Thánh Thể Bất Phàm

Chương 138: C138: Ông ta cho anh



Nhưng ngay lúc này, Diệp Phong bỗng đá một chân làm Đường Truyền Kim ngã lăn xuống đất.

Sau đó hắn lại nhấc chân đạp mạnh vào giữa háng Đường Truyền Kim.

"AI" Đường Truyền Kim lập tức phát ra tiếng kêu thảm như heo bị làm thịt, cả khuôn mặt đều vặn vẹo tới cùng cực, gã đau khổ giãy dụa trên mặt đất, trên đầu đầy mồ hôi đầm đìa, thân thể không ngừng run rẩy đau đớn khó chịu nổi.

"Chúng ta đi."

Sau khi phế bỏ Đường Truyền Kim, Diệp Phong dẫn Tô Khuynh Thành rời khỏi phòng họp.

Trên đường đi, Tô Khuynh Thành mở lời: "Anh Phong, làm như vậy có tàn nhẫn với Đường Truyền Kim quá không?”

"Không tàn nhẫn chút nào." Diệp Phong lắc đầu: "Tên này là kẻ tái phạm, hắn thân là quản lý cấp cao của công ty nên có quyền lực rất lớn, không biết đã làm những chuyện tương tự bao nhiêu lần rồi. Anh giữ lại cái mạng chó cho hắn đã đủ nhân từ."

"Vâng anh Phong, em thấy cũng đúng!" Tô Khuynh Thành khẽ gật đầu: "Anh Phong làm quá tốt!"

Hai người rời khỏi văn phòng thì không lập tức trở về Giang Thành mà tìm một khách sạn ở Kim Lăng rồi tạm thời ở lại.


Đây là Tô Khuynh Thành chủ động nói ra, bởi vì cô không muốn nhìn thấy Tiêu Y Nhân, càng không muốn để Tiêu Y Nhân và Diệp Phong ở cùng nhau, thế là dứt khoát đặt phòng ở Kim Lăng chuẩn bị nán lại một đêm rồi về.

"Ai ~ Mọi việc không suôn sẻ, không lấy được mối làm ăn còn bị làm ghê tởm nữa chứ." Sau khi vào phòng khách sạn, Tô Khuynh Thành để túi xách lên bàn rồi nhíu mày thở dài một cái.

"Tập đoàn Đường thị đáng ghét, hóa ra là cùng một bọn với người Nhật, sớm biết vậy em đã không đến."

"Ha ha ha." Diệp Phong cười cười an ủi: "Làm ăn không phải đều như vậy sao, nếu ai cũng thuận lợi thì chẳng phải người người đều trở thành tỷ phú à?"

Tô Khuynh Thành khẽ gật đầu: "Nhưng người ta thật không cam tâm, rõ ràng đã chuẩn bị rất lâu."

Diệp Phong vươn tay vuốt vuốt đầu Tô Khuynh Thành rồi cười nói: "Không có cách khác sao? Nhất định phải dựa vào tập đoàn Đường thị mới phát triển được à?”

"Cũng không phải." Tô Khuynh Thành lắc đầu: "Cách thì có, nhưng mà rất khó, phải tìm tới hội trưởng thương hội Giang Nam là Dương Cẩm Nguyên ra mặt hỗ

trợ mới lấy được quyền đại diện thành phố Kim Lăng."


"Dương Cẩm Nguyên?" Diệp Phong chau mày: "Sao cái tên này nghe quen như thế, hình như anh từng nghe nói ở đâu rồi thì phải?"

"Nghe qua rồi à? Ông ta thường xuyên lên tỉ vi." Tô Khuynh Thành nói: "Đáng tiếc tập đoàn Tô thị chỉ là công ty nhỏ nên nhân vật lớn như ông ta chắc chắn sẽ không ra mặt hỗ trợ."

Cô đang nói thì Diệp Phong bỗng lấy ra một tấm danh thiếp từ trong túi và hỏi.

"Là ông ta sao?" Hắn chỉ chỉ tấm danh thiếp trong tay mình rồi hỏi Tô Khuynh Thành.

Danh thiếp này là do Dương Cẩm Nguyên đưa cho hắn vào ngày đó ở Vương phủ Kim Lăng, trên đó có phương thức liên lạc của Dương Cẩm Nguyên.

Tô Khuynh Thành nhìn thoáng qua rồi gật đầu: "Đúng, chính là ông ta, anh Phong sao anh lại có danh thiếp này?"

"Ông ta cho anh."

Diệp Phong cười nhạt một cái và nói: "Thì ra ông ta là hội trưởng thương hội Giang Nam, đúng là trùng hợp thật."

"Chờ đó, anh lập tức gọi qua để ông ta giải quyết vấn đề này cho em." Vừa dứt lời, Diệp Phong trực tiếp gọi điện thoại cho Dương Cẩm Nguyên. "Chào anh, xin hỏi là ai vậy?" Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói.

Diệp Phong đi thẳng vào vấn đề: "Hội trưởng Dương đúng không? Tôi là Diệp Phong, có chuyện cần ông giúp một chút."

"Diệp thiếu?" Dương Cẩm Nguyên nghe nói là Diệp Phong thì lập tức trở nên nhiệt tình và khách sáo, liên tục cười nói: "Không biết Diệp thiếu có gì cần tôi hỗ trợ? Cứ việc sai bảo, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực hoàn thành!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.