Chúa tể Kiếm Đạo sẽ không
buông tha cho Dương Kỳ, trong nháy mắt bị đánh lén, trong lòng Dương Kỳ
cũng đã hiểu được, tuy nhiên Dương Kỳ tuyệt đối không e ngại, trong Viễn Cổ Thiên Đường, hắn chiếm ưu thế tuyệt đối, hơn nữa hắn đã nhìn ra,
phạm vi hoạt động thực tế của Chúa tể Kiếm Đạo cũng chỉ là xung quanh
quảng trường của Thanh Đồng Thần Điện mà thôi, không có khả năng đi xa
được.
Bởi vì kết cấu của Thanh Đồng Thần Điện này đã bị phá hủy.
Nguyên khí nơi này có chút sai lệch với đại trận trong Viễn Cổ Thiên Đường, đây cũng là một pháp ngoại chi địa.
- Chúa tể Kiếm Đạo, ngươi sẽ đối phó ta, những thượng cổ Chủ Thần kia
cũng sẽ đến đối phó với ta, rất tốt, ta hy vọng bọn họ đến toàn bộ, ta
sẽ lại lần nữa hàng phục bọn họ, nói cho ngươi biết, lần này Chư Thần Ấn Ký của ta đã dung hợp với Hiền Giả Chi Ngọc, các ngươi sẽ không thoát
được đâu.
Câu này của Dương Kỳ tràn ngập khí phách vô địch.
Chúa tể Kiếm Đạo tinh thần sa sút, còn hắn thì lại bá đạo, hình thành
hai phong cách riêng biệt. Những phong cách này ngưng tụ cùng một chỗ,
sẽ tạo thành đạo của riêng mình.
Phong cách, khí chất của Dương Kỳ có chút phù hợp với khí tức của Chúa
Tể thượng cổ trong Viễn Cổ Thiên Đường này, dường như trở thành người
thừa kế của Chúa Tể, tuy nhiên vẫn có chỗ khác, khí tức của Chúa Tể
chính là chinh phục mọi thứ, nhưng khí tức của Dương Kỳ lại là làm cho
mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn.
Đây là Thánh Vương chi đạo.
Thánh đạo chính là tốt đẹp, Vương đạo chính là chinh phục, cho nên mới tên là Thánh và Vương.
Mà Chúa Tể thì hoàn toàn là Vương đạo.
Đó là chinh phục, chinh phục, tiếp tục chinh phục.
Khi Thánh Vương Chấp Chính Quan xuất hiện, thì Dương Kỳ đã thay đổi ý
định chinh phục của mình, muốn xây dựng đế quốc của mình càng tốt đẹp
hơn, trong sáng hơn, không có một tia tạp chất nào, làm như vậy thì mới
khiến cho vạn người đồng lòng được.
Chúa tể Kiếm Đạo có đạo của riêng mình, hắn cũng có đạo của riêng mình,
khi hai người đối thoại thì tinh thần ý chí cũng đang tiến hành so đấu,
tuy rằng đối phương là một trong những thượng cổ Chủ Thần mạnh nhất, tuy nhiên Dương Kỳ tuyệt đối không có chút tâm lý sợ hãi nào.
Tất cả những thứ ngăn cản trước mặt hắn thì đều phải bị đánh chết, bị hàng phục.
Không người nào có thể chống lại thần uy của hắn.
Chúa tể Kiếm Đạo cũng không thể được.
- Động thủ đi, Chúa tể Kiếm Đạo, hôm nay ngươi đánh lén ta, thì nhất
định ngươi sẽ lại lần nữa chìm vào kiếp sống nô lệ, không người nào có
thể cứu được ngươi đâu.
Dương Kỳ vung tay lên, quyết định không nói lời vô nghĩa nữa, trực tiếp
giao chiến với Chúa tể Kiếm Đạo, xem tu vi của mình rốt cuộc đã tăng tới trình độ nào rồi.
- Được!
Vù vù vù...
Chúa tể Kiếm Đạo liên tục đánh ra ba kiếm, cũng không nói gì nữa, đây là một trong những chiêu số mạnh mẽ của hắn, ngay lập tức một vết rách
xuất hiện trong ý thức của Dương Kỳ, bên ngoài cũng không có chút kiếm
thuật, kiếm khí dao động nào, nhưng trong thức hải của Dương Kỳ thì lại
thấy có một dòng sông kiếm đang ầm ầm lao tới mình.
