Thánh Vương

Chương 1553: Lấy đức thu phục người



- Vớ vẩn, vớ vẩn!

Ba tháng sau, cao tầng Nho môn, 800 Chủ Thần, còn có Tam đại cường giả, Nho Văn Vận, Nho Văn Chương, Nho Văn Tự tụ họp lại một lần nữa, tại chỗ sâu trong đế quốc, trong ba tháng bọn chúng không thu nạp được một đệ tử nào. Đây là thất bại sâu sắc.

Là bọn hắn tính sai, không ngờ rằng toàn bộ đế quốc Thánh vương, trình độ văn minh đã phát triển đến mức độ này, trái lại tại bên trong rất nhiều cuộc biện luận, một ít nho sinh đã bị nền văn minh của đế quốc ảnh hưởng lại, có nho sinh đi nghe một ít học giả bên trong đế quốc giảng bài, dần dần bị bị văn minh của đế quốc vĩ đại ảnh hưởng, lay động lý tưởng trong lòng mình.

Bởi vì, tại trong tim của mỗi người, luôn hướng tới nền văn minh tiến bộ. Hiện tại nền văn minh trong đế quốc của Dương kỳ đã đã vượt qua nền văn minh mà Nho môn có thể phát triển đến, kết quả là, trong nội tâm những tên đệ tử Nho môn kia đã mơ hồ nhận ra, lý tưởng của mình có thể là sai lầm, hiện tại mà nói, đây mới là chính xác, ít nhất nó tốt hơn những thứ trước kia mà mình học được.

- Không thể tưởng được, bất cứ người nào bên trong đế quốc Thánh vương, cũng đều ngoan cố như vậy, rốt cuộc là vì cái gì? Bất cứ người nào trong chúng ta, đều là Đại nho, đến bất kỳ một đế quốc nào dạy học, cũng sẽ là đại thánh nhân, được vô số người noi theo, gọi là phu tử, nhưng mà hiện tại, ngược lại biến thành trò cười, xem ra chúng ta đã coi thường năng lực của Thánh Vương Chấp Chính Quan, cái Chấp Chính Quan này đã không phải là quan lại rồi, mà là thuộc về quy tắc của trời đất, bọn chúng đang dần dần biến hóa, hiện tại chúng ta cần phải sắp đặt kế hoạch lại một lần nữa, trước mắt việc kích động dân tâm, là không thể thực hiện được.

Nho Văn Vận nói.

- Vậy phải làm sao bây giờ? Trong ba tháng này Nho môn chúng ta, đều thất bại trong các cuộc biện luận. Đã thành trò cười trong đế quốc.... Đáng giận, sớm biết như vậy sẽ không biện luận nữa Không thể tưởng được, không động đến vũ lực, mà chúng ta lại vẫn thất bại.

Nho Văn Chương cũng rất căm tức.

Truyền bá văn minh, không phải vũ lực, mà là biện luận. Các loại quan điểm, tại trong học viện tổ chức đại hội biện luận, số người trong đế quốc đến đây lắng nghe. Nho môn mỗi lần tiến vào một cái vương triều, khi gặp phải trở ngại, đều dựa vào cái này, từng cái nho sĩ đều là người có tài hùng biện ngại, thậm chí ngay cả Phật Môn am hiểu biện luận cũng theo không kịp.

Nhưng mà, khi gặp Thánh Vương Chấp Chính Quan, những tên Nho sinh này đều bị thua thiệt, đối phương tri thức phong phú, miệng lưỡi lưu loát, bất kỳ một cái Chấp Chính Quan nào, cũng có thể khẩu chiến bầy nho.

Thậm chí, có rất nhiều lần, nho sinh của Nho môn triển khai vận động, nói Thánh Vương Chấp Chính Quan không thích hợp cầm quyền.

Nhưng mà, Chấp Chính Quan cũng không tức giận, cũng không thi triển vũ lực trấn áp, cho dù tại bên trong các học học viện lớn, triển khai biện luận, thậm chí đã đưa ra một số đề nghị về cai trị quốc gia, song phương tranh luận.

