Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1499: 1499: Phân Tư Chất 1




Trương Vô Trần trầm ngâm một lát, ngộc thủ vừa lật, một cái ngọc hạp màu xanh xuất hiện trên tay nàng.

Nàng truyền âm nói: “Trong này có một Huyết long quả.

Huyết long quả ngàn năm mới nở hoa, ngàn năm kết quả, lại ngàn năm mới chín.

Có thể cường hoá nhục thân, hiệu quả kém hơn một chút s với Long lân quả trong truyền thuyết.

Vương đạo hữu khí huyết tràn đầy, hẳn là tu luyện công pháp luyện thể.

Ý của ngươi thế nào?”“Huyết long quả? Trương phu nhân trực tiếp lấy Huyết long quả trao đôi? Chắc là còn cần thêm yêu cầu nào khác?”Hai mắt Vương Trường Sinh híp lại, truyền âm nói.Huyết long quả có thể cường hoá nhục thân, là vật mơ ước của thể tu.

Gần với Long lân quả qua trong truyền thuyết, Trương Vô Trần không lấy thứ khác để trao đổi, mà trực tiếp lấy ra Huyết long quả, khẳng định có mưu đồ gì khác.“Chuyện chúng ta trao đổi, trời biết đất biết ngươi biết ta biết, ngươi không được nói cho những người khác.


Ngươi phải lấy tâm ma ra thề.”Sắc mặt Trương Vô Trần ngưng trọng.Vương Trường Sinh nhíu mày, cho dù để cho người khác biết Trương gia có công pháp Phật môn, cũng không có gì kỳ quặc! Chẳng lẽ nguyên thần của Trương Vô Trần bị hao tổn.

Hoặc là nói một vị Nguyên Anh tu sĩ nào đó của Trương gia có nguyên thần bị hao tổn.

Nên mới muốn đan phương của Bổ thần đan.Trương Vô Trần không muốn tiết lộ chuyện này ra ngoài cũng thực bình thường, nếu nguyên thần của Vương Trường Sinh bị hao tổn, hắn cũng sẽ không để người ngoài biết.Vương Trường Sinh trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng cũng đáp ứng xuống dưới.

Chuyện này đối với hắn mà nói cũng không khó, không nói một bí mật được một viên Huyết long quả, cớ sao lại không làm.“Phân nhân, ngươi và Quảng đạo hữu ngồi đây một lát.

Ta dẫn Trương tiên tử đi một chút sẽ trở lại.”Vương Trường Sinh nói với Uông Như Yên một tiếng, sau đó cùng Trương Vô Trần đi về hướng Tàng kinh các.Nửa khắc đồng hồ sau, bọn họ trở lại đài chủ toạ.

Nghiễm Đông Nhân có chút tog mò, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều.Huyễn yêu tháp tầng thứ tám, Vương Hoa Phong đứng ở bên trong một đại điện rộng mở.

Năm con yêu thú bậc hai thượng phẩm đang điên cuồng công kích hắn.Trên tay Vương Hoa Phong nắm một cây phiên kỳ màu xanh, không ngừng thả ra một cơn lốc màu xanh.

Tạm thời chặn lại năm con yêu thú bậc hai thượng phẩm.Sắc mặt hắn tái nhợt, pháp lực tiêu hao khá lớn.

Từ tầng thứ tu bắt đầu, khó khăn đã tăng gấp ba.Vương Hoa Phong lấy ra một ngọc toa màu xanh nhạt, rót pháp lực vào trong.

Ngọc toa màu xanh hào quang đại trướng, cuồng phong nổi lên bốn phía.Rống!Vang lên một đạo tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc.

Ngọc toa màu xanh chợt hoá thành một con giao long màu xanh hơn mười trượng.

Giao long lân giáp dày đặc, mở ra miệng rộng với hàm răng sắc ben, hai mắt mở lớn.Thanh giao toa này phong ấn tinh hồn của một con thanh giao bậc hai thượng phẩm, có thể biến hoá công kích.

