Giáo chủ Bái Hỏa thần
giáo, môn chủ Xuân Thu môn, Uy thân vương, đại trưởng lão Truyền Kỳ của
học viện Nhật Nguyệt Hoa Xích Thành đều đã ở trong lôi đài, đám người
này đang nhìn Thái tử, bảo vệ đám người Dương Kỳ ở phía sau.
Chân khí hiện giờ trong người Dương Kỳ đang sôi lên sùng sục, nó đang luyện hóa
chân khí cướp được qua đợt công kích vừa rồi của Thái tử, hiện hắn đà đủ chân khí Đoạt Mệnh lần 7.
Trong cơ thể từng viên vi hạt đang bắt đầu thức tỉnh.
Vốn hắn có 118 viên vi hạt đã thức tỉnh thì hiện giờ đã có 128 viên, cũng chính là 128 viễn cổ cự tượng.
Nhưng mà, hắn vẫn chưa sử dụng chúng đã tấn cấp Đoạt Mệnh lần 7, mà đem toàn
bộ lực lượng của mình cất trong Địa Ngục Dung Lô, dùng Thần Ma Phong Ấn
nén nó lại.
Hắn im lặng nhìn tình hỉnh biến hóa.
Lúc này, đã có
đại cao thủ xuất hiện, Dương Kỳ có thể lùi lại tuyến hai, hắn vô cùng
thất vọng với học viện Thiên Vị, Thái tử đột nhiên xuất hiện hoành hành
ngang ngược, kiêu ngạo ương ngạnh, lấy thúng úp voi, thế nhưng đến bây
giờ vẫn chẳng có đại trưởng lão nào của học viện dám đứng ra nói chuyên.
Một lời chính nghĩa cũng không.
Bởi vậy có thể thấy được, trong học viện Thiên Vị thế lực của Thái tử đã
lớn tới vô cùng, chính là một người đứng trên vạn người. Ngoại trừ Lành
tụ ra, hắn đã thực sự là Thái tử của học viện Thiên Vị, không người nào
dám trái ý hắn.
Cho dù Dương Kỳ đã đoạt giải nhất thì từ nay về sau muốn sống ở học viện Thiên Vị cũng rất khó khăn.
Hắn biết tình cảnh của mình đang vô cùng nguy hiểm.
Nhưng mà chỉ cần các huynh đệ liên hợp lại với nhau, Thái tử muốn đuổi tận
giết tuyệt hắn cũng vô cùng khó khăn. Thái tử là một người có thù tất
báo, chắc chắn lần này sẽ không tha cho các huynh đệ và gia tộc của họ,
thậm chí hắn sẽ nhỏ cỏ tận gốc.
Hơn nữa, lúc này hắn nhất định sẽ
giết Dương Kỳ, cho dù có nhiều người ngăn cản đi nữa cũng không lay động được quyết tâm của hắn, bất cứ ai nhìn thấy cũng phải nhượng bộ lui
binh.
Hiện giờ Uy thân vương, Xuân Thu môn chủ, Bái Hỏa Giáo chủ, Hoa Xích Thành, tứ đại cao thủ đang đứng trước mặt Thái tử, vây lấy hắn thế nhưng hắn hồn nhiên không hãi sợ, hắn giống như thượng cổ mãnh thú đang khiêu khích nhìn bầy thỏ.
"Nếu vậy ta sẽ giết các ngươi, để xem còn có ai dám ngăn cản!"
Thái tử đưa tay lên nói:
"Đám tiểu bối phế vật kia không đáng cho ta xuất thủ, nhưng mấy lão giả các
ngươi thì đã có tư cách rồi, ta vừa mới luyện hoa một bảo bối, mượn máu
tươi và linh hồn của các ngươi để tể bảo bối này."
Đột nhiên, trên tay hắn xuất hiện một cây phương thiên họa kích.
Cây phương thiên họa kích này đỏ như máu, cong như mặt trăng khuyết, giống
như lưỡi liêm đoạt hồn, trên đó quỷ hồn lượn lờ, vô số bóng dáng ma thần hiện ra, giống như một vũ khí được lấy từ chốn u minh.
"Luyện Ngục thần kích!"
"Ngươi lại dám luyện cây binh khí này!"
"Đây là tà binh truyền lưu đã mấy trăm năm, nó là ma binh, tại sao ngươi dám luyện chế nó?"
"Lẽ nào ngươi không sợ các chính đạo đại phái truy sát khi luyện chế thần
binh của Luyện Ngục đạo (giống ác ma đạo, cương thi đạo)." Bốn người
nhìn thấy vũ khí này thì liên tục giận dữ quát lớn.
"Người chính đạo truy sát? Ta chính là chính đạo, là con trời."
Thái tử chỉ thanh phương thiên họa kích hướng về phía trước, thân hình như ma
thần nắm hung khí, toàn thân đều bị một cỗ khí thế hung ác bao phủ:
"Binh khí có phân chính tà, nhưng phải xem người sử dụng nó thế nào?"
