Thanh Xuân Cho Anh

Chương 13: Anh chỉ cần em



Người thông minh như Trương Hải cũng có lúc bị nhóc con trước mắt làm cho mù mờ...Anh cau mày nhìn khuôn mặt trước mắt ngày càng ửng đỏ...môi hồng cắn nhẹ..

ngại ngùng nhìn anh...Bỗng Trương Hải bừng tĩnh... Chắc chắn bảo bối nhà anh lại bị các chị em tốt của cô dạy hư nữa rồi...nhìn xem nhóc con nhà anh đơn thuần trong sáng...Nhưng anh lại thích câu hỏi này của cô...vì đêm nay anh cũng không có ý định bỏ qua cho cô và kiên nhẫn chờ đợi nữa... anh đã cho cô quá nhiều thời gian rồi...

Trương Hải buồn cười...nghiêm mặt trêu cô...

-" Là chuyện gì...em nói gì anh không hiểu"

Giản Bình ngẩng mặt nhìn anh đầy tội nghiệp...

-"Là chuyện " ấy " Chị Linh nói...em....em không cho anh " ăn no"...sẽ có người phụ nữ khác thay em làm chuyện đó "

Giản Bình nói xong cả mang tai cũng đỏ bừng..nhưng ánh mắt vô tội...chẳng hiểu sự đời nhìn anh chăm chú...Trương Hải thở dài trong lòng...

Ôi! Xem  tiểu quỷ nhà Hàn Thiên...hết lời chỉ dạy lại đem những điều này ra nói...cái gì mà người phụ nữ khác...anh đây chỉ cần bảo bối nhà anh là đủ.....

Anh ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô...cụng trán vào trán cô thì thầm...

-" Anh không cần những người phụ nữ khác..anh chỉ cần em...."

Giọng anh rất ấm áp......dễ dàng xoa dịu những rối rắm trong lòng cô...

Giản Bình nhìn sâu vào đôi mắt nóng bỏng của anh...cô níu cổ áo anh...như cần sức mạnh để thốt nên lời...

Người ta nói phụ nữ rất thích lời ngon ngọt quả không sai...huống chi Giản Bình non nớt...

-" Thật...thật không...anh không được nói dối nhé "

-" Vậy em có đồng ý cho anh " ăn no " không Tiểu Bình? "

Trương Hải tà tứ...cạ chóp mũi vào mũi cô...vuốt nhẹ gáy tai bé xíu của cô...hơi thở của anh phả vào mặt khiến cả người Giản Bình run lên..Cô nuốt nươc bọt mấy lần...mới ngại ngùng gật đầu....

Trương Hải phấn khích...hạnh phúc như được đặc ân xá...nhưng anh không vội vả...anh ôm mặt nhẹ nhàng cho cô từng nụ hôn vụng vặt...mắt...mũi...rồi nhẹ nhàng ma sát hai môi lại với nhau...Hai bàn tay nhỏ nhắn bấu víu cổ áo anh...bàn tay lớn của Trương Hải....như có lửa...vuốt ve từ bờ vai mãnh khảnh sang vòng eo nhỏ nhắn...xuống cái mông căng tròn...nụ hôn ngày càng mãnh liệt...lưỡi anh không ngừng phiêu du trong miệng cô...cái miệng nhỏ bị anh tách ra...quấn lấy đầu lưỡi của cô chơi đùa....

-" Ừm..."

Tiếng than nhẹ yếu đuối bật ra...vừa đáng yêu lại quyến rũ...khiến cả người Trương Hải máu sôi sùng sụt...Anh nghiêng người đặt cô xuống nệm...môi vẫn mút chặt môi cô....Hai người hôn nhau nhiều lần...nhưng nụ hôn hôm nay vô cùng khác xa với mọi lần.....anh quyến luyến trong từng hơi thở cùa cô...nụ hôn trôi qua ngày càng sâu...cô phải ngửa đầu....để phối hợp với anh....

-" Bảo bối...em có yêu anh không?"

Anh lưu luyến ngừng lại nụ hôn..nhưng môi anh vẫn kề cận môi cô...khi nói chuyện sẽ va chạm vào nhau...Giọng Trương Hải khản đặc...hơi thở dồn dập...

Giản Bình bị anh ôm trong người...cô có gắng hít lấy không khí...bờ ngực phập phồng...Sau khi lấy lại hơi thở...bàn tay nhỏ nhắn đưa lên xoa khuôn mặt anh...

-" Em...em không biết tình yêu là như thế nào? Nhưng em biết mình yêu anh...Vì khi anh đi Mỹ...một ngày với em rất dài...em rất nhớ anh..muốn được nghe giọng nói...muốn được anh ôm khi ngủ...Em chợt nhận ra...

nếu một ngày nào đó anh vĩnh viễn không bên cạnh em nữa...em sẽ ra sao...Chỉ bốn ngày đã khổ sở như vậy...

