Thanh Tỉnh Giữa Nhân Gian: Phản Kích Đi, Cô Gái!

Chương 15: Phản Kích Đi, Cô Gái! - Chương 15 Chương 15



Sau khi mọi người chơi mệt rồi, tổ đạo diễn kêu bọn tôi quay về tắm rửa chuẩn bị chọn nguyên liệu cho bữa tối.

Có vụ việc vừa rồi, dù Lục Tuyết có oán hận cỡ nào, chắc cũng không dám làm khó Lục Bảo Nhi thêm nữa.

Trước khi đi tắm, anh tôi đưa điện thoại cho tôi, dặn dò:

Vịt Bay Lạc Bầy

“Em ngồi đây đợi anh, đừng chạy lung tung, biết chưa?”

Tôi ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

Rồi ngay khi anh vừa đi vào trong, tôi lập tức mở livestream Weibo của anh.

Giang Dĩ Niên vốn nổi tiếng nhờ ngoại hình, nên dù giờ không còn hot như trước, Weibo của anh vẫn có gần chục triệu fan mê nhan sắc.

Vậy nên vừa mở livestream, đã có một đám fan đeo huy hiệu lập tức ùa vào.

【??? Em gái vô tình bấm livestream hả trời?】

【A a a, em gái dễ thương quá đi mất!】

【Làm ơn nói giúp tụi mình một câu: đừng nhận mấy phim rác nữa, được không!!!】

Vô số bình luận điên cuồng tràn màn hình.

Không lâu sau, mọi người bắt đầu share điên cuồng, lượng người xem tăng vọt.

Tôi thì cứ giả vờ như không có chuyện gì, như thể vô tình bấm nhầm.

Mười lăm phút sau, “cạch” một tiếng — cửa phòng tắm mở ra.

Ngay sau đó, Giang Dĩ Niên quấn khăn tắm, để lộ bụng có múi, vừa lau mái tóc còn ướt sũng, vừa đi về phía tôi:

“Giang Dĩ Nhiên, em đang làm gì đấy?”

Ống kính nhanh chóng lướt qua cơ thể anh — rồi livestream bị cắt ngang ngay lập tức.

Giang Dĩ Niên nhìn chằm chằm vào màn hình livestream:

“Em… mở livestream bằng Weibo của anh hả?”

Tôi chớp chớp đôi mắt long lanh như sắp khóc:

“Livestream là gì vậy?”

“Thôi, em cũng không hiểu đâu.” Anh lườm tôi một cái đầy khinh bỉ.

“Lần sau đừng nghịch điện thoại của anh nữa, nghe chưa?”

Tôi ngoan ngoãn gật đầu:

“Dạ, em biết rồi, anh ơi.”

Giang Dĩ Niên sững người, nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu của tôi, tay phải khẽ giơ lên một chút như muốn xoa đầu.

Cùng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng lòng gào thét điên cuồng của anh:

【Trời ơi, con bé này đáng yêu quá trời, muốn xoa đầu quá, muốn nựng mặt nó luôn!

Nhưng mà nếu mình đưa tay ra, nó có bị dọa không?

Thôi bỏ đi… nhưng mà thật sự rất muốn nựng… thôi bỏ… mà thiệt là muốn…】

Tôi cố nhịn.

Nhưng rồi không nhịn nổi.

Tôi bật dậy, “tí ta tí tách” chạy đến trước mặt anh, hai bàn tay mũm mĩm kéo tay anh xuống, đầu thì rướn lên:

“Anh ơi, nếu anh muốn sờ thì cứ sờ đi.”

Giang Dĩ Niên: “…”

【M* nó, m.á.u tôi cạn sạch rồi.】


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.