Dương Kỳ một cước đạp nát một bộ xương khô, bay vút vào trong địa mộ.
Hắn tiến nhập vào trong mộ huyệt địa đạo của "Sát Thi sơn mạch", tuy rằng bên trong tối đen như mực nhưng đã có khí công thì tất cả vẫn sáng như ban ngày.
Trong bóng tối, càng đi vào trong mộ huyệt địa đạo càng rộng, trong đó có vài ba tốp xương khô đang di chuyển, những bộ xương khô này không biết kiểu gì mà xương cốt cứng rắn như sắt, sau khi chết tinh hoa của khí công vẫn còn tồn tại, bị sát khí trong mộ huyệt chuyển đổi nên biến thành tử linh, trở thành khô lâu binh.
Hơn nữa, đại quân khô lâu này rõ ràng đã bị luyện hóa, trên xương cốt luôn có một đạo hoa văn màu đen, dường như bị người ta dùng khí công ma đạo khắc phù văn, cho nên chúng có thể tự động hấp thu sát khí.
Đây là trận pháp.
Ma đạo trận pháp chỉ có ma đạo cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh mới có thể thi triển.
Không hề nghi ngờ, trong mộ huyệt khổng lồ này có cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, thậm chí có lão thi ngàn năm, vua trong đó thi thể.
Dương Kỳ cũng biết "Sát Thi sơn mạch" này rộng lớn vô cùng, thông đạo bên dưới cứ chằng chịt đan xen với nhau, trực tiếp hướng vào nơi sâu nhất, cho dù cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh thâm nhập vào trong đó, cũng bị sát khí ăn mòn, nếu không có chân khí hùng hậu kiểu gì cũng gặp nguy hiểm, nếu như gặp phải lão thi ngàn năm, chắc sẽ phải táng thân mà thôi.
Thế nhưng Dương Kỳ lại khác, hắn dám thâm nhập vào mộ huyệt là vì chân khí của hắn hùng hậu hơn so với cảnh giới Đoạt Mệnh, ngoài ra còn có phôi thai Địa Ngục Dung Lô còn có năng lực có thể luyện hóa sát khí, thi khí.
Lấy hắn làm trung tâm, sát khí trong phạm vi 10 trượng đều bị chân khí làm cho bốc hơi, sóng nhiệt mạnh tới mức là thông đạo có dấu hiệu hòa tan, biến thành dung nham.
Răng rắc, răng rắc.
Dương Kỳ nhanh chóng xẹt qua một thông đạo dẫn tới mộ huyệt, đại quân khô lâu càng ngày càng nhiều, trong đó có nhiều bộ xương khô toàn thân đã có một lớp da mỏng và có lông, trong hai hốc mắt tối om có ngọn lửa linh hồn lóe sáng, nó đã có chân khí, bắt đầu chuyển hóa thành yêu ma.
Ực.
Khi thấy một bộ xương khô có da xuất hiện, hai tay nó vung lên, một ngọn lửa màu đỏ sậm, có nhiệt độ cực cao, ẩn chứa kịch độc bung ra, đây là "Độc hỏa khí công".
Tu vi của con khô lâu này đã đạt tới tầng 8.
Đáng tiếc, Dương Kỳ trực tiếp xẹt qua, mặc cho độc hỏa khí công đánh vào người, đầu của khô lâu này nổ tung, một viên yêu hạch bay ra.
Yêu hạch của yêu ma khí công tầng 8.
Dương Kỳ một lần nữa giậm chân, những bộ khô lâu khác đều bị cỗ lực lượng này chấn bung, nổ tung khắp nơi.
Tới lúc này hắn đã phải xuyên qua hàng trăm thông đạo, vậy mà vẫn chưa tới được mộ huyệt nằm ở giữa. Dọc theo đường đi, đại quân khô lâu càng ngày càng nhiều, trong đó còn có cả cương thi, phải nói là cổ thi.
"Hú, hú, hú, hú....."
Đột nhiên, một cổ khí tức cường đại tập trung vào người Dương Kỳ.
Sau đó, ánh đao chợt lóe lên, từ dưới nền đất của thông đạo xuất hiện một con cương thi cường đại.
Con cương thi này mặc áo giáp, không biết là đại tướng quân của triều đại nào biến thành, hắn cầm trong tay một thanh Tam Đình Khảm Sơn đại đao, đao dài chừng một người, uy vũ ngang tàng, chân khí cực kỳ hùng hậu, tuyệt học khí công chết rồi mà vẫn còn được giữ lại.
Hắn rống to một tiếng, ánh đao như chớp, cắt phá kim loại mà tới, hóa ra hắn là một cao thủ Khí Tông.
