Thanh Xuân Năm Ấy Giờ Ra Sao

Chương 8: 8: Không Lời Từ Biệt




Thấy anh tỏ tình cô gái ấy, tim cô như chết lặng.

Không muốn tiếp tục nhìn cảnh của hai người ấy nữa nên cô lặng lẽ quay đi.
@……………………………………………………@
Vì khi nãy Lục Nhiên thấy một màng tỏ tình làm cô quá sốc nên cô cứ vừa đi vừa không để ý mà va phải những người đi trong trường.

Cô cứ xin lỗi từ người này hết người khác.

Lục Nhiên chạy vào nhà vệ sinh của trường, cô vào trong cuối phòng.

Ngồi trong đấy cứ ôm đầu mình mà lắc như không thể nào chấp nhận được sự thật.
Đương nhiên rồi, có cô gái nào mà có người mình thích xong lại thấy người mình thầm thương trộm nhớ đi tỏ tình một cô gái khác mà không đau lòng cho được chứ?
Lục Nhiên ngồi thẫn thờ một lúc lâu không hiểu vì sao trên mu bàn tay cô có một giọt nước nóng ấm.

Ánh mắt Lục Nhiên nhìn xuống mu bàn tay của mình.


Lúc này Lục Nhiên mới nhận ra là mình đang khóc cô vội lau đi những giọt nước mắt của mình.

Không hiểu sao cô cứ lau cứ lau mà nó không chịu dừng lại ngược lại còn chảy xuống nhiều hơn trước.
Khoảng một lúc lâu sau Lục Nhiên mới có thể ổn định lại được.

Cô hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần của mình.

Lục Nhiên đứng dậy mở cửa bước ra khỏi phòng cuối của nhà vệ sinh.

Cô ra bồn rửa mặt, đứng nhìn mình trong gương một lúc mới cúi xuống mở vòi nước, đưa bàn tay của mình ra và hứng đầy nước úp lên mặt.
Lúc này từ ngoài nhà vệ sinh có một cô gái bước vào, Lục Nhiên thấy cô gái này trong có vẻ khá vui như vừa mới có chuyện gì đó xảy ra." À! Thì ra đây là cô gái hồi nãy đứng trên cầu thang mà được người mình thầm thương trộm nhớ tỏ tình đây mà!!"
Lục Nhiên thầm cười, trớ trêu thay vừa mới bắt gặp một màn tỏ tình ở ngay cầu thang mà bây giờ lại gặp ở đây rồi!Hay thật! Giờ cô mới có thể nhìn rõ cô gái ấy, cô gái ấy chính là bạn lớp bên bữa trước giáo viên nhờ bạn ấy qua đưa bài kiểm tra cho lớp cô đây mà, cô bạn ấy tên là Quỳnh Trân!
Lục Nhiên rửa mặt xong chuẩn bị quay đi thì bất chợt đụng trúng Quỳnh Trân đang chuẩn bị đi vệ sinh.

Quỳnh Trân bị đụng trúng không khó chịu ngược lại còn xin lỗi Lục Nhiên, trong khi cô là người đụng trúng.
Lúc đụng phải cô mới có thể nhìn rõ mặt Quỳnh Trân.

Quỳnh Trân tuy không được đẹp như những cô gái ngoài kia nhưng bù lại Quỳnh Trân lại là một người khá dễ thương và có một đôi mắt to tròn và rất có hồn ah!
- Tớ......!tớ xin lỗi! Cậu có bị làm sao không?
Lục Nhiên khua tay bảo không sao rồi gật đầu chào rời đi.

Cô đi tới lớp thì tiếng chuông trường cũng reo.

Nguyên tiết học đó Lục Nhiên mặc dù không quay xuống nhưng cô cũng chẳng tập trung được là bao.

Và cứ thế là nguyên một ngày diễn ra đối với Lục Nhiên vô cùng buồn bã.
Chiều tới…………………

- Lục Nhiên à! khi nào định tỏ tình với người ấy thế? Tớ nôn lắm rồi đó!!!
- Lung Linh à! Tớ đổi ý rồi.

