Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1317: 1317: Yêu Tộc Xâm Phạm 2




Nếu Diệp Ngọc Đồng không chết, nàng khẳng định sẽ nghe theo lời Diệp Lâm.“Đừng quá cực đoan, có thể không phải là do Cửu U tông làm.

Nhớ kỹ, ngươi chính là tu luyện công pháp bất giả, ngươi không thể lạm sát người vô tội.


Cữu cữu không hy vọng ngươi trở thành một tội ma đầu lạm sát giết người vô tội.

Mẹ ngươi và cha ngươi không hy vọng ngươi biến thành đại ma đầu, biết không?”Vương Trường Sinh khinh thở dài một hơi, lời nói thấm thía dặn dò.“Đã rõ.

Cữu cữu, ta trong lòng đã hiểu rõ.”Diệp Hải Đường gật đầu đáp ứng xuống.Uông Như Yên từ trên trời đáp xuống, dừng lại ở trước mặt bọn họ cười nói: “Phu quân, thiếp nói không sai, Điền sư muội có hảo cảm đối với chàng.”Nàng nói đơn giản một chút chuyện trải qua, chuyện này cũng không có gì hay ho mà để dấu diếm.Vương Trường Sinh cười cười cũng không nói gì thêm, hắn cũng không nói rõ cảm giác của mình đối với Tử Nguyệt tiên tử.Diệp Hải Đường nhẹ nhàng cười nói: “Neeau Điền sư cô là Cữu nương ta, vậy thì tốt rồi, Thanh Thiến biểu tý rất thích nàng.”"Tiểu hài tử biết cái gì, đi thôi! Chúng ta quay trở về đi!"Thời gian sau một chén trà nhỏ, Vương Trường Sinh xuất hiện ở một gian mật thất sáng sủa, vách tường và trên sàn đều khắc lượng lớn phù văn màu đỏ, ở trung tâm có một hố động lớn một trượng, thỉnh thoảng toát ra từng mảng hỏa diễm lớn màu đỏ.Nơi này là luyện khí thất của Trấn Hải tông, có thể mượn dùng địa hỏa để luyện khí luyện đan, địa hỏa càng thêm ổn định.Định hải châu số lượng có vẻ nhiều, tốn thời gian tương đối nhiều, địa hỏa có thể tiết kiệm được một ít pháp lực.Dựa theo Vương Trường Sinh nhắm chừng là có thể luyện chế trong năm năm là ra, tài liệu đều có sẵn.Trên đất bày ra một lượng lớn luyện khí tài liệu, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử chuẩn bị hợp lực để luyện chế Định hải châu.“Điền sư muội, đây là phương pháp luyện chế Định hải châu, ngươi xem xem.”Vương Trường Sinh lấy ra một vỏ sò màu lam đưa cho tử Nguyệt tiên tử.Sau khi Tử Nguyệt tiên tử cận thận xem xét rồi nói: “Vương sư huynh, ngươi cầm triều tịch tinh, hải ly thạch...!Thiên hải sa luyện chế chất lỏng, ngoại trừ tạp chết, ta phụ trách rèn luyện nguyên trọng thủy.”Đại môn phái đều là nhiều vị Luyện khí sư hợp tác cùng nhau để luyện chế pháp bảo, có thể đẩy nhanh hơn tốc độ luyện chế.Vương Trường Sinh phụ trách xử lý tài liệu phụ trợ, Tử Nguyệt tiên tử phụ trách chủ tài liệu, hai người phân công hợp tác.Sát vách Địa hỏa thất, Uông Như Yên ngồi xếp bằng trên bề đoàn, cầm trên tay một viên thủy tinh cầu màu lam, một hư ảnh lão giả áo bào vàng phiêu phù trước người nàng.Hồi ảnh tinh, so với Hồi ảnh bàn thì cao cấp hơn.Uông Như Yên đang học tập phương pháp luyện chế phù triện bậc ba, có hình ảnh tiền nhân chỉ đạo, chỉ cần luyện tập nhiều hơn, trình độ của nàng khẳng định sẽ cao hơn không ít.Lão giả áo bào vàng là Hào Phù Vân Tử, hắn sinh sống ở bốn ngàn năm trước, trình độ chế phù rất cao, từng vì Tứ Qúy Kiếm Tôn của Thái Nhất tiên môn mà luyện chế qua bí phù nào đó.Trấn Hải tông không phải là coi trọng linh vật, pháp bảo hay luyện khí tài liệu nhất mà là điển tịch, tri thức mới là thứ gì đó quý giá nhất.Trong một trúc lâu màu xanh, Diệp hải Đường ngồi xếp bằng ở trên một cái trận pháp màu đen, trên mặt trận pháp được khảm lượng lớn Huyền âm thạch, còn khắc lượng lớn trận văn.Hai mắt Diệp Hải Đường nhắm lại, cuồng phong từ bốn phía nổi lên, âm phong từng trận, âm khí nhè nhẹ từ bên trong Huyền âm thạch bay ra, từ từ nhập vào trong cơ thể Diệp Hải Đường.Bên ngoài trúc lâu, Song đồng thử ôm một cây linh duẩn màu trắng dài hơn một thước, mồm to căn cắn, trong mắt chuyển động không thôi, nó đã ăn rất nhiều, béo giống một cái trụ tròn.Bốn người Vương Trường Sinh đều tu luyện, Trấn Hải tông di chỉ trở thành nhạc viên của Song đồng thử và Mộc yêu....Vạn Yêu hải vực, Vạn Tiên đảo.Bên trong một cung điện khí thế hùng hồ, bốn nam một nữ đang thương nghị gì đó.Tu vi tối cao là một lão giả áo bào đỏ mặt đầy hông quang, hắn mặc đạo bào màu đỏ, đầu đội mũ liên hoa, để chòm râu dê, trong lúc đó giơ tay nhấc chân, cảm giác có vài phần tiên phong cốt đạo.Cửu Dương chân quân Lý Thiên Dương, đại trưởng lão Cửu Dương tông một trong mười đại môn phái, Nguyên anh hậu kỳ.Tu vi thấp nhất là một thiếu phụ váy đỏ ngũ quan diễm lệ, Xích Nguyệt tiên tử Tôn Như Nguyệt, Nguyên Anh trung kỳ.“Tôn phu nhân, Yên tộc ở phía bên kia có gì dị thường không?”Lý Thiên Dương mở miệng hỏi nói, sắc mặt ngưng trọng.Gần đây tinh thần hắn có chút không yên.