Đột nhiên, kích quang vung lên, nhất thời phong quang trải rộng bốn phía,
cùng lúc đó, vô số các luồng gió sắc bén thẩm thấu tiến vào các loại
không gian, khiến cho mọi người cảm thấy thiên địa đã biến sắc, bốn phía đen kịt, âm phong gào rít giận dữ, lạnh lẽo thấu xương.
Một kích này đồng thời tấn công Xuân Thu môn chủ, Bái Hỏa Giáo chủ, Hoa Xích Thành và Uy thân vương.
Bốn đại cao thủ đồng thời rống giận, xuất chưởng như mưa, trong tay binh
khí bùng nổ ra một cổ chân khí ba động, trong nháy mắt này Hoa Xích
Thành đột nhiên bùng phát một cỗ lực lượng bao bọc lấy đám người Dương
Kỳ ở trong lôi đài.
Đây là chiến đấu của cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ, cảnh giới Đoạt Mệnh không thể nhúng tay vào được.
Thế nhưng, ngay khi Hoa Xích Thành đã bảo vệ đám người Dương Kỳ, phương
thiên họa kích trong tay Thái tử cũng phóng lên cao, vô số phong mang
như ánh trăng biến hóa, nghiền nát các tầng không gian giống như đậu hủ, không gian bị nghiền nát lại một lần nữa biển hóa, ngưng tụ ra các loại không gian không gian khác, chúng liên tiếp biển hóa khiến cho Dương Kỳ hoa cả mắt, không kịp nhìn.
Keng, keng, keng, keng!
Bốn thanh âm
lớn, bốn món binh khí bị đánh trúng nát bấy, máu tươi bắn ra bốn phía,
bốn đại cao thủ liên tiếp lui về phía sau, thân thể của bọn họ đã xuất
hiện những vết thương nhìn thấy mà giật mình.
Xuân Thu môn chủ thiểu
chút nữa bị chém đứt eo, mà trên đầu Bái Hỏa Giáo chủ đã có một vết máu, trên vai Hoa Xích Thành xuất hiện một cái lỗ máu, trên đùi Uy thân
vương mất đi một miếng thịt hiện cả xương.
Chỉ một chiêu, bốn người bại trận!
Uy lực của Thái tử quá mạnh mẽ.
"Trên thể giới này, ngoại trừ thượng cổ đại thánh, không còn ai là đối thủ của ta."
Phương thiên họa kích trong tay Thái tử phun chân khí phì phí, trên đó dính lấm tấm vết máu, đó là máu của bốn người.
"Xuân Thu môn chủ, Bái Hòa Giáo chủ, Uy thân vương, Hoa Xích Thành, đừng nói
bốn người các ngươi, cho dù có thêm nhiều Truyền Kỳ tới nữa cũng không
phải đối thủ của ta. Các ngươi mới tu luyện đạt tới truyền kỳ được mấy
năm, biến thứ mấy, mà dám ở trước mặt ta kiêu ngạo cản đường. Hiện ta
cho các ngươi một cơ hội, lập tức quỳ xuống gia nhập ta Thái Tử hội, cái gì mà Xuân Thu môn, Bái Hỏa Giáo đều sẽ thành chi nhánh của Thái Tử
hội, ta sẽ phái người đi dọn toàn bộ tài sản của các ngươi, bàng không
sẽ chết."
"Ngươi!"
Xuân Thu môn chủ vung tay, mặc kệ máu tươi đang chảy hung dữ nhìn Thái tử:
"Ngươi độc ác như vậy, lẽ nào học viện Thiên Vị lại để cho một hung đồ ở đây quát tháo?"
"Đủ rồi!"
Lúc này trên đài cao, toàn bộ đại trưởng lão Truyền Kỳ của học viện Nhật Nguyệt đều đứng dậy quát:
"Khinh người quá đáng, học viện Thiên Vị xem ra đúng là muốn sống mái với học viện Nhật Nguyệt chúng ta rồi?"
"Sống mái với nhau thỉ sống mái với nhau? Ai sợ ai?"
Phong Vân nhị tổ cũng đứng lên, bọn họ thấy Thái tử mạnh như thế thế, dũng khí tăng lên mười phần, nói:
"Thái tử lấy một địch bốn, một chiêu đánh bại bốn người, chẳng lẽ các ngươi là đối thủ của người?"
Tiên Thiên thất tử, Thuần Dương tam lào... và số đại trưởng lão của học viện Thiên Vị cũng đứng thẳng lên, họ cũng cảm thấy lạnh sống lưng với Thái
tử, người này quá cường đại, bọn họ dù có tâm ngăn cản cũng không thể
nào khiến Thái tử nghe lời được.
Hiện giờ chắc chỉ có Lãnh tụ của học viện Thiên Vị và dám chí tôn thái thượng trưởng lào ẩn cư mới có thể ngăn chặn Thái tử.
Chí ít, hiện giờ trong chiến trường không một ai có thể ngăn cản Thái tử.
"Sự tỉnh đã lớn chuyên, mau truyền tin tức cho Lãnh tụ học viện!"
