Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1301: 1301: Thái Nhất Tiên Môn Mời 2




Vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo.

Vạn Kiếm môn và Vạn Thú đảo hạ lễ, không tính là đặc biệt trân quý, cũng chứ nói tới mức bình thường.

Thái Nhất tiên môn hạ lễ có vẻ quý trọng.

Tam nguyên hộ tâm đan, cái này không phải có linh thạch thì liền nhất định có thể chụp mua được.“Đa tạ các vị đạo hữu, tiểu hữu đã tới tham gia.

Vợ chồng hai người chúng ta Kết anh đại điển, tân khách rất nhiều.


Nếu là có chiêu đãi địa phương không chu đáo, xin các vị tha thứ.

Một chén rượu này, chúng ta kính các vị.”Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên giơ lên chén rượu, uống một hơi cạn sạch.Mọi người đều đáp lễ, không có chút chậm trễ.Mọi người đẩy bôi cạn ly, vừa nói vừa cười, mười phần hòa hợp.

Vương Thu Hồng vị gia chủ này bị kính rất nhiều rượu.

Tổ phụ và tổ mẫu Kết anh, Vương Thu Hồng mười phần cao hứng, ai đến cũng không cự tuyệt, uống rất nhiều linh rượu, vẻ mặt đỏ bừng.Hơn một canh giờ sau, Kết anh đại điển kết thúc, đại đa số tân khách lục tục rời khỏi.

Người của Vạn Thú đảo, Vạn Kiếm môn và Thái Nhất tiên môn đều không có rời khỏi, giữ lại, hiển nhiên là có chuyện quan trọng cần thương lượng.Vương Trường Sinh để cho Vương Thanh Linh sắp xếp chỗ ở cho bọn họ, dàn xếp bọn họ xuống dưới.“Phu nhân, ta đi chiêu đãi Mạnh đão hữu, nàng đi chủ trì gia tộc, lựa chọn tân gia chủ.

Sau khi xong việc, chúng ta lại cùng đi chiêu đãi Lý đạo hữu và Công Tôn đạo hữu, xem thử bọn họ có chuyện gì.”Sau khi Kết anh, Vương gia có rất nhiều chuyện phải làm.

Chuyện thứ nhất chính là vế đề tân gia chủ, gia chủ là bộ mặt tu tiên gia tộc.

Vương gia có Nguyên anh tu sĩ, để cho Trúc cơ tu sĩ đảm nhiệm gia chủ có chút không thích hợp.Vương Thu Hồng thọ nguyên không nhiều lắm, hắnt ừ tầng tối dưới chót mà đi lên, một đường từ từ tấn thăng làm gia chủ, vì gia tộc làm lụng vất vả hơn nửa đời người, đây cũng là thời điểm để hưởng thanh phúc.


Trừ lần đó ra, nếu hắn vẫnlà chỉ huy tộc lão Kim đan kỳ làm việc, tộc lão trong lòng sẽ không thoải mái.

Có vài Kim đan kỳ tộc lão bối tự cso vẻ thập, làm cho bọn họ đối với vị gia chủ Vương Thu Hồng này vô điều kiện phục tùng, có chút khó khăn.Người tu tiên Vương gia số lượng ngày càng nhiều, gia pháp và chức vụ cần sửa đổi, nếu không khó có thể quản lý.Uông Như Yên gật gật đầu, đáp ứng.Không quá bao lâu, Vương Trường Sinh xuất hiện ở trong một tòa sân yên tĩnh.Trung tâm sân là một hồ nước thật lớn, ở trung tâm hồ nước có một thạch đình màu xanh, trong hồ sinh trưởng từng mảng hoa sen lớn màu xanh.Vương Thanh Linh sắp xếp cho Mạnh Thiên Chính ở trong này, đây là nói cho Mạnh Thiên Chính, Vương gia không quên mình có căn.Mạnh Thiên Chính đang ngồi ở thạch đình uống trà, Vương Minh Nhân và Tây Môn Phượng đứng ở phía sau Mạnh Thiên Chính, thần sắc hai người cung kính.“Mạnh đạo hữu, vừa rồi chưa đủ, chúng ta cùng nhau uống vài chén.”Vương Trường Sinh lấy ra một cái bầu rượu tinh mỹ cười nói.“Ha ha, Mạnh mỗ đang có ý này.”Mạnh Thiên Chính ha ha cười, không cần nhiều lời, Vương Minh Nhân tự động tiến lên phía trước, tiếp nhận bầu rượu trong tay Vương Trường Sinh, rót rượu cho Vương Trường Sinh và Mạnh Thiên Chính.“Minh Nhân thúc công, nhiều năm không gặp, ngươi đã tiến vào Kim đan tầng bảy.”Vương Trường Sinh cười nói, giọng điệu thân thiện.Gia tộc ở Bắc Cương phát triển, cần Vương Minh Nhân đại lực hỗ trợ.“Nơi nào so được với ngươi.