Nho môn lại thất bại thảm hại, á khẩu không trả lời được.

Ngay cả Nho Văn Vận, Nho Văn Chương đều thất bại nặng nề trong các cuộc biện luận, uy tín của Nho môn đã mất sạch. Bọn chúng đã có tâm tư muốn rời khỏi đế quốc Thánh vương.

Nhưng mà, bọn chúng gia nhập đế quốc Thánh vương, chính là người trong đế quốc, nếu như phản bội lại, toàn bộ người trong đế quốc cũng sẽ không tha thứ bọn chúng, có thể danh chính ngôn thuận chém giết, trấn áp.

Thậm chí bọn chúng biết rõ, hết thảy mọi chuyện, đều nằm trong sự khống chế của Dương Kỳ.

Dương Kỳ chờ bọn chúng phản bội chạy trốn, một khi phản bội chạy trốn, sự trấn áp tàn khốc nhất sẽ dành cho bọn chúng.

- Ba vị lão sư, tiếp tục như vậy, chỉ sợ chúng ta sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Một vị Nho Môn Chủ Thần nói:

- Lúc này đây, kế của chúng ta đã thất bại, đừng nói đem Thánh Vương Chấp Chính Quan hạ đài, mà việc bảo trì địa vị của Nho môn cũng rất khó khăn, hiện tại 500 tỉ đệ tử Nho môn, đã có 1% đệ tử, đã từ bỏ lý niệm của Nho môn, chấp nhận việc Chấp Chính Quan của của đế quốc Thánh vương, mới là trị quốc chi đạo trọng yếu nhất, có thể khiến cho Thần Chi văn minh của chúng ta, tấn cấp đạt đến nền văn minh cao cấp hơn, khai sáng ra một con đường mỗi người đều siêu thoát, mỗi người đều tấn cấp đến đạt cảnh giới Vô Vô Cấp. Cứ theo đà này, 3~5 năm nữa, tất cả đệ tử của chúng ta sẽ bị đồng hóa.

- Chúng ta đi! Tiếp tục như vậy, chúng ta không chiếm được một chút chỗ tốt nào, mà ngược lại, giúp cho là đế quốc gia tăng số mệnh.

Một vị Chủ Thần hung dữ mà nói:

- Không bằng chúng ta đi đến liên minh tam triều, nơi đó có rất nhiều cơ hội, sau khi chúng ta qua đó, mượn nhờ lực lượng của Đại Tế Ti, nhất định sẽ có khả năng đạt được quyền cao chức trọng, hiện tại trên cơ bản chúng ta đã không có khả năng nắm được quyền hành của đế quốc Thánh vương. Trong ba tháng này, chúng ta đã tiến hành biện luận mấy trăm vạn lân, nhưng đều thát bại. Thất bại một cách thảm hại.

- Phản bội chạy trốn? Ngươi cho rằng Dương Kỳ không biết sao?

Nho Văn Vận thở dài thở ra một hơi:

- Chúng ta tính sai, hiện tại đâm lao phải theo lao, tiến cũng tiến không được, lui cũng lui không được, chỉ có âm thầm ẩn núp xuống, khổ tâm kinh doanh, nếu không thì không còn biện pháp nào nữa.

- Nhưng mà, nếu chúng ta tiếp tục ở lại, thì sẽ có rất nhiều người trong Nho môn sẽ biến thành thần dân chính thức của đế quốc,, đến lúc đó chỉ còn lại đám Chủ Thần chúng ta, thì làm sao?

- Không sao, ta tìm cơ hội, đến nói chuyện với Đại Tế Ti. Nội ứng ngoại hợp, tiêu diệt đế quốc Thánh vương.

Trên mặt Nho Văn Chương hiện ra nụ cười độc ác.

- Tiêu diệt đế quốc Thánh vương? Chỉ sợ không có khả năng.

