Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1352: 1352: Phương Mộc Muốn Thi Thê Không Muốn Mạng 2




Quỳ gối dưới váy lựu Liễu Mị Nhi rất nhiều tu sĩ, trong đó không hề thiếu người trẻ tuổi tuấn kiệt.

Vương Thanh Sơn đối với Liễu Mị Nhi làm như không thấy, điều này kiến cho Liễu Mị Nhi cảm giác thất bại nghiêm trọng, nàng thất vọng rất nhiều, đối với Vương Thanh Sơn càng thêm thấy hứng thú.Liễu Mị Nhi và Lâm Tư Nhược tính cách giống nhau như đúc, nàng quyết định chuyện gì thì ai cũng vô pháp sửa đổi.Lâm Tư Nhược tự nhiên cũng biết tính cách Liễu Mị Nhi, cau mày khiển trách: “Ngươi có thể làm như vậy, nhưng mà phải chú ý phương thức, đừng để cho người chế giễu.

Nếu để cho Đường sư thúc ngươi biết chuyện này, khẳng định muốn hướng trên người ngươi khấu thỉ chậu.


Ngươi thân là Đại sư tỷ, phải có bộ dáng của Đại sư tỷ, biết không?”“Đã rõ, sư ph.

Đúng rồi, Phương tiền bối bọn họ đã quay trở lại rồi sao?”Lâm Tư Nhược gật đầu nói: “Tống đạo hữu là Lục đạo hữu đã quay lại.

Phương Mộc thì chính là đồ điên, vì muốn có được thi thể Yêu tộc thuốc tính lôi, không tiếc lấy thân dụ yêu, đả thương địch thủ một ngàn tự tổn hại tám trăm.

Hắm không nghe người khác khuyên bảo, truy kích tên ưng yêu thuộc tính lôi kia.

Cho dù đắc thủ, cũng không chiếm được tiện nghi.

Không nói hắn nữa, nghỉ ngơi cho tốt vào, ngày mai đi theo đội ngũ hôj tống vật tư vầ hậy phương, trông coi chỗ cứ điểm quan trọng.”“Vâng, sư phụ.”Trong một toà trúc lâu yên tĩnh, Vương Thanh Sơn đang hội báo Tiêu Diêu Kiếm Tôn chuyến nhiệm vụ bên ngoài này.“Thanh Sơn, ngươi làm thực không sai.


Ừm, Liễu Mị Nhi là đệ tử Lâm phu nhân thích nhất, nếu ngươi không thích nàng thì cũng đừng quá thân cận với nàng.

Kẻo đệ tử Lâm phu nhân hiểu lầm, nàng mười phần sủng ái Liễu Mị Nhi, ngươi nếu dám phụ đồ đệ bảo bối của nàng, nàng sẽ không bỏ qua cho ngươi.”Tiêu Diêu Kiếm Tôn dặn dò nói, hắn có phụ Lâm Tư Nhược, không hy vọng Vương Thanh Sơn sẽ đi trêu chọc Liễu Mị Nhi.

Nếu Vương Thanh Sơn và Liễu Mị Nhi nháo bất hoà, Tiêu Diêu Kiếm Tôn muốn gặp Lâm Tư Nhược càng khó.Chuyện tình cảm rất khó nói, Vương Minh Nhân chính là một ví dụ.“Đệ tử đã rõ.”Vương Thanh Sơn thành thật đáp ứng, cho dù Tiêu Diêu Kiếm Tôn không nói, hắn cũng sẽ tránh né Liễu Mị Nhi.Hắn định lực rất mạnh, cũng không nhịn được năm lần bảy lượt Liễu Mị Nhi khiêu khích.“Tham chiến tới nay, ngươi diệt giết rất nhiều vị bán yêu, lập hạ công lao không nhỏ.


