Vóc dáng Kayao vừa nhỏ vừa gầy, kém hơn hẳn so với các bạn cùng lứa tuổi.
Cậu bé đã tám tuổi, nhưng vẫn chưa đi học.
Bởi vì thân thể cậu quá kém, thường xuyên mắc bệnh, hơn nữa chỉ cần gió thổi một cái là gục.
Mẹ Kayao rất lo lắng thế nên đành phải nhốt cậu trong nhà cả ngày, đóng im cửa không bước chân ra ngoài, uống thuốc đều như ăn cơm.
***
Một ngày, Kayao vẫn như bình thường ngồi trong chăn, nhàm chán lật một quyển manga.
Có thể nghe loáng thoáng tiếng huyên náo của những đứa trẻ khác ở bên ngoài.
Bọn họ cũng bằng tuổi cậu, ở cái tuổi này đáng lẽ ra đã có thể vui chơi ở bên ngoài mỗi ngày, rong chơi đuổi bắt như vậy.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của bọn họ bị gió thổi đỏ hồng, bàn tay do đu xà đơn mà xuất hiện vết chai, đầu gối hoặc cùi chỏ luôn luôn có vết thương, được bôi thuốc nước đo đỏ.
Những bé trai ở tuổi này vốn đều phải như thế mới đúng.
Tuổi thơ mà một người bạn cũng không có thật là đáng sợ.
…
“Kayao, uống thuốc đi.” Bên ngoài cửa kéo hiện lên một cái bóng.
Một vóc dáng gầy gò, luôn luôn lo lắng.
Mẹ Kayao dường như rất ít khi nở nụ cười, lời bà nói nhiều nhất chính là “Kayao, như vậy không được.!” hoặc “Kayao, uống thuốc đi.!”
Bà đặt chén thuốc dưới đất rồi đi luôn.
Kayao nghe tiếng bước chân bà đi dần xa mới bưng chén lên. Cậu đứng dậy kéo cửa, đi ra khỏi phòng, đem chén thuốc hất thẳng xuống sân cỏ.
Cậu căm ghét những thứ mùi vị quái lạ này.
Giống như chính chúng đã nhốt những vui vẻ của cậu lại vậy.
“Hì hì, Kayao thật nghịch ngợm.”
Kayao kéo cửa lên, đột nhiên nghe giọng một người phụ nữ bên ngoài cửa.
Phía sau cửa kéo có bóng dáng của một phụ nữ, cô ta lẳng lặng đứng ở nơi đó, dáng vẻ tinh tế và xinh đẹp.
Quan trọng hơn là, nhìn qua đó là một cái bóng vui vẻ. Không giống như mẹ Kayao, gầy còm, u sầu.
“Ai đang ở đó?”
Kayao đi ra kéo cửa, ngoài cửa lại không có một bóng người.
Đóng cửa lại lần nữa, cái bóng kia lại như ma thuật xuất hiện trên cửa kéo.
“Kayao, chúng ta chơi trốn tìm, có được hay không?”
Giọng nói kia nhẹ nhàng vui thích, đã gợi lên chút hứng thú của Kayao.
Ở trong nhà vào ban đêm, nếu thấy một bóng dáng qua lại nhưng không thể tìm được người nào. Đó đa phần là những cái bóng được tạo thành do linh hồn đã mang theo oán hận khi chết, vì vậy sẽ bám vào trên cánh cửa.
Lời của Bê Ba: Dạo này hơi rảnh rỗi nên đẩy nhanh tiến độ up =))