Cảm giác như có chuyện đại sự gì đó sắp phát sinh.“Ta đang muốn nói với ngươi, gần nhất rất ít có thể nhìn thấy yêu thú bậc ba, Kim đan kỳ bán yêu cũng ít rất nhiều, có chút không bình thường.” Tôn Như Nguyệt nhíu mày nói, trong mắt dẫn theo một tia hoang mang.“Gia tăng mạnh cảnh giới, bời vì Kim thiền hải vực kia đi thông với âm quỷ giới tiểu thế giới.

Trì hoãn nhiều năm như vậy, nói không chừng là để lộ tin tức, Yêu tộc sợ rằng thiên hạ thủ vi cường.”Hắn vừa mới nói chuyện, một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên, bên ngoài tiếng cảnh báo mãnh liệt, từng đợt tiêm minh thanh chói tau vang lên ở trong điện.Tôn Như Nguyệt vội vàng lấy ra Truyện tấn bàn, đánh vào một đạo pháp quyết, một đạo thanh âm người nam có chút kích động vang lên: “Đại sự không ổn rồi, Tôn sư bá, là thú triều.

Ngàn năm không gặp thú triều, ít nhất có mười con yêu thú bậc bốn, đánh úp về phía Vạn Tiên đảo, mau...”Tiếng hét thảm tiếng vang lên, mơ hồ có thể nghe thấy được thanh âm sóng biển.“Đại sự không tốt rồi.


Lý sư bá, có người ở trong phường thị quấy rối, lượng lớn yêu thú đang vọt tới Vạn Tiên đảo chúng ta, số lượng hơn trăm vạn, chúng ta đã bị bao vây.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.