Ngươi còn bị thương trong người, ngày mai đi theo đội ngũ áp giải vật tư rời khỏi, trông coi một chỗ cứ điểm trọng yếu, đồng thời tĩnh dưỡng thật tốt một đoạn thời gian rồi ngươi đi đến Chấp sự điện đổi điểm cống hiến.”Vương Thanh Sơn tham gia nhiệm vụ tập kích cứ điểm Yêu tộc là có một bút điểm cống hiến, chỗ cứ điểm kia bị phá huỷ, Vương Thanh Sơn lợi dụng có được nhiều hơn điểm cống hiến.“Vâng, sư phụ.”Vương Thanh Sơn đáp ứng xuống rồi khom người lui ra.Tiêu Diêu Kiếm Tôn tháo hồng sắc hồ lô bên hông xuống, há miệng uống một ngụm linh rượu to, lẩm bẩm: “Vong ưu tửu, thật sự có thể vong ưu sao? Tư Nhược, ngươi làm sao mà không tin ta đây.”Một sơn mạch xanh biếc rộng liên miên mấy chục vạn, một mảng rừng trúc màu xanh.Cây trúc màu xanh liên miên ngã xuống, trên đất có hàn trăm cái nhiệt khí cự hố màu đen nguy hiểm.Trên người Phương Mộc quần áo tung toé, màu chảy không ngừn, tay phải có một vết trảo dữ tợn, mơ hồ có thể nhìn thấy xương trắng, khí tức hắn uể oả.

Ưng yêu bị ba mũi tên màu đen đính trên vách đá, trong mắt tràn đầy sợ hãi.Một đạo quỷ ảnh màu đen đứng cách đó không xa, thoát ẩn thoát hiện.Một khối tiểu cương thi ngã vào trên người ưng yêu, quần áo trên người nó bị rách tung toé, ngực bị lợi khí đâm xuyên thủng, phát ra từng đợt tiếng kêu thê lương, năm con Kim đan kỳ luyện thi phân tán ở bên cạnh, khí tức chúng nó uể oải, toàn thân bị cháy đen, hiển nhiên là đều bị thương nặng.“Hắc hắc, ta đã nói rồi, thi tể của ngươi nhất định là của ta, ta đã thành công.”Phương Mộc cười hắc hắc, ánh mắt lửa cháy nhìn chằm chằm thi thể ưng yêu.Hắn cùng với một con Nguyên Anh kỳ quỷ vật liên thủ, hơn nữa chục con Kim đan kỳ luyện thi, cuối cùng cũng giết được Nguyên Anh kỳ ưng yêu.Vì gi3t chết yêu này, Phương Mộc bị trọng thương không nói, sáu con luyện thi cũng bị thương nặng.Gi3t chết Nguyên Anh kỳ ưng yêu, Phương Mộc cảm thấy tất cả này đều đáng giá.Hắn đột nhiên cảm ứng được cái gì đó, vội vàng thu hồi luyện thi và quỷ vật, thi thể ưng yêu thu vài bên tron trữ vật châu.“Gi3t chết người chúng ta, còn muốn đi? Đứng lại cho lão phu.” Một đạo thanh âm tràn ngập phẫn nộ từ phía chân trời truyền đến.Vừa dứt lời, trên trời cao truyền đến một tiến gầm rú thật lớn, sắc trời chợt biến thành một màu đỏ sậm, một đoàn hoả vân màu đỏ lớn chợt xuất hiện ở trên trời cao, tản mát ra sóng nhiệt ngập trời.Xích sắc hoả vân một trận kịch liệt quay cuồn, hung hăng phách về phía Phương Mộc.Cùng lúc đó, mặt đất vang lên một trận trầm đục, có mấy chụ thổ bao hiện lên, rất nhanh đánh úp về phía Phương Mộc.Bên ngoài thân Phương Mộc chợt hiện kên vô số linh văn, chợt hoá thành hơn trăm đoàn sương mù màu đen, bay đi về nhiều hướng khác nhau, tốc độ rất nhanh.Oành đùng đùng!Xích sắc hoả vân chuẩn xác đánh trúng mấy chục đám sương mù màu đen, sương mù màu đen bị đánh trúng vỡ nát, nhưng vẫn có một bộ phận lớn sương mù màu đen chạy trốn.Ba đạo độn quang từ phía xa chạy tới, đứng ở trên không rừng trúc lộ ra hai nam một nữ Nguyên Anh kỳ yêu tộc.“Đáng chết, đây là thiên thi độn linh thuật độc môn bí thuật của Âm Thi tông, của bí thuật này không hề thiếu chỗ thiếu hụt, hắn khẳng định không thể chạy xa được, mau chóng phái ngươi phong toả nơi này hẳn lên.

Ta không tin là không tìm thấy hắn, nhất định phải đem da hắn bái xuống dưới, rút ra hồn luyện phách, tế tộc huynh của ta ở trên trời linh thiên.”Một thiếu phụ váy xanh có đôi cách màu xanh lãnh nghiêm măt nói, trong mắt hàn quang chớp động..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.