Nho Văn Tự lắc đầu, nói:

- Hơn nữa tiêu diệt được, thì chúng ta cũng không đạt được chỗ tốt nào cả, rất có thể sẽ biến thành pháo hôi cho Đại Tế Ti, hiện tại ta quan sát lâu như vậy, đã đã nhìn ra, Thánh Vương Chấp Chính Quan đích thật đã vượt qua trị quốc chi đạo của Nho môn chúng ta, ba tháng này, hơn trăm vạn cuộc biện luận, chúng ta liên tục thất bại? Chỉ có một nguyên nhân, chính là đạo lý không bằng đối phương, chúng ta phải thay đổi, đây là sự thật, chúng ta không thể không thừa nhận, đạo lý của chúng ta đã thua, sau này, chúng ta nên học tập đạo lý của đối phương, rồi sáng tạo ra cái mới, đem đạo lý của Nho môn chỉnh lý xong, biện luận lại với đối phương một lần nữa.

- Ngu xuẩn!

Nho Văn Vận nghe xong, hầu như tức sùi bọt mép:

- Văn Tự, ngươi hồ đồ rồi, lúc này chúng ta tiến vào bên trong đế quốc Thánh vương, là để khống chế quyền hành, tuyệt đối không thể để cho đối phương khống chế, sao ngươi lại trở nên hồ đồ thê? Nếu như chúng ta không thể nào khống chế được quyền hành của đối phương, thì phải rời bỏ chỗ này, không thể tiếp tục ở lại được.

- Làm thế nào để rời khỏi đế quốc này?

Nho Văn Tự lạnh lùng nói:

- Hiện tại ngươi cũng nói không thể tiến, cũng không thể lùi, tiếp tục thế này thì sẽ bị đối phương đồng hóa, mất đi chính mình.

- Vẫn câu nói cũ, nội ứng ngoại hợp, một mặt chúng ta học tập văn minh của đế quốc này, mặt khác, thì âm thầm liên kết với Đại Tế Ti! Sớm muộn gì đế quốc Thánh vương cũng sẽ là của chúng ta, điều này không thể thay đổi được, nếu như chúng ta không thể thuyết phục bọn chúng, chúng ta có thể chinh phục bọn chúng.

Nho Văn Chương đưa ra kết luận cuối cùng.

- Chinh phục chúng ta...

Ở trong tích tắc, một thanh âm truyền đến:

- Các ngươi những người trong Nho môn này, không phải luôn nói đến trung quân ái quốc sao? Chú ý muôn đời Thái Bình sao? Như thế nào mà từng giây từng phút đều nghĩ cách làm phản vậy, ta đã cho các ngươi cơ hội, chỉ cần có thể biện luận thắng được Thánh vương Chấp Chính Quan của ta, thì các ngươi sẽ đạt được quyền hành, bởi vì khi đó đạo lý của các ngươi phù hợp với xã hội, ta sẽ vứt bỏ đạo lý cũ, dùng đạo lý mới, đáng tiếc các ngươi lại thua, tại trong lòng của rất nhiều người trong đế quốc, đạo lý của các ngươi là thứ vứt đi, thậm chí ở sâu trong lòng các ngươi cũng hiểu, ta đại biêt cho nền văn minh tiến bộ, còn các ngươi muốn làm phản, chính là đại nghịch bất đạo.

Một bóng dáng xuất hiện tại trong đại sảnh của hội nghị.

Là Dương Kỳ.

- Cái gì?

Tam đại thủ lĩnh của Nho môn, mỗi người đều thất kinh, mạnh mẽ đứng thằng dậy, 800 tên Chủ thần kia cũng đã bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu, tốc độ phản ứng của chúng cực nhanh, mỗi người đều chuẩn bị xuất thủ với Dương Kỳ.

Một cái đại trận đã hợp thành.

- Như thế nào? Các ngươi muốn động thủ sao?

Ánh mắt của Dương Kỳ nhìn về bốn phía rồi nói:

Nơi đây là đế quốc của ta, các ngươi muốn lấy trứng chọi đá?

Hắn không e ngại đám người này sẽ xuất thủ một chút nào, bởi vì đây là bên trong đế quốc của hắn,, đừng nói những người này, coi như là Đại Tế Ti, cũng sẽ chết không có chỗ chôn, sẽ bị nghiền nát dưới quốc vận, Thiên Đạo đều sẽ tan vỡ. Chỗ nhân tâm hướng đến, không người nào có thể địch nổi.