Con sông kiếm hư không kia tràn ngập bảo kiếm, đủ các loại hình dạng,
đang thi triển ra các chiêu thức kiếm đạo khác nhau, liên tục thay đổi,
giết vào thức hải trong linh hồn của mình.
Kiếm của đối phương, bên ngoài không có dao động, nhưng trực tiếp giết vào trong linh hồn, phá hủy gốc rễ của con người.
Đây là “Tâm Kiếm”.
Ý hợp tâm đầu, dùng kiếm phá tâm.
Sát Sinh Vương chính là “Sát kiếm”, Tinh Kiếm Sinh chính là “Sinh kiếm”, mà Chúa tể Kiếm Đạo thì lại là “Tâm kiếm”, một kiếm phá tâm, tuyệt đối
không có sơ hở nào, không có dấu vết nào có thể tìm ra được, có thể nói
giống như tự nhiên hình thành vậy.
Thân thể Dương Kỳ vừa động, tâm linh lần lượt thay đổi, thân thể và tâm
linh đồng thời biến hóa, biến thành từng vòng tròn đồng tâm, giống như
một con sóng kiếp số. Đây là sóng hạo kiếp.
Lập tức con sông kiếm hư không kia cũng bị sóng hạo kiếp này phá nát.
- Tứ Phương!
Chúa tể Kiếm Đạo lại một lần nữa hiện ra hình thể, vẻ mặt vẫn là vô cùng cô đơn tịch liêu, thanh kiếm trong tay đánh ra bốn phía, ngay lập tức
xung quanh xuât hiện vết rạn nứt, một chiêu này tên là Tứ Phương.
Tứ Phương vân động.
Phong Vân tái khởi.
Dương Kỳ chỉ cảm thấy kiếm quang của Chúa tể Kiếm Đạo hợp thành bốn mặt
phẳng, hung hăng ngăn chặn thân thể mình, phong ấn mình vào trong, làn
sóng hạo kiếp kia không ngờ lại bắt đầu đình chỉ vận chuyển.
- Thiên Tử Trấn Quốc Môn!
Đột nhiên, hắn làm ra một biến hóa, đánh một quyền ra ngoài, một quyền
này thuần túy là Số Mệnh Chi Quyền, Quốc Vận Thần Quyền, dùng thiên đạo
để so đấu với nhân đạo, dùng nhân đạo phá thiên đạo.
Thứ Quốc Vận Thần Quyền này, hễ vận mệnh quốc gia càng mạnh, thì uy lực
sẽ càng lớn, hiện tại vận mệnh quốc gia của Dương Kỳ có thể nói là đang
sôi trào tới mức cực điểm, một quyền đánh ra, ngay lập tức toàn bộ kiếm
quang bị vỡ nát, tất cả đều hóa thành tro tàn.
Thân thể Chúa tể Kiếm Đạo lui về phía sau ba bước, không ngờ dùng tinh
thần khắc độ ngàn ức trở lên mà vẫn bị Dương Kỳ đánh lui, đương nhiên,
đây không phải là lực lượng của bản thân Dương Kỳ, mà là lực lượng của
vận mệnh quốc gia.
Dương Kỳ tập trung toàn bộ quốc lực, mãnh liệt phát ra, đủ để hóa tất cả cao thủ thành tro tàn. Mà Chúa tể Kiếm Đạo không có một chút số mệnh
nào, tất cả đều bằng vào lực lượng bản thân, làm sao có thể chống lại
Dương Kỳ được?
Thử nghĩ một chút, ba đại vương triều kia được xây dựng mấy trăm ức
năm, mới kiến thiết được một đế quốc mênh mông, mà hiện tại đế quốc của
Dương Kỳ tương đương với một nửa của ba đại đế quốc này, có bao nhiêu
đại khí vận? Có thể sinh ra bao nhiêu hiệu quả? Tuy rằng Chúa tể Kiếm
Đạo có tu vi mạnh mẽ, nhưng hắn lại không đi chính đạo, hắn muốn tấn
chức cảnh giới nửa bước Vô Vô, thì phải đi ra ngoài, thành lập kiếm đạo
đế quốc của riêng mình, chuyển hóa Thần Giới thành thế giới kiếm đạo thì mới có thể tấn chức được.
- Quân Vương Tử Xã Tắc!
