Qua mấy ngày, một buổi chiều tất cả mọi người đều rảnh, Ninh Tư Viễn cùng Nhậm Lang và bạn cùng phòng của cô đi ăn cơm.
Cùng nhau đi đến một quán rượu cao cấp, Ninh Tư Viễn từ trong xe lấy ra hộp quà cho bạn cùng phòng của Nhậm Lang, khách khí nói: “Tớ nghe nói muốn qua lại với bạn gái phải có quà ra mắt nhà mẹ đẻ, các cậu về sau ở trước mặt Nhậm Lang nói lời hay cho tớ đấy nhé.”
Các bạn cùng phòng không nghĩ gì, hi hi ha ha nhận hộp quà, trở lại ký túc xá mở ra vừa thấy, tất cả đều là túi xách hàng hiệu, lập tức mọi người bị dọa sợ.
“Tiểu Nhậm, bạn trai của cậu đây là…”
“Các cậu đừng nghĩ quá nhiều.” Nhậm Lang bình tĩnh nói, “Có tiện nghi không chiếm là ngu ngốc.”
“Nhưng này cũng quá…”
Nhậm Lang cảm thấy chính mình không giải thích, bạn cùng phòng đại khái trong lòng cũng không an tâm, vì thế nói: “Không có gì, cậu ấy tiêu 5000 vạn giống như chúng ta tiêu 5 đồng, cậu cũng sẽ không bởi vì năm đồng bảo tớ trả lại nhé?”
“CMN! Tớ nhịn không được động lòng với người đàn ông này!” Bạn cùng phòng bị tiền đập cho choáng váng đầu óc gào thét.
“Các cậu đừng nghĩ quá nhiều, lúc cùng cậu ấy nói chuyện liền thả lỏng ra, thật ra cậu ấy tặng cái này cũng giống như giá trị đồ của tớ mà cậu ấy mua cho, chẳng qua cậu ấy có nhiều tiền mà thôi.”
Những lời này Nhậm Lang không lừa dối bạn bè, Ninh Tư Viễn chính là loại người này, cậu là một người giàu không so đo tiền bạc… Ninh Tư Viễn người này ưu điểm lớn nhất chính là tiền nhiều.
Từ nhỏ Ninh Tư Viễn liền tiêu tiền như nước chảy, ban đầu Nhậm Lang còn ngạc nhiên, làm Ninh Tư Viễn đặc biệt không cao hứng, về sau Ninh Tư Viễn cho cô tiêu tiền, cô liền làm một chút điểm tâm đưa cho cậu, như vậy cậu lại rất vui vẻ.
Đương nhiên đây là ý tưởng của Nhậm Lang, cô mỗi ngày bị Ninh Tư Viễn kéo lên xe đi gặp bạn bè của cậu, thế là cô gái ngồi cùng xe thể thao của Ninh Tư Viễn có bao nhiêu tin đồn ập đến.
Ninh Tư Viễn nói cho tất cả anh em của cậu, cô gái mà cậu yêu thầm nhiều năm nay đã trở thành bạn gái, về sau không được ai nói cậu và cô là anh em kết nghĩa nữa, mọi người cũng đã nhìn ra tình cảm của Ninh Tư Viễn dành cho Nhậm Lang, vì thế cùng nhau chúc mừng, tin đồn nhảm cứ thế mà biến mất.
Mấy ngày sau khi Ninh Tư Viễn luôn chạy theo Nhậm Lang, quả nhiên liền có mấy bạn nữ muốn đến gần làm quen, Nhậm Lang quay đầu đi coi như nhìn không thấy. Cô biết loại chuyện này Ninh Tư Viễn gặp nhiều rồi, nếu cậu muốn từ chối thì có rất cách.
Mấy bạn học nữ bên cạnh liên tục nói chuyện, Ninh Tư Viễn cũng không thèm nhìn, giống như không có nghe thấy, cậu ở trước mặt Nhậm Lang có chút ngốc nghếch, mặc dù vẫn là thiếu gia phong lưu nổi tiếng, nhưng lại không đem những người này đặt ở trong mắt, cuối cùng mấy bạn học nữ không có hứng thú để nói chuyện nữa, liền hậm hực rời đi.
Chờ đến bọn họ đi xa, Ninh Tư Viễn liền cùng Nhậm Lang bắt đầu đùa cợt: “Nhìn mặt hàng như thế kia còn muốn tới bắt chuyện với tớ, dù sao cũng nên trang điểm cho thật xinh đẹp rồi hẵng đến chứ.”
Nhậm Lang ho khan một tiếng, ý bảo Ninh Tư Viễn là chính mình không trang điểm, Ninh Tư Viễn lập tức bối rối, nói lắp vài câu: “Thật ra, nếu không biết trang điểm thì tốt hơn hết là đừng. Cậu có vẻ đẹp tươi tắn tự nhiên như thế này mà. Tớ đã bao giờ nói là tớ rất không thích con gái trang điểm chưa? Thành thật với cậu, lần trước một người bạn của tớ đã bị lừa dối bởi vì người ta trang điểm lên nhìn quá khác so với lúc để mặt mộc. Hai người tối hôm trước lên giường, và ngày hôm sau nhìn vào khuôn mặt của cô gái nhỏ đó, chết tiệt, cậu ta tự nhiên phát điên lên... "
Quãng đường còn lại Ninh Tư Viễn vì Nhậm Lang mà hát cho cô nghe, khen cô là người con gái độc nhất vô nhị trên đời này. Nhậm Lang tâm trạng cực kì vui vẻ.