Thánh Thể Bất Phàm

Chương 134: C134: Người nhật bản



Diệp Phong đi theo, gã còn thực hiện chuyện kia trong bí mật kiểu gì?

Mời Tô Khuynh Thành đi xuống văn phòng ở dưới tầng chỉ để tiện cho gã động tay động chân mà thôi.

Diệp Phong tuyệt đối không thể đi theo.

Đường Truyền Kim vội vàng nói: “Tổng giám đốc Tô, chỉ có thể một mình cô đi, bởi vì trong đó sẽ đề cập đến một ít bí mật thương nghiệp, cho nên người anh em này không thể đi theo.”

“A... Tô Khuynh Thành giật mình.

Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, Đường Truyền Kim này lại đáng khinh như vậy, ai biết gã sẽ làm gì?

Thấy Tô Khuynh Thành do dự, Đường Truyền Kim nở nụ cười đáng khinh:

“Tổng giám đốc Tô, cô cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội hợp tác quý giá này đúng không?”

Đường Truyền Kim đi vòng đến phía sau Tô Khuynh Thành, vươn móng heo muốn sờ bả vai của cô.

Đúng lúc này, đột nhiên Diệp Phong bước đến, trước khi Đường Truyền Kim kịp xuống tay, bóp chặt cổ tay của gã, sau đó dùng sức vặn!

Đường Truyền Kim phát ra tiếng heo kêu.


Gã trừng to mắt: “Mày, mày muốn làm gì?”

Mấy người khác trong phòng hội nghị đứng dậy, thế cục căng thẳng. Diệp Phong lạnh lùng nói: “Muốn làm gì? Lời này nên hỏi mày mới đúng.”

Tâm tư của Đường Truyền Kim quá rõ ràng, người sáng suốt liếc mắt đã nhìn ra được ngay.

“Dám ra tay đánh tao? CMN, phế hắn cho tôi!” Đường Truyền Kim gầm lên, mấy vệ sĩ xông vào nhìn chằm chằm Diệp Phong.

Diệp Phong nhấc chân đá bay Đường Truyền Kim, sau đó đánh ngã mấy vệ sĩ kia.

“Một đám phế vật.” Diệp Phong khinh thường nói.

Đường Truyền Kim liên tục kêu rên, gã không ngờ Diệp Phong lại mạnh như vậy!

Thấy vậy Tô Khuynh Thành ngẩn ra, nói với Diệp Phong: “Anh Phong, chúng ta đi thôi, công ty như vậy không xứng hợp tác cùng chúng ta.”

Nói xong Tô Khuynh Thành kéo tay Diệp Phong, chuẩn bị rời đi.

Đường Truyền Kim mắng to: “Họ Tô, hôm nay cô dám rời đi, ngày mai tôi có thể làm công ty của cô phá sản!”

“Mày nói cái gì?” Diệp Phong dừng lại, nheo mắt nhìn về phía Đường Truyền Kim.


Đường Truyền Kim cứng lại, cảm thấy một luồng khí lạnh ập đến trước mắt gã, làm gã run lên.

Trong lòng gã bộc phát sự sợ hãi vô tận, gã chưa từng sợ hãi như vậy, giống như đang đối mặt với cái chết!

“Không... Không nói gì cải” Đường Truyền Kim sợ hãi, hoảng loạn lắc đầu. Đúng lúc này, một nam một nữ đi vào văn phòng.

Người đàn ông để râu cá trê, dùng tiếng Hán không quá lưu loát, hỏi: “Ngài Đường, chuyện gì xảy ra vậy?”

Người phụ nữ đi sau hắn ta dẫm guốc gỗ, hai tay để trước bụng nhỏ, mặc bộ kimono hoa anh đào, ánh mắt lạnh lùng quyến rũ.

Người Nhật Bản!

Diệp Phong sửng sốt, không ngờ gặp phải người Nhật Bản ở đây.

Đường Truyền Kim nhìn thấy người Nhật Bản như gặp được chỗ dựa, vừa lăn vừa bò đến gần người Nhật Bản, chỉ vào Diệp Phong và Tô Khuynh Thành, nói:

“Ngài Watanabe, hai người này đến công ty gây chuyện, còn ra tay đánh người!"

Nghe vậy Diệp Phong híp mắt: “Thì ra là chó của người Nhật Bản, bảo sao sủa vang vậy!”

Người đàn ông Nhật Bản nghe vậy, sắc mặt tối lại, trong mắt lóe lên sát ý lạnh băng!

Hắn ta tên là Watanabe Ou, thành viên tổ chức ninja Nhật Bản, cũng là một trong những người nắm giữ cổ phần của tập đoàn Đường thị!

Hắn ta đến Hoa Hạ, ngoại trừ chấp hành nhiệm vụ, quan trọng hơn là tìm một đối thủ mạnh mẽ để luyện tập.

Watanabe Ou tức giận nhìn Diệp Phong và Tô Khuynh Thành, nói: “Hai con khỉ này, còn không nhanh quỳ xuống dập đầu xin lỗi!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.