Dương Kỳ lại đánh ra một quyền, lập tức trong quyền pháp xuất hiện rất
nhiều bóng dáng, những bóng dáng này là con dân và thần tử của đế quốc,
xã tắc lực và Quân vương kết hợp cùng một chỗ, sinh ra thần lực vô địch
dời non lấp biển, vừa đánh ra là không người nào có thể địch nổi.
Ầm ầm ầm...
Liên tục vài quyền được đánh ra, mỗi một quyền đều hung hăng đánh lên
trên kiếm quang của Chúa tể Kiếm Đạo, khiến cho thân thể hắn lóe ra,
liên tục lui về phía sau, dường như hoàn toàn bị rơi vào thế hạ phong.
Tuy nhiên, Dương Kỳ đã nhìn ra, tuy rằng Chúa tể Kiếm Đạo này tạm thời
bị vận mệnh quốc gia của mình ngăn chặn, tuy nhiên hắn lại không bị
thương, hắn đang chờ đợi, chờ đợi chuyển biến, tìm cơ hội đánh chết
mình. Người này che dấu rất sâu, mình căn bản không giết chết hắn được.
Cũng may số mệnh của Dương Kỳ kéo dài không dứt, có thể chiến đấu rất
lâu, đây là chỗ tốt khi có quốc gia, chỉ cần có lực lượng của quốc gia
duy trì, thì bất kỳ kẻ nào cũng đều không thể địch nổi.
Tới trình độ đế quốc của Dương Kỳ hiện tại, đã không một cao thủ nào có thể một mình tiêu diệt hắn nữa.
- Nhiệt Huyết Sái Xuân Thu!
Lại là một chiêu được đánh ra, Dương Kỳ thường xuyên ra tay, dùng vận
mệnh quốc gia bao phủ Chúa tể Kiếm Đạo, lực lượng của vạn dân khiến cho
Chúa tể Kiếm Đạo không thể trốn được, chỉ có thể giao chiến trong không
gian nhỏ hẹp này.
Nếu chiến đấu ở bên ngoài, trời đất bao la, Chúa tể Kiếm Đạo sẽ có rất
nhiều cơ hội để thi triển, nhưng hiện tại ở trong Viễn Cổ Thiên Đường,
Dương Kỳ lại chiếm ưu thế, phạm vi chiến đấu của hai người luôn nằm
trong không gian nhỏ hẹp này.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, đều bị Dương Kỳ nắm trong tay, đối mặt
với tình huống này, Chúa tể Kiếm Đạo cũng không làm gì được.
- Chúa tể Kiếm Đạo, hiện tại ta có vận mệnh quốc gia khổng lồ, ngươi ước chừng cũng biết đế quốc của ta rất lợi hại, thứ hai, ta có ưu thế về
địa lý tại Viễn Cổ Thiên Đường này, bất cứ lúc nào ta cũng có thể rời
khỏi chiến đấu, rời khỏi đồng thau điện phủ này, ngươi không đối phó
được ta. Thứ ba, ta đã luyện hóa mảnh nhỏ Hiền Giả Chi Ngọc, vượt qua vô thượng Chân Ma, ngươi căn bản không giết được ta, cho nên lần chiến đấu này ta luôn giữ phần thắng, nếu ngươi ở bên ngoài, có thể công kích phá hư đế quốc của ta, khiến cho ta không tự bảo vệ được, thì có lẽ ta thật sự không làm gì được ngươi, hơn nữa thủ đô của đế quốc rất có thể bị
ngươi liên tục công kích mà hủy diệt, nhưng hiện tại ngươi bị vây trong
không gian này, chẳng lẽ còn có cơ hội chiến thắng ta nữa ư?
Dương Kỳ đang không ngừng đả kích tin tưởng của Chúa tể Kiếm Đạo.
Tuy nhiên tin tưởng của Chúa tể Kiếm Đạo lại không bị tổn hại chút nào,
hắn chỉ không ngừng trốn tránh, lưu loát như mây bay nước chảy, căn bản
không có một chút bối rối nào, vĩnh viễn đều bình tĩnh như vậy, vĩnh
viễn đều tịch mịch như vậy.
- Các cuộc chiến đấu mà ta trải qua cả đời này, lần hung hiểm hơn hôm
nay cũng không ít, linh hồn của ta đã từng giao chiến với Chúa Tể, thân
thể của ta cũng tranh đấu với Thần Tượng Vương, tiểu bằng hữu, khi đó
thì ngươi còn chưa sinh ra đâu.