Đây là pháp khí Vương Thanh Thiến tự tay luyện chế cho hắn.Vương Hoa Phong là tu sĩ Trúc cơ có tư chất tốt nhất Vương gia, được yêu thích sủng ái.

Được Uông Như Yên cho một tấm phù hộ thân, còn có pháp bảo sơ hình Vương Trường Sinh luyện chế.


Đám người Vương Thanh Thiến cũng cho Vương Hoa Phong không ít thứ tốt, gần nhất kà pháp bảo sơ hình, hộ linh phù.

Vương Hoa Phong đã đứng ở thế thượng phong, càng đừng nói là hắn có không ít pháp bảo đại uy lực.Giao long màu xanh lắc đầu vung đuôi, đánh về phía năm con yêu thú bậc hai thượng phẩm.

Giao long màu xanh ỷ vào ưu thế hình thể, năm con yêu thú căn bản không phải là đối thủ của nó.

Năm con yêu thú phân tán ra, ba con cuốn lấy giao long màu xanh, hai con đánh về phía Vương Hoa Phong.Cổ tay Vương Hoa Phong run lên, bắ n ra một đạo thanh quang.

Mơ hồ một cái rồi biến mất không thấy.Ngay sau đó, một tấm đại võng màu xanh mênh mông chợt xuất hiện trên đỉnh đầu hai con yêu thú, nhanh chóng chụp xuống.

Đem hai con yêu thú thu vào bên trong đại võng.

Mặc cho chúng nó kịch liệt giãy dụa, cũng không cách nào thoát khỏi trói buộc của đại võng màu xanh.Oành đùng đùng!Tiếng gầm rú liên tiếp vang lên, ba con yêu thú bị giao long màu xanh chụp vỡ nát.

Còn lại hai yêu thú càng không phải là đối thủ của giao long màu xanh.Không qua bao lâu, năm con yêu thú đều bị giao long màu xanh diệt sát, Vương Hoa Phong thuận lợi thông quan.Hắn thu hồi pháp khí, ăn vào một viên thuốc màu lam.

Sắc mặt tái nhợt nhanh chóng khôi phục hồng nhuận.“Tôn nhi muốn tiếp tục vượt ải, mong lão tổ tông thành toàn.”Lần tỷ thí trong tộc này, có hơn một ngàn tu sĩ tham gia.


Ngoại trừ tu sĩ Vương gia, còn có không ít tu sĩ mới gia nhập Vương gia.

Vương Hoa Phong không dám sơ ý.

Tầng thứ chín huyễn hoá ra yêu thú bậc ba, hắn tự biết bản thân không phải là đối thủ của yêu thú.

Nhưng kéo dài một đoạn thời gian chắc không có vấn đề.Đan phù khí trận, mọi thứ hắn đều không thiếu, ngay cả phù triện bậc ba hắn cũng có một ít.Hắn cũng không hy vọng có thể đánh bại yêu thú bậc ba, ngăn cản nó một đoạn thời gian là được.“Ngươi đã muốn thử một lần, vậy thì thử đi!”Thanh ân Vương Mạnh Bân chợt vang lên.Vương Hoa Phong chỉ cảm thấy một trận hoa mắt, sau đó chợt xuất hiện ở bên trong một toà đại điện đồng dạng.Trên tường đá chợt xuất hiện một trận hồng quang, một con cự hổ từ trong vách tường đi ra.

Cự hổ màu đỏ lưng sinh bốn cánh, hai mắt màu vàng, trong mũi phun ra một cỗ nhiệt khí.Rống!Cự hổ màu đỏ phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ, mở hai cánh, b ắn ra một mảng lớn hoả cầu màu đỏ.

Giống như mưa sao sa vậy, công kích về hướng Vương Hoa Phong.Phiên kỳ màu xanh trong tay Vương Hoa Phong nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, bay ra một đạo thanh qunag.

Hoá thành một bước tường gió cao hơn mười trượng, che chắn ở trước người hắn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.