Tớ không muốn tỏ tình anh ấy nữa!
Cô bạn nghe thế thì đặt một dấu chấm hỏi lớn ở trong đầu.

" Sao thế! Không phải cậu rất thích người đó sao" Lục Nhiên nghe vậy chỉ cười" Ừ thì.....!tớ không còn thích anh ấy nữa nên là sau này cậu cũng đừng nhắc anh ấy trước mặt tớ có được hay không?"
Lung Linh chẳng hiểu Lục Nhiên bị gì? Lúc đầu là thích người ta xong bây giờ nói là không thích nữa, thật khó hiểu nha? Nhưng nếu cô bạn mình nói thế thì cô chỉ còn cách gật đầu chấp thuận thôi! Lục Nhiên không muốn để cho cô nhắc thêm về chuyện của mình nên đưa ra một ý " Nè! Lâu rồi chúng ta không đi đâu? Hôm nay chúng ta đi ăn kem không Lung Linh?"
- Đi chứ! Tớ cũng thấy lâu rồi chúng ta cũng không đi đâu?
Hai người đi vào quán kem ăn Lung Linh thì chọn cho mình một cây chocolate còn Lục Nhiên thì lại chọn cây dâu mà cô yêu thích.

Hai người vừa ăn vừa nói chuyện cho tới 7 giờ tối thì ai về nhà nấy!
………Về đến nhà…………………
Cạch! ………Tiếng mở cửa nhà, mẹ của Lục Nhiên lên tiếng:" Sao hôm nay con về trễ thế Lục Nhiên?" cô vừa tháo giày vừa bảo" Con đi ăn kem với Lung Linh mẹ ạ!" Cô vào phòng nằm xuống chiếc giường của mình suy nghĩ điều gì đó một hồi lâu.......................
Và cũng sau ngày hôm ấy Lục Nhiên quay lại thói quen khi mà chưa thích Thái Lăng.

Rồi cứ thế ngày trôi qua ngày cô đi sớm về muộn nhưng cứ về trước cửa nhà nhìn vào nhà đối diện cứ có cảm giác gì đấy rất trống.
1 tháng sau…………………
Trong một tháng đấy Lục Nhiên cũng có nhiều lúc nhìn nhà đối diện mình nhưng chẳng thấy động tĩnh gì, đang ăn sáng cô quay qua hỏi mẹ:
- Mẹ à! Sao con thấy nhà bên chú Bạch chẳng có động tĩnh gì thế ạ! Con không nghe thấy tiếng nói cũng chẳng thấy có tiếng ồn gì?

Hai vợ chồng nhìn nhau rồi lại nhìn con mình trong có vẻ khá bất ngờ:" Con chưa biết gì sao Lục Nhiên? Hơn một tháng trước công ty của chú Bạch làm bị phá sản.

Nên gia đình chú Bạch chuyển đi sang chỗ khác rồi! "
- Hình như ba nghe nói gia đình chú ấy sang nước ngoài lập nghiệp rồi con à!
Lục Nhiên đang ăn nghe ba và mẹ mình nói thì không khỏi bất ngờ.

Mặc dù cô biết Thái Lăng không thích cô và anh đã có bạn gái, rồi cô cũng tự hứa với mình rằng sẽ giấu tình cảm đó trong lòng.

Nhưng tại sao khi anh ấy chuyển đi lại không một ai nói cho cô biết chứ? Mà phải tới tận một tháng sau khi cô hỏi mới có người trả lời!
( *Tội nghiệp chị Lục Nhiên của tui.

Đã không có được người mình ngày đêm nhung nhớ mà bây giờ lại nhận được tinh người mình thích chuyển sang nước ngoài sinh sống.

Liệu chị Lục Nhiên có vượt qua được nỗi đau này không?)
- Lymarie -.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.