Ở trong Sát Thi sơn mạch này cũng có những ngôi mộ quần táng, nếu đại sư ma đạo Khí Tông tiến vào trong này, có thể bắt cổ thi khai mở linh trí cho họ, biến họ thành cao thủ.
Cổ thi này chính là một khí công tông sư, lúc chuyển thành yêu vẫn còn một tia ý chí, do trong đầu không có tạp niệm lên việc tu luyện khí công tăng tiến rất nhanh, hơn nữa thân thể thi hóa, cứng rắn như tinh cương.
Liệt Địa Trảm.
Cổ thi tướng quân kia nói một câu không rõ, ánh đao lao nhanh tới chỗ Dương Kỳ.
Keng.
Dương Kỳ vỗ một cái khiến cho thanh đại đao nát bấy, ngón tay búng ra, kình khí Xuân Tàm Ti Vũ bạo phát, một sợi tơ kiếm khí xuyên thủng đầu của tên tướng quân này, một viên ngọc theo đó bay ra.
Viên ngọc này to như trái nhãn, phía trên toàn tơ máu, giống như một bên mắt của con người.
Dương Kỳ cảm thấy trong viên ngọc này ẩn chứa một lượng chân khí khổng lồ,... ít nhất... cũng phải tương đương với chân khí của một Khí Tông. Đây đúng là một viên ngọc hiếm thấy có thể chứa đựng chân khí.
Loại bảo bối này Dương Kỳ đã từng nghe nói tới, đó chính là giới chỉ vô giá trong tay Yến Cô Phong, tuy rằng không thể bằng giới chỉ Hải Dương Chi Tâm, nhưng cũng là một bảo bối mà ai cũng mơ ước.
Khi viên linh ngọc kia bị Dương Kỳ tóm lấy, thân hình cổ thi tướng quân ầm ầm đổ xuống, sau đó nổ tung, khiến cho rất nhiều cương thi xung quanh nát vụn.
"Bảo bối tốt, mình tuy không cần tới nó nhưng phụ thân có thể dùng, nó có thể chứa đựng chân khí, khiến cho một người có một lực chân khí gấp đôi, việc chiến đấu sẽ lợi hại hơn nhiều, bằng vào lực lượng mà phụ thân luyện hóa từ Nhiếp Không Thảo, cộng thêm viên linh ngọc này, cho dù gặp cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh cũng có thể bỏ trốn."
Viên linh ngọc này rất có thể là đồ vật được chôn cùng với cổ thi tướng quân, được đặt trong miệng đối phương, giúp ngăn ngừa thi thể không bị hư thối.
Cất viên linh ngọc đi, Dương Kỳ lao nhanh về phía trước.
Dọc theo đường đi, cho dù là khô lâu hay cương thi, thậm chí còn có cả thi yêu khí công thâm hậu, nếu gặp phải Dương Kỳ chúng đều nổ tung, yêu hạch bị Dương Kỳ thu vào trong trữ vật giới chỉ.
Trên một số cổ thi có thân phận tôn quý thường có mang theo bảo bối bồi táng, tất cả cũng bị hắn chiếm lấy.
Nhưng mà chẳng có bảo vật hãn thế nào cả.
Ngoài viên linh ngọc kia ra thì chỉ toàn là những bảo bối bình thường, ví dụ như đao kiếm sắc bén hoặc binh khí có uy lực mạnh.
Dương Kỳ liên tục đồ sát nhưng chân khí không tiêu hao chút nào, tốc độ vận chuyển chân khí càng nhanh thì hắn càng ra tay ác liệt.
Đột nhiên, ở sâu trong mộ huyệt truyền tới một thanh âm lạnh người.
Tất cả cương thi, khô lâu nghe thanh âm này đều rút vào sâu bên trong lòng đất, chỉ sau một lát thông đạo chẳng còn bóng dáng yêu ma nào cả.
"Đây là cái gì? Thanh âm thật cường đại."
Dương Kỳ thân hình lóe lên một cái, xuyên qua vô số địa đạo, không gian trước mặt hắn trở nên rộng rãi sáng sủa hơn, có một cái mộ huyệt được chôn ở chính giữa không gian này.
Cái mộ huyệt này cao phải tới 10 trượng, ở trên vách mộ có điêu khắc long phượng.
Trên mặt đất, có điêu khắc hình sông núi, trên đỉnh mộ có vẽ đồ an nhật nguyệt tinh thần.
Cái mộ huyệt này có thể trấn áp địa mạch bên dưới, ở bên trong có để một cỗ quan tài lớn, dường như có một đại nhân vật nằm ở bên trong.
Quan tài này được làm từ đồng xanh, bốn phía điêu khắc thái cổ mãnh thú.
Chỉ nhìn ngôi mộ cũng biết, chủ nhân của nó không phải là người bình thường.