Nếu thế cả đời sẽ ra sao...??

Hải...từ nhỏ em đã thiếu thốn tình thương...

nên em sợ mình ngộ nhận tình cảm của anh là tình thân...nhưng không phải.Em thích anh ôm em, hôn em, cưng chìu em, em rất khó chịu khi thấy các cô gái khác nhìn anh yêu thích anh...nơi này vô cùng khó chịu...

Tất cả những chuyện này...có phải là " Yêu " không anh?..Em...ừm..... "

Giản Bình cau mày đón nhận nụ hôn như vũ bão của anh...Sao hỏi cô...mà không cho cô nói hết...Cô còn muốn nói " Em yêu anh " nha...

Lời cô nói chưa hết đã bị môi anh chặn lại....

Anh hiểu rồi...anh đã hiểu..bảo bối của anh đơn thuần...cô đã yêu anh..chỉ là cô không biết cách bày tỏ mà thôi....

Lần này anh hôn cô rất mạnh... Trong đời Trương Hải chỉ một người phụ nữ là Giản Bình,  kỹ thuật hôn của anh thật ra rất bình thường, nhưng do tình yêu bùng cháy,  tình cảm nồng đậm mãnh liệt, anh làm theo bản năng, đầu lưỡi nóng hổi của anh cuốn lấy cô vẫn khiến cô hoàn toàn chìm đắm. Trong nụ hôn sâu cuồng nhiệt của anh, cô chỉ cảm thấy cơ thể ngày càng nóng ran, nơi bí mật phái nữ ngày càng nóng và khó chịu...

-"Ngoan đừng sợ,giao cho anh được không? "

Trương Hải thở hỗn hển nhìn người con gái dưới thân...Giản Bình cắn môi đỏ nhẹ gật đầu.....Dưới ánh mắt thẹn thùng của Giản Bình, Trương Hải từ từ cởi áo ngủ của cô, anh nhanh chóng lột cô sạch sẽ. Trong phòng mở điều hòa, khí nóng tỏa ra rất dễ chịu. Thân thể trắng mịn non mềm hiện rõ trước mắt anh....Anh cầm tay Giản Bình đưa lên miệng hôn từng ngón tay cô rồi cất giọng trầm khàn:

-" Anh yêu em Tiểu Bình..."

Giản Bình mở to  đôi mắt long lanh....những giọt nước mắt nóng hổi vì hạnh phúc và xúc động rơi xuống đôi má trắng mịn...

Trương Hải sau khi cởi sạch quần áo của chính mình...một lần nữa anh đè lên cơ thể mãnh mai của Giản Bình...liếm sạch những giọt nước mắt trên mặt người thương... bàn tay của anh vuốt ve gò má mềm mại, anh chuyển sang liếm mút gáy tai xinh xắn của cô....Cô bắt đầu muốn ngất xỉu, cả người giống như mềm thành một bãi nước, mặc anh bừa bãi chiếm  lấy.Hôn sâu, vuốt ve, tất cả đều vô cùng tự nhiên giữa hai người. Ngực đẫy đà bị anh nắm trong lòng bàn tay, hôn lên, xoa nắn, ngậm lấy điểm nhỏ trước bầu ngực mềm mại...Một tay vuốt ve ngực và eo Giản Bình, tay còn lại không kịp chờ đã lần mò xuống dưới, tìm nới đã thần bí đã ẩm  ướt...cho ngón tay vào khe hẹp luân động nhẹ nhàng...Thân dưới của Trương Hải cương cứng đến mức khó chịu nhưng anh vẫn cố nhẫn nhịn.. anh muốn cho cô đêm đầu tiên đáng nhớ  trong cuộc đời....

-" Ừm......"

Cảm giác quá xa lạ...Gỉan Bình bắt đầu muốn trốn tránh...cô cong cả cơ thể....hai tay nắm chặt ga giường...

Giản Bình cuống quýt túm lấy cánh tay anh, giọng nói cô nấc nghẹn.

-" Em...em...khó chịu "

-" Ngoan...ôm anh.."

Anh ôm eo cô, bờ ngực rắn chắc nhẹ nhàng tiến gần cô. Anh cúi đầu ngậm lấy môi cô.

Cả hai đều động tình, không đâu là hơi thở, của ai..hai đầu lưỡi quấn lấy nhau không rời. Thân thể trần truồng của anh đè ở trên người cô, bắp đùi cường tráng tách hai chân cô ra, bàn tay vuốt ve ở gò má, đôi môi khẽ cắn nhẹ ở vành tai trắng noãn...

-" Vì anh chịu đau một chút "

-  "............"

