vào một ít chi tiết bên ngoài của đối phương để đoán tên thật của cô gái này mà thôi. Dù sao thì, người có màu da, màu tóc cực kỳ giống với người Hán trong thế giới này cũng chỉ có tại quốc gia Cửu Phượng xa xôi trong sa mạc kia mà thôi.

Theo truyền thuyết, đất nước Cửu Phượng do chín tộc cùng cai trị. Trong quốc gia lưu truyền một môn kiếm thuật cao cấp — "Nghiệp hỏa tụ liên", chẳng qua cũng chỉ là truyền thuyết xa xưa mà thôi. Sau đó có rất nhiều người chơi muốn thử vận may mà không ai thu hoạch được gì.

Tại Erewhon và Kruz cũng có khá nhiều người thuộc tộc Cửu Phương đi lại, giống như tinh linh phương bắc vậy. Người vì du lịch, hành hương hoặc chỉ vì mạo hiểm mà đi tha hương thực sự không hiếm trên thế giới này.

Burlando sờ trán, thoáng cảm thấy cái tên này khá quen thuộc.

Có điều hắn vẫn lắc đầu từ chối yêu cầu của Yuura: "Rất tiếc, chúng tôi không thể giúp các cô."

"Thực ra tôi có thể công bằng nói cho các cô — đám giáo đồ Hắc Hỏa này không gây phiền toái gì được cho đoàn trưởng của các cô, nhưng nếu Makarow Sói Bờm sáng suốt, hoặc nếu tôi là ông ta — tôi sẽ lập tức rời khỏi nơi này."

"Ngươi…"

Redi nhìn hắn như muốn ăn thịt người: "Giữa chúng ta có ước định, ngươi không thể cứ đi như vậy. Trên Bản thông lệ của lính đánh thuê có nói…"

Nhưng Hổ Tước đã thụi một quyền vào bụng gã. Thanh niên tóc bạc đau đớn cong oặt người. Burlando vẫn lắc đầu khinh thường, nói: "Đoàn trưởng của các ngươi không nhất thiết để tâm đến ước định này, cho dù hiện giờ cũng như thế. Ngươi phải thừa nhận là vậy."

"Cho nên cô hiểu chưa?"

Yuura gật gật đầu.

"Tiên sinh Burlando cần thứ gì?" Nàng hỏi: "Tiền tài? Hay là quyền lợi?"

Burlando ngẩn ra, lập tức lắc đầu: "Tôi đều có hứng thú với những thứ đó, nhưng so với tiền và quyền, tôi càng không bằng lòng dây vào phiền toái. Tôi lại nói cho các người một chuyện, sau lưng đoàn lính đánh thuê Bài Tú là Nhà nuôi trồng. Hai người biết chúng đi?"

Yuura và Redi cùng đổi sắc mặt.

"Sao chúng ta lại bị chúng nhằm vào chứ?" Redi vẫn còn chưa tin hỏi.

Yuura cũng biến sắc, cúi đầu.

Anditina ở phía sau đâm hắn một chút, nhỏ giọng hỏi: “Lãnh chúa đại nhân, ngài càng dọa bọn họ, không phải càng nói rõ bọn họ cần phải cầu ngài hỗ trợ sao? Nói vậy kết quả được đến không phải trái với mong muốn à?”

Burlando buông tay: “Tôi cũng ngại gạt người.”

Đối mặt ánh mắt cực kì hoài nghi của nàng thiên kim quý tộc, hắn đành phải giải thích tiếp: “Giúp bọn họ không phải không được, bất quá tôi sẽ không cuốn mình vào. Tôi chẳng qua nói rõ điểm này mà thôi.”

“Vậy muốn làm như thế nào đây?” Roman nháy nháy mắt hỏi.

“Dựa vào chính bọn họ.”

“Thế cũng được?” Tiểu thư thương nhân rõ ràng không tin.

“Đương nhiên.”

“Tiên sinh Burlando, chúng ta phải làm thế nào?” Yuura nghe ba người đối thoại, há không rõ Burlando có ý ở nhắc nhở bọn họ, nàng do dự một chút —— phảng phất là đang cân nhắc có thể tin tưởng đối phương hay không. Bất quá Burlando rõ ràng, quả bom Nhà nuôi trồng này tuyệt đối không giống bình thường —— so với cái loại đánh đấm trẻ con đảo loạn quốc gia từ một nơi bí mật nào đó như hội Vạn Vật Quy Nhất, thì Nhà nuôi trồng năm đó lại chính bằng vào sức mạnh của mình nhấc lên cuộc thánh chiến lần thứ nhất gió tanh mưa máu, nó không khác gì bóng ma đối với hầu hết những người từng sống ở niên đại này.

Đương nhiên đây là lời trong lòng, Burlando không có thời gian lẫn ý định giải thích cho hai kẻ tay mơ rằng Nhà nuôi trồng đáng sợ bao nhiêu, dù sao thế hệ bọn họ đều là đầu giường nghe kể chuyện thánh chiến lần thứ nhất mà lớn lên, Yuura khả năng còn hơi đỡ chút, nhưng gã Redi tóc bạc trẻ tuổi kia tuyệt đối sẽ không có ấn tượng tốt với một cái tên như vậy.

Hắn quay đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên nhìn thấy gã trẻ tuổi kia giống như lâm vào thời gian bất động, một mặt không biết làm sao.