Dương Kỳ vừa xông trong mộ huyệt này, từ trong cỗ quan tài cũng có một cổ thi bay ra, cổ thi này là một nam tử, sắc mặt vàng nhợt, mặc áo vàng đeo dây chuyền ngọc, trong tay cầm một cái quyền trượng.
Cái quyền trượng kia không biết được chế tạo từ thứ gì mà đen thui, trên đỉnh có khảm một viên bảo thạch thật lớn.
Viên bảo thạch kia đỏ như một ngọn lửa, trong đó ẩn chứa lực lượng thật lớn, thậm chí Dương Kỳ còn nghĩ trong viên bảo thạch kia có ẩn chứa một mặt trời.
"Đây là bảo thạch gì?"
Trong lòng Dương Kỳ sửng sốt, bằng vào cảm giác, hắn nhận ra viên bảo thạch kia tốt hơn nhiều so với viên linh ngọc trước đây.
Cổ thi cầm quyền trượng kia vô cùng cường đại, từ khi bay từ trong quan tìa ra ngoài, nó nhìn với Dương Kỳ bằng ánh mắt độc ác, khí tức chuyển động bao phủ xung quanh, cơ hồ có thể khiến cho nhiều Khí Tông ngất đi.
Cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, thi vương ngàn năm.
Nhưng Dương Kỳ chẳng chút sợ sệt đối với loại Khí Tông này.
"Đệ tử học viện Thiên Vị? Một tên Khí Tông nhỏ nhoi, chỉ là một đệ tử ngoại viện mà lại dám xông vào trong Sát Thi sơn mạch, còn tới lăng tâm của Hoải Âm vương ta, quả thực là muốn chết."
Cổ thi này chính là một vị vương giả, tên gọi là Hoài Âm vương.
"Hình phạt cho việc xông vào lăng tẩm của ta là đem ngươi luyện chế thành nô lệ cổ thi, xuống địa ngục đi thôi."
Thi vương ngàn năm "Hoài Âm vương" cầm quyền trượng trong tay, khí tức tàn bạo bùng nổ.
Trong nháy mắt này Dương Kỳ nhận ra, một ngón tay đang cầm cái quyền trượng kia nhúc nhích, trên viên bảo thạch bắn ra một đạo chân khí nóng rực, có thể làm tan chảy kim loại.
Đối mặt thi vương ngàn năm có cảnh giới Đoạt Mệnh, Dương Kỳ không dám chậm trễ, hiện giờ đang ở sâu trong lòng đất nên hắn không hề cố kỵ, toàn lực thi triển Thần Tượng Trấn Ngục Kình, Minh Thần Chi Mâu, Ác Ma Chi Dực, Minh Thần Khải Giáp ngưng kết thành hình.
Thân hình hắn cao lớn, mặc áo giáp kim ô, thần mâu thật dài, Ác Ma Chi Dực thật lớn, chỉ hơi chuyển động một chút mà cuồng phong đã ào ra.
Một mâu lóe lên, hồng quang nhất thời tan rã.
Sau đó, Minh Thần Chi Mâu của hắn bộc phát ra mâu ảnh khắp trời, hoàn toàn bao thủ thi vương ngàn năm, đây là một công kích cực mạnh, có bão tố, sấm sét, cuồng phong, Dương Kỳ muốn nhanh chóng giết chết tên cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh này.
Một cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh lúc nào cũng có khả năng bỏ trốn, nhất là hiện giờ Dương Kỳ mới chỉ có cảnh giới Khí Tông, ở phương diện cảm ngộ thiên địa linh khí không bằng được cảnh giới Đoạt Mệnh.
Hiện giờ hắn hung hãn như vậy mà muốn tôi luyện bản thân, dùng tốc độ nhanh nhất đột phá cảnh giới, cảm ngộ thiên địa.
Hơn nữa, nếu như chiếm được yêu hạch của cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh này, cẩn thận tìm hiểu, hắn sẽ có một cơ hội lớn để tiến bộ.
Kịch, kịch, keng.....
Minh Thần Chi Mâu sắc bén xuyên phá trường không, một kích xuyên thủng chân khí hộ thân của thi vương ngàn năm, hung hăng đánh vào áo giáp của đối phương.
Keng.
Trên áo giáp của đối phương bộc phát ra những vòng sáng, thanh âm giống như chuông lớn, ngăn chặn thế công của trường mâu.
Hóa ra cái áo này chính là một kiện trân bảo hiếm thấy, ngay cả Minh Thần Chi Mâu cũng có thể ngăn cản.
Đương nhiên, đây là bởi vì cảnh giới của Dương Kỳ còn yếu, đối phương lại là một thi vương ngàn năm có cảnh giới Đoạt Mệnh.