Huống hồ, hắn trải qua thời gian dài tu luyện, không ngừng Thông Thần Cổ Lộ, lại tranh cãi lớn cùng đám người Nho môn này, điều khiển Thánh Vương Chấp Chính Quan, ở sâu trong nội tâm hắn rất nhanh sẽ chạm đến cảnh giới Bán Bộ Vô Vô, coi như là không có quốc vận ủng hộ, hắn cũng có thể một mình đánh tan những người này.

- Dương Kỳ!

Nho Văn Vận khẩn trương hẳn lên, hắn cũng biết, hiện tại người bên mình tuy nhiều, nhưng mà không chỗ hữu dụng, đối phương là quái vật khổng lồ, chỉ nói một câu, đã có thể cướp đoạt tất cả.

Nếu như chỉ bằng mượn một chút người như vậy, mà có thể giết chết Dương Kỳ ở bên trong trong đế quốc mà nói..., Đại Tế Ti đã sớm động thủ. Một chút xíu thế lực này của Nho môn, còn chưa đủ đối phương nhét kẻ răng.

- Như thế nào? Lễ nghi cơ bản mà Nho môn các ngươi cũng không hiểu được sao?

Dương Kỳ nói một cách mãnh liệt:

- Trông thấy Hoàng Đế, mà vẫn không quỳ?

Ầm ầm!

Hắn vừa dứt lời, toàn bộ đều sinh ra một lại nguyên khí bị tan vỡ, mạnh mẽ áp bức xuống, trong tích tắc tất cả thân hình của các Chủ Thần tại đây đều bị rung động.

- Quỳ xuống!

Miệng vàng lời ngọc, cửu ngũ chí tôn.

Ngoại trừ Tam đại thủ lĩnh của Nho môn ra, những người khác đều liên tiếp quỳ xuống, bị trấn áp đến mức không thể động đậy, hơn nữa ba người Nho Văn Vận, Nho Văn Chương, Nho Văn Tự, cũng bị trấn áp đến mức xương cốt toàn thân rung động răng rắc răng rắc, cúi gầm người xuống, đừng nói đến chuyện phản kích, coi như là động đậy nửa ngón tay thôi thì cũng đã không được.

- Còn không quỳ xuống?

Dương Kỳ lại hét lớn một tiếng, ẩn chứa uy nghiêm của Hoàng Đế, ngay lập tức số mệnh to lớn trấn áp xuống, ba đại cao thủ cũng nhịn không được, rồi đều quỳ rạp trên mặt đất.

- Trong đế quốc của ta, số mệnh quốc vận, Đại Tế Ti đã đạt đến cảnh giới Bán Bộ Vô Vô cũng không thể đối kháng được với ta, ba tên thủ lĩnh Nho môn các ngươi tuy ẩn tàng rất sâu, nhưng rất tiếc, vẫn không thể phản kháng được, hơn nữa các ngươi đã thành con dân của đế quốc, chịu sự quản chế của ta, các ngươi ở chỗ này tổ chức hội nghị một mình, đối kháng lại lợi ích của đế quốc, các ngươi nói ta nên làm cái gì bây giờ?

Dương Kỳ nói:

- Ta đã đáp ứng các ngươi, chỉ cần các ngươi biện luận thắng lợi, có thể chấp chính, nhưng mà các ngươi biện luận thất bại, muốn âm mưu cấu kết ngoại nhân, chuyện này đã đánh mất tất cả khí tiết của Nho môn, yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, nhưng mà ta sẽ đem hành vi của các ngươi, chiêu cáo thiên hạ, cho người dân trong đế quốc, nhìn xem các ngươi là loại người nào, người dân trong đế quốc trừng phạt đám các ngươi như thế nào, có lẽ các ngươi sẽ đoán được.

- Đừng...

Nho Văn Chương thét dài:

- Không nên, Nho môn chúng ta mà mất hết khí tiết, thì sẽ để lại tiếng sấu ngàn đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.