“Tôi không phải đã nói rồi sao,” Burlando đáp: “Đi bảo đoàn trưởng các cô, lập tức lui về phía sau, rời khỏi chỗ này. Theo tình huống trước mặt, Nhà nuôi trồng hẳn đang chằm chằm các cô, có điều chúng có một thói quen, đó chính là cảnh giác —— một khi phát hiện các cô có khả năng phát hiện ý đồ của chúng, chúng chỉ sợ sẽ co rút lại một lần nữa bố trí kế hoạch.”

“Cứ như vậy, các cô liền thắng được thời gian quý giá. Về phần sau đó nên làm gì, tôi nghĩ bản thân đoàn trưởng các cô sẽ có chừng mực.”

Tuy Burlando phân tích đạo lý rõ ràng, nhưng lại càng giống như đang nói rập khuôn máy móc. Mặc dù bài hướng dẫn qua màn trong trí nhớ không nêu rõ ràng chi tiết, nhưng phương hướng đại thể lại được miêu tả rất kỹ càng, Nhà nuôi trồng nhìn chằm chằm đoàn đánh thuê ‘Sói xám’ là sẽ không sai, về phần vì sao, Burlando dĩ nhiên không thể nào biết.

Bất quá không biết không có nghĩa là hắn không có cách nào, thời gian hắn giao tiếp với Nhà nuôi trồng cũng không thua gì với đám xương xẩu Madala. Muốn ứng phó bọn người kia, hắn cũng có thủ đoạn tạm thời.

Yuura và Redi liếc mắt nhau một cái.

“Chúng ta làm sao biết ngươi có phải nói thật hay không.” Redi nhăn nhíu mày, nhỏ giọng nói thầm.

“Ta cũng không bắt buộc các ngươi tin tưởng.”

“Ngươi nói như vậy không quá chối bỏ trách nhiệm đi...” Tay trẻ tuổi tóc bạc hừ một tiếng.

“Chúng tôi từ đầu vốn không có trách nhiệm nghĩa vụ gì, anh có hiểu rõ ràng tình huống không đấy, là đại nhân có lòng tốt giúp đỡ các anh. Đương nhiên, các anh có thể lựa chọn không tiếp thu, nếu như có cốt khí ——.” Anditina đã sớm nhìn thằng này không vừa mắt, rốt cục kiềm không được nhẫn nại, mở miệng trào phúng ngược lại.

Nói xong, nàng bỗng nhiên ngây ra một lúc. Kiềm không được áy náy liếc Yuura quỳ dưới đất một cái: “Thực xin lỗi, ý tôi là...”

“Không sao cả.” Yuura lắc đầu, nàng luôn luôn cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, chẳng qua là mở miệng hỏi: “Cho nên Burlando tiên sinh vẫn là khư khư cố chấp, quyết rời đi nơi bất lành này, đúng không?”

Burlando gật gật đầu.

“Cho dù níu giữ cũng không thể?”

Burlando lại gật đầu. Hắn có lý do của mình, hắn hiện tại đã gặp phải một cái phiền toái là hội Vạn Vật Quy Nhất, nếu pải gánh vác thêm một cái Nhà nuôi trồng, phỏng chừng dù có chết đi cũng không yên ổn. Vả lại ở phương diện khác hắn biết Burgar và Makarow sẽ không chết trong kịch bản lúc này, như vậy dù hắn biết rõ hiện tại mình không đủ thực lực thu phục đối phương, nhưng cũng biểu đạt đầy đủ ý tốt.

Chẳng qua là lui một vạn bước mà nói, dưới tình huống như vậy, dù hắn lựa chọn rời đi, cũng không có lỗi gì với đoàn Sói Xám. Ước định đôi bên vốn yếu ớt như mặt ngoài, chẳng qua hắn vừa đi, về sau muốn nhặt lên lại tuyến quan hệ này, có thể sẽ có một chút phiền toái.

Vô luận là vì hai nhân tài hay vì tuyến nhiệm vụ ‘Dũng khí’ tương lai, hắn cũng nên làm tốt quan hệ với đối phương trước đó.

Chẳng qua chút điểm ưu việt ấy có đáng giá hắn lấy thân mạo hiểm hay không, làm một người chơi thâm niên, hiển nhiên trong lòng Burlando sớm đã cân nhắc tốt.

“Tiên sinh Burlando nguyện ý thả chúng tôi đi?” Yuura lại hỏi.

“Tôi vốn không định bắt các cô, lúc nãy kỳ thực là đang cứu các cô đấy, tiểu thư Yuura hẳn là hiểu được điểm này.” Burlando đáp.

Yuura gật đầu: “Nhưng ngài không sợ thả chúng tôi chạy đi sẽ tiết lộ các ngài?”

Burlando cười, tự tin đáp: “Các cô không thể đuổi kịp chúng tôi.”

Hắn không phải nói cười, tuy địa hình nơi này có chút phức tạp, nhưng còn chưa làm khó được một vị người chơi thâm niên như hắn.

Redi liếc hắn một cái, không có trả lời. Chẳng qua theo điệu bộ của gã có thể thấy được, gã thanh niên tóc bạc kiệt ngạo bất tuần kia hiển nhiên không tin lời hắn tí ti nào, trong nội tâm nhận định hắn đang ra vẻ mà thôi.

Tuy rằng trước đó hắn bị lời Burlando nói làm hoảng sợ, có thể về sau lại nghĩ tới chuyện người này tự táng dương lúc trước, cái gì đi hướng đông, rõ ràng là thường dân. Nghĩ như vậy phảng phất có thể làm gã yên tâm một ít, sau đó lại nghĩ mình một hồi nhất định phải khuyên bảo Yuura một chút, tuyệt không thể để đối phương bị người này lừa gạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.