Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 778: 778: Tử Nguyệt Tiên Tử




Nói tới đây, Trần Nhất Long mặt đầy lo lắng.Hai thế lực lớn nếu là khai chiến, xui xẻo nhất là bọn họ các thế lực phụ thuộc này.“Hy vọng thế! Đáng tiếc đồng bạn của Trần đạo hữu quá già rồi, bằng không còn có thể cân nhắc làm song tu đạo lữ của Duyệt Nhi.”Tôn Hồng Ngọc thở dài một hơi, có chút thất vọng nói.Trần Nhất Long cười cười, nói: “Con bé này ánh mắt rất cao, cũng không biết ai có thể vào pháp nhãn của nó.

Được rồi, chúng ta trở về đi!”...Tử Trúc đảo, bởi trên đảo trồng một mảng lớn linh trúc màu tím mà được đặt tên.Đảo chủ Tử Nguyệt tiên tử là một vị luyện khí sư bậc ba, Tử Nguyệt tiên tử bộ dạng nghiêng nước nghiêng thành, người theo đuổi vô số, có danh xưng mỹ nữ số một hải vực San Hô.Ngọc Hư công tử chính là một trong những người theo đuổi Tử Nguyệt tiên tử, Ngọc Hư công tử tên thật Hoàng Ngọc Hư, là cháu chắt của đảo chủ Hoàng Long đảo Hoàng Long chân nhân, bối cảnh thâm hậu.Hoàng Ngọc Hư bộ dạng mi thanh mục tú, tác phong công tử phơi phới, có tu vi Kết Đan tầng sáu.Tòa lầu các màu tím tinh xảo đẹp đẽ nào đó, Hoàng Ngọc Hư và Tử Nguyệt tiên tử đang trao đổi tâm đắc luyện khí.Tử Nguyệt tiên tử mặc váy mềm màu tím, da thịt trắng hơn tuyết, mũi cao môi đỏ, dáng người thướt tha nổi bật, đôi mắt sóng thu lưu chuyển, tản mát ra một sự quyến rũ khiến nam nhân không thể ngăn cản.Hoàng Ngọc Hư nhìn Tử Nguyệt tiên tử, ánh mắt chậm rãi trở nên si mê.Tử Nguyệt tiên tử phát hiện được cái gì, khẽ nhíu lông mày lá liễu, nói: “Hoàng đạo hữu, Hoàng đạo hữu, ngươi có nghe ta đang nói chuyện hay không?”Hoàng Ngọc Hư khôi phục tỉnh táo, ngượng ngùng cười, nói: “Nghe thấy rồi.


Đúng rồi, Tử Nguyệt tiên tử, ta kiếm được một ít thiên địa linh thủy bậc ba, đối với ngươi luyện khí hẳn là có trợ giúp.”Hắn lấy ra một cái bình sứ màu lam, đưa cho Tử Nguyệt tiên tử.“Đa tạ, Hoàng đạo hữu.”Tử Nguyệt tiên tử cảm ơn một câu, nhận bình sứ màu lam.“Tử Nguyệt tiên tử, một năm sau là ngày mừng thọ cao tổ phụ, không biết nàng có thời gian hay không? Hoàng mỗ muốn mời nàng đến Hoàng Long đảo làm khách, chúng ta mời không ít khách, bao gồm nhiều vị luyện khí sư bậc ba, mọi người có thể cùng nhau trao đổi tâm đắc luyện khí một phen.”Hoàng Ngọc Hư nhiệt tình mời.

Nói thật, hắn không phải chưa từng gặp mỹ nữ, nhưng không đạt được mới là tốt nhất.

Hải vực San Hô Kết Đan không thiếu nữ tu, nhưng nữ tu Kết Đan biết luyện chế pháp bảo thì không nhiều, lại thêm tư sắc xuất chúng điều kiện này, vậy thì càng ít.Hắn theo đuổi Tử Nguyệt tiên tử, một là muốn mời chào cho Hoàng Long đảo một vị luyện khí sư bậc ba, hai là tìm một vị song tu đạo lữ tốt.


Tử Nguyệt tiên tử có tu vi Kết Đan tầng bốn, còn là một vị luyện khí sư bậc ba, Tử Nguyệt tiên tử được xưng mỹ nữ số một hải vực San Hô, nếu có thể kết làm song tu đạo lữ với Tử Nguyệt tiên tử, Hoàng Ngọc Hư cũng có mặt mũi.Lấy được trái tim của mỹ nữ số một hải vực San Hô, loại cảm giác chinh phục đó không lời nào có thể diễn tả được.“Được! Tiểu muội đã sớm muốn bái phỏng Hoàng Long chân nhân một lần, mãi không có cơ hội.”Tử Nguyệt tiên tử mỉm cười, đáp ứng.Đột nhiên, một trận tiếng rít dồn dập vang lên.Nụ cười trên mặt Tử Nguyệt tiên tử đọng lại, không có việc đặc biệt, người dưới trướng là sẽ không quấy rầy nàng.Nàng từ trong ống tay áo lấy ra một cái đĩa ngọc màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, bên trên xuất hiện một hàng văn tự thật nhỏ.“Hoàng đạo hữu, thật ngại quá, có khách tới thăm.