Chúa tể Kiếm Đạo bình thản nói, giống như hai người đang không phải là
chiến đấu, mà là đang uống trà nói chuyện với nhau vậy, rất nhẹ nhàng,
nhưng hắn bỗng ngẫu nhiên phản công một kiếm, trực tiếp đánh vào điểm
yếu của Dương Kỳ, khiến cho thế công của Dương Kỳ bị trở ngại.
Dương Kỳ cũng có một loại cảm giác, đó chính là người này giống như một
đại Ma đầu vĩnh viễn không thể bị đánh bại, chiến đấu với hắn quả thực
không có chút ý nghĩa nào.
- Thần Tượng Trấn Ngục Kính!
Đúng lúc này, Dương Kỳ thúc dục tuyệt học mạnh nhất, Thần Tượng Trấn Ngục Kính, đánh ra Thiên Đường Thần Quyền.
Thiên Đường Thần Quyền, triệu hoán thần uy của Viễn Cổ Thiên Đường, mà
hiện tại bản thân hắn đang ở trong Viễn Cổ Thiên Đường, Thiên Đường Thần Quyền này có uy lực vô địch, vừa thi triển ra, lập tức khí tức trong
Viễn Cổ Thiên Đường đã chen nhau lao đến, các vết thương của Thanh Đồng
Thần Điện do bị Ma Thần tạo ra cũng đều được khôi phục.
Dương Kỳ không ngờ lại phải sử dụng Thiên Đường Thần Quyền, chữa trị nơi này, khiến cho Chúa tể Kiếm Đạo chân chính bị nhốt trong đó.
Toàn bộ Viễn Cổ Thiên Đường đối với Chúa tể Kiếm Đạo mà nói, chính là
một mảnh đại sa mạc, mà Thanh Đồng Thần Điện này chính là một vũng nước
nhỏ, Chúa tể Kiếm Đạo là một con cá sống trong vũng nước này. Hiện tại
Dương Kỳ muốn phá hủy toàn bộ vũng nước này, chưng khô nó, khiến cho con “cá lớn” Chúa tể Kiếm Đạo này hoàn toàn bại lộ trong sa mạc, như vậy
thứ nghênh đón hắn chỉ là một con đường chết.
- Chúa tể Kiếm Đạo, đây là Thiên Đường Thần Quyền, có lẽ ngươi nằm mơ cũng không dự đoán được, ta còn có một chiêu như vậy!
Dương Kỳ giống như một người khổng lồ, hấp thu thần uy của Viễn Cổ Thiên Đường, đại triển hùng phong trong này, hắn đột nhiên đánh ra một quyền, cánh cửa đồng thau kia vốn đã bị đánh nát một bên, nhưng lúc này có vô
số nguyên khí hội tụ lại, nó bắt đầu được tu bổ, dùng tốc độ mắt thường
có thể thấy được mà trở nên hoàn hảo.
- Thiên Đường Thần Quyền?
Giọng của Chúa tể Kiếm Đạo vẫn không có chút sợ hãi nào, hắn đột nhiên liên tục vung thanh trường kiếm lên:
- Một kiếm diệt quốc, trăm vạn vương sư, đều bị tru sát!
Ầm ầm!
Thần uy của dòng sông kiếm đạo mênh mông hoàn toàn được phát ra, ngay
khi Dương Kỳ đạt tới mức mạnh nhất, không ngờ Chúa tể Kiếm Đạo lại bắt
đầu phản công. Loại phản công này rốt cục đã thể hiện ra thần uy của
Chúa tể Kiếm Đạo.
Nếu nói Dương Kỳ là một tổ chức, một quốc gia, quốc gia đại thế là không thể ngăn cản được, vậy thì hiện tại Chúa tể Kiếm Đạo chính là một cường giả vô địch vung kiếm chặn đứng trăm vạn sư, một người có thể hủy diệt
một quốc gia, một kiếm có thể quét ngang tất cả đầu não của đế quốc.
Ầm!
Sâu trong thiên địa có vô số vụ nổ sinh ra.
Vận mệnh quốc gia của Dương Kỳ ngay lập tức bị cắt thành mảnh nhỏ, không ra bộ dáng gì nữa, mà toàn bộ Thanh Đồng Thần Điện vốn đang bắt đầu
chữa trị, lập tức ngừng lại, kiếm đạo kiếm khí mãnh liệt thậm chí còn
bắt đầu tràn ra ngoài, dường như muốn phá hủy toàn bộ Viễn Cổ Thiên
Đường từ bên trong.