Một số cao thủ lập tức hành động.
Mà rất nhiều đại trưởng lão Truyền Kỳ của học viện Chân Long, học viện Hải Thần cũng đứng lên:
"Lần đại hội này là do bốn đại học viện chúng ta đồng thời cử hành, dựa theo đạo lý Dương Kỳ đã đoạt được quán quân, Thái tử ở chỗ này làm loạn đúng là không có đạo lý, nhưng mà quyết định chuyên này sẽ cho bốn đại Lãnh
tụ của bốn học viện quyết định."
"Thái tử xin dừng tay, chúng ta đã mời Lãnh tụ tới chủ trì."
Mấy vị đại trưởng lão đức cao vọng trọng quay xuống nhìn Thái tử nói.
"A?"
Thái tử nhìn mấy vị đại trưởng lão đang nói, không chút nào nể tình:
"Tại sao phải dừng tay? Người cản ta phải chết. Lãnh tụ bận việc tu luyện,
không có thời gian xử lý những việc nhỏ như lông gà này, quyền sinh
quyền sát trong đại hội này do ta quyết định."
Sau khi nói xong hắn đưa mắt nhìn về phía Dương Kỳ, nói:
"Tiểu tử Dương Kỳ này đã là người chết, sau này ta sẽ trục xuất hắn khỏi học
viện Thiên Vị, trở thành cô hồn dã quỷ, ai cũng có thể truy sát! về phần quán quân đại hội lần này đương nhiên là Vân Hải Lam, chí bảo Thái Hư
Chi Môn cũng là của nàng."
"Cái gì? Bảo bối dành cho quán quân lần này là Thái Hư Chi Môn?"
"Nghe đồn bảo bối này còn kinh khủng hơn viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn, phần thưởng cho đại hội lần này là do bốn đại Lãnh tụ thương lượng, ban
thưởng cho đệ tử kiệt xuất, thảo nào Thái tử này phải hao tổn tâm cơ đến tranh đoạt, điều đó chứng minh bảo bối này lại càng không bình thường.
Cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ không thể luyện chế được nó, chỉ có cao thủ
cấp bậc thượng cổ đại thánh mới có thể luyện chế."
"Tuy ràng Dương Kỳ là quán quân, thể nhưng Thái Hư Chi Môn này chỉ sợ đã là vật trong túi
của Thái tử, hắn sẽ không vì một đệ tử có tiềm lực mà bỏ qua Thái Hư Chi Môn đâu."
"Lý thuyết là như vậy, nhưng Dương Kỳ cũng là đệ tử đột
nhiên quật khởi, Lành tụ học viện thường suy nghĩ cho đại cục, sẽ không
bóp chết thiên tài tò trong trứng nước như vậy, chẳng nhẽ cứ để cho Thái tử ngang ngược chém giết, vậy từ nay về sau, học viện Thiên Vị làm gì
có thiên tài nào dám xuất hiện?"
"Thái tử quá mức cường thể, sợ ràng
đã tiếp cận cảnh giới thượng cổ đại thánh, lúc nào cũng có thể đột phá
truyền kỳ, bước vào cảnh giới Đại Thánh. Lãnh tụ của học viện Thiên Vị
chắc phải có chiểu cố đặc thù, nói không chừng không thể làm gì khác hơn là hi sinh Dương Kỳ."
Rất nhiều người đều cảm thấy cảnh tượng
này quá mức hỗn loạn, Thái tử không cho ai thể diện, muốn lập uy, nếu
như đại hội luận võ lần này không ai áp chế được hắn, vậy thì tương
đương với chuyên Thái tử có thể xông pha khắp đại lục.
"Kiêu ngạo, bá đạo đều là do lực lượng mang đến, không còn quy tắc nào có thể ràng buộc."
Dương Kỳ lạnh lùng nhìn Thái tử, hiện giờ Thái tử đúng là có thể giết hắn, có nhiều người ngăn cản cũng không làm được chuyện gì, thậm chí ngay cả
hai đại giáo chủ, thân vương trong triều đình đều không được.
Lúc này hắn vô cùng khát vọng lực lượng cường đại, hận mình tiến bộ quá mức chậm chạp.
Trước đây, hắn đã vô số lần nghĩ xem cái tên Thái tử này có bộ dáng như thế
nào, cũng nghĩ nhiều biện pháp nhàm chế ước đối phương, dù sao đối
phương cũng đệ tử của học viện Thiên Vị, không thể nào trước mặt mọi
người giết hắn được, hắn có thể lợi dụng quy tắc này mà bình yên vô sự.
Thế nhưng hiện tại tất cả đều sai lầm, lực lượng của Thái tử đã đạt tới
trình độ không cần quan tâm tới quy tắc, thậm chí ngay cả đại trưởng lão của học viện khác cũng dám giết!
Quy tắc trong mắt những nhân vật như thể này không đáng một đồng tiền, lực lượng đột phá quy tắc, sự bá đạo theo đó ùa về.