Một năm sau, ta nhất định đúng giờ tới Hoàng Long đảo chúc thọ Hoàng Long chân nhân.”Tử Nguyệt tiên tử có chút áy náy nói.“Được, một lời đã định, tiên tử đã có khách, Hoàng mỗ không ở lâu, cáo từ.”Hoàng Ngọc Hư đứng dậy cáo từ, mục đích của hắn chuyến này đã đạt tới.“Hoàng đạo hữu, tiểu muội tiễn ngươi.” Tử Nguyệt tiên tử tự mình tiễn Hoàng Ngọc Hư ra ngoài.Bên ngoài Tử Trúc đảo, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Uông Hoa Sơn lơ lửng ở giữa không trung, một thị nữ áo vàng ngoài hai mươi ngồi ở bên trong một đám mây màu trắng.Không lâu sau, mấy luồng độn quang từ trên đảo bay ra, ba nam một nữ.Ánh mắt Vương Trường Sinh đảo qua, dừng ở trên thân nữ tu, thầm nghĩ: “Đây là Tử Nguyệt tiên tử nhỉ!”Dựa theo Trần Nhất Long kể, Tử Nguyệt tiên tử được xưng mỹ nữ số một hải vực San Hô, là một vị luyện khí sư bậc ba hàng thật giá thật, có thể luyện chế ra pháp bảo.Ánh mắt Hoàng Ngọc Hư đảo qua ba người bọn Vương Trường Sinh, liền không để ý tới nữa.“Tử Nguyệt tiên tử, dừng bước, một năm sau, Hoàng mỗ ở Hoàng Long đảo đợi đại giá của ngươi.”Hoàng Ngọc Hư nói xong lời này, cùng hai hộ vệ rời khỏi, hóa thành ba luồng độn quang bay về phía bầu trời.Nụ cười trên mặt Tử Nguyệt tiên tử đọng lại, vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn về phía ba người bọn Vương Trường Sinh.“Các ngươi là Trần đạo hữu giới thiệu tới? Có bằng chứng hay không?”Vương Trường Sinh lấy ra vỏ sò truyền âm cùng thư, giao cho Tử Nguyệt tiên tử.Tử Nguyệt tiên tử đọc xong, sau khi xác nhận không có lầm, sắc mặt giãn ra, nói: “Ba vị đạo hữu đi theo ta! Chúng ta đi vào nói chuyện.”“Không cần, các ngươi đi vào là được, lão phu ở bên ngoài chờ các ngươi.”Uông Hoa Sơn uyển chuyển từ chối.

Tử Nguyệt tiên tử không có khả năng mang bậc ba linh thủy cho Vương Trường Sinh miễn phí, bọn họ khẳng định cần nói điều kiện, Uông Hoa Sơn biết tị hiềm.“Phu quân, chàng cùng Tử Nguyệt tiên tử vào đi! Chúng ta ở bên ngoài chờ chàng.”Uông Như Yên mở miệng nói.


Nàng biết Uông Hoa Sơn là tị hiềm, Tử Nguyệt tiên tử và Vương Trường Sinh còn không biết phải bàn bạc bao lâu, không tiện để cho Uông Hoa Sơn ở bên ngoài chờ mãi, dù sao Uông Hoa Sơn là trưởng bối.“Được rồi! Hai người ở chỗ này chờ ta, ta cùng Tử Nguyệt tiên tử bàn bạc xong liền đi ra.”Vương Trường Sinh theo Tử Nguyệt tiên tử bay về phía trên đảo, không lâu sau, bọn họ đáp ở bên trong một cái đình đá.“Còn chưa thỉnh giáo đạo hữu xưng hô như thế nào? Tiểu muội Điền Tình Nhi.”“Vương Trường Sinh, nghe Trần đạo hữu nói, trên tay Điền tiên tử có thiên địa linh thủy bậc ba, Vương mỗ là một vị luyện khí sư, muốn một ít thiên địa linh thủy luyện khí, không biết Điền tiên tử có thể bỏ những thứ yêu thích hay không?”Vương Trường Sinh thành khẩn nói..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.