Trường Sinh, giới thiệu với ngươi một chút, vị này là Tây Môn Phượng, là song tu đạo lữu của ta, chúng ta không có thành thân.”Vương Minh Nhân giọng điệu so với trước kia thân cận không ít, chỉ vài Tây Môn Phượng giới thiệu.“Vãn bối Tây Môn Phượng ra mắt Vương tiền bối.”Tây Môn Phượng vội vàn bước lên hành lễn, nàng và Vương Minh Nhân chưa thành thân, dựa vào quy củ tu tiên giới, nàng hành lễ với Vương Trường Sinh.“Tây Môn tiểu hữu khách khí, chờ các ngươi thành thân, chúng ta nhất định sẽ trình diện ăn mừng.”Vương Trường Sinh cười nói, trong lòng thầm nghĩ nói thầm: “Minh Nhân thúc, song tu đạo lữ không phải là Trần Tương gì đó không? Trần gia ở Thái Nhất tiên môn thế lực không nhỏ, Minh Nhân thúc muốn làm thế nào đây?”Ngại có Mạnh Thiên Chính ở đây, Vương Trường Sinh không hỏi nhiều.Mạnh Thiên Chính uống một ngụm linh rượu, tán dương: “Không sai.

Nhưng rượu này so với Hồng trần nhưỡng độc môn linh rượu của Thái Nhất tiên môn chúng ta vẫn là kém xa.

Vương đạo hữu, nếm thử Hồng trần nhưỡng.”Hắn lấy ra một cái hồ lô nhỏ màu vàng, đổ ra một ít rượu vàng kim màu nhạt, một cỗ mùi thơm nồng đậm lạ lùng phiêu tán ra.

Vương Trường Sinh ngửi một ngụm, chỉ cảm thấy tinh thần chấn động.Hắn bưng chén rượu lên uống một ngụm, ngay từ đầu không có hươn vị gì, không quá bao lâu, ngọt bùi đắng cay tứ vị lục tục xuất hiện, cuối cùng là một cỗ mùi hoa nồng đậm, mười phần kỳ quái.Một cỗ linh khí khổng lồ dâng lên ở bụng hắn, chung quanh tán loạn, dưới sự dẫn dắt của hắn, chậm rãi tiến về đan điền chỗ Nguyên anh dựa vào.Hắn cảm thấy pháp lực gia tăng một chút, số lượng không nhiều nhưng cũng đủ để thấy được Hồng trần nhưỡng trân quý.“Không tệ, hảo tửu.”Vương Trường Sinh tán dương, một hơi uống sạch rượu.“Vương đạo hữu, có nghĩ quay về Đông Hoang phát triển không? Thái Nhất tiên môn chúng ta có thể cho các ngươi một khối địa bàn để phát triển.”Mạnh Thiên Chính nói lên chính sự, giọng điệu tràn ngập dụ hoặc.“Quay về Đông Hoang? Mạnh đạo hữu hẳn là biết Vương gia chúng ta ở Đông Hoang cũng có chi nhánh.


Thanh Liên sơn trang linh mạch nhưng bậc ba, không có ngàn năm, không thể tấn thăng thành linh mạch bậc bốn, còn không bằng chúng ta ở Nam Hải.”Vương Trường Sinh lắc đầu nói.

Hắn không phải không nghĩ là trở về, thứ nhất là thực lực Vương gia còn chưa đủ.

Thứ hải, Đông Hoang không có linh mạch bậc bốn, nếu có công kích động thủ có được thế lực linh mạch bậc bốn, cùng khiêu chiến quyền uy bảy đại tiên môn.

Thứ ba, cũng là điều quang trọng nhất, Vương Trường Sinh tính cùng Tử Nguyệt tiên tử tìm kiếm di chỉ của Trấn Hải tông, ở linh mạch bậc năm tu luyện không tốt sao? Hiện tại Thanh Liên sơn trang còn nhiều kỳ niệm ý nghĩa, đại bản doanh của Vương gia là Ngân Xà đảo..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.