Cô mờ mịt nhìn anh, ánh mắt ướt át, tơ tình dâng lên, cao triều đánh thẳng vào trực tiếp quá mức, khiến cho cô trở nên trống rỗng...

Nhìn thần sắc ngây thơ mà xinh đẹp của cô, anh cắn răng đưa  dục vọng kích động đến trướng đau của mình chống đỡ nơi mềm mại của cô, cảm giác mịn màng, khiến cho anh kích động, ma sát nhẹ nhàng...

Giản Bình khẽ cắn môi, cảm giác khó diễn tả khó chịu...cô bắt đầu kinh hoảng, muốn giãy giụa...Anh cúi đầu, đôi môi mạnh mẽ chặn cô lại, đầu lưỡi linh hoạt nặng nề tiến vào ma sát, anh thoáng nâng cái mông kiện mỹ rắn chắc lên, vật đứng thẳng đảo qua một cái ở giữa đùi cô, tìm được lối vào, trực tiếp vào sâu.

Trương Hải hít sâu một hơi...cô đã hòan tòan thuộc về anh.....Trong nháy mắt, lưỡi dao thô như xén vào da thịt...

-" Á....ư..."

Toàn thân Giản Bình cứng ngắc, cô hét lên, hàm răng dùng sức cắn, mùi máu tươi mằn mặn tràn ra khắp môi hai người.Anh hít một hơi, rời môi cô, không để ý vết thương trên môi, nhẹ giọng dụ dỗ ở bên tai cô.

-"Bảo bối, thả lỏng một chút, em như vậy, anh sẽ điên mất."

Cô thật chặt như muốn  đòi mạng, đi vào, tầng tầng thịt non kia lập tức xông tới, xoắn lấy anh thiếu chút nữa mất thể diện mà phun ra ngoài, anh vội vã ổn định tâm thần, bàn tay ôm hông cô, không để cho cô kẹp chặt như vậy.

Giản Bình không ngừng nức nở...Trương Hải ái nái xót xa...hôn khắp khuôn mặt phấn nộm của cô...bàn tay đưa xuống xoa nắn nơi hai người kết hợp.....

-" Anh xin lỗi...sẽ không làm em đau nữa...thả lòng đi em.... "

Trương Hải không ngừng dụ dỗ bé con đang không ngừng nức nở....Chỉ thẳng lưng ra vào trong cơ thể cô nhè nhẹ, đến khi thấy nét mặt cô không còn khó chịu nữa, bắt đầu nhuộm đỏ dục tình mới buông lỏng tay chân, từ từ gia tăng động tác.

-" Ư...ư...Hải...ưm..."

Giản Bình  ôm thắt lưng cường tráng của Trương Hải,giống như bèo trôi dạt trên sông, theo động tác của Trương Hải mà lay động cơ thể, đôi mắt to tròn..phủ đầy sương mù, đầy vẻ quyến rũ...môi đỏ hé mở...đầu ngửa ra sau..không ngừng rên rỉ...

Động tác của Trương Hải lại càng nhanh hơn, Giản Bình bắt đùa hùa theo động tác của anh...hai tay bấu chặt vào vai anh...

Tiếng va chạm cùng tiếng rên rỉ ngày càng lớn khiến người nghe phải đỏ mặt tai..đến khi tiếng hét vang vọng kết thúc còn lại là tiếng hơi thở gấp gáp..

Cảm giác này quá dễ chịu, thật muốn cả đời trầm luân trong đó. Dư âm cao trào kéo dài hơn chục giây,Trương Hải....cúi đầu dịu dàng hôn lên môi Giản Bình....cô gái của anh như tan thành nước...mềm oặc trong vòng tay của anh...mặc sức anh hôn hít cũng không còn sức phản khán...Yêu không tả xiết...!!

-" Mệt lắm hả em.?"

Trương Hải lau mồ hôi trên trán  của cô...Giản Bình rất mệt...mắt mở không lên chỉ gật đầu cho lấy lệ...Trương Hải buồn cười  hôn chụt vào khuôn mặt mịn màng  mấy cái..rồi mới bế cô đi tắm.....

Khi hai người nằm yên ổn trên giường là chuyện một tiếng sau...lúc này bảo bối của anh đã ngủ say từ bao giờ...Ga giường cũng đã được anh thay sạch sẽ...còn chiếc ga giường lưu lại dấu vệt hồng chứng minh cô đã thuộc về anh...anh không bỏ vào máy giặc mà đem gói lại cất giữ làm kỉ niệm..

Hành động có quái dị hay biến thái cũng được..với anh những gì thuộc về cô điều tốt đẹp....

Suy nghĩ rồi mỉm cười với hành động của mình...Trương Hải hôn lên môi cô gái nhỏ đang nằm trong lòng.. mới từ từ nhắm mắt lại...chìm vào giấc mơ chỉ có cô và anh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.