"Anh ấy khá thân thiết với hai cô gái này. Anh ấy có nhiều tương tác hơn với Cô gái A trong cuộc sống của mình và hai người họ đã trải qua rất nhiều điều cùng nhau. Tôi nên nói thế nào nhỉ... Tôi đoán họ thân thiết hơn bạn bè, nhưng không tới mức có thể coi đó là người yêu… ".
Lúc này, Thi Yến bất ngờ xen vào: "Nói cách khác, bạn của anh có mối quan hệ tình cảm cùng với Cô gái A, phải không?"
Có phải cô ấy vừa nói chúng tôi có mối quan hệ tình cảm với nhau không?
Lâm Giang đột nhiên thấy từ "mối quan hệ tình cảm" nghe vào tai cực kỳ dễ chịu, đến nỗi ngay cả đôi môi của anh cũng không cưỡng lại được nhích lên một chút. "Ừm, họ có mối quan hệ tình cảm với nhau."
"Bất cứ khi nào bạn tôi biết Cô gái A không vui, cậu ấy luôn cố gắng hết sức để cổ vũ cô ấy. Khi tôi anh biết hôm đó là sinh nhật của Cô gái A, cậu ấy đã nghĩ cách để chúc mừng sinh nhật cô ấy. Khi bạn tôi nghe ai đó nói cô gái A bị bắt nạt, cậu ta sẽ đứng lên bảo vệ cô ấy ngay. Giả như lúc bạn tôi phát hiện ra sở thích của cô gái A, cậu ấy chắc chắn sẽ nhớ tất cả những điều cô ấy nói. Nói cách khác, bạn của tôi..."
Đến thời điểm này, Lâm Giang đột nhiên không biết tiếp tục như thế nào.
Mặt khác, chính Thi Yến đã mở đầu câu nói của mình, "Người bạn đó của anh có vẻ thích Cô gái A khá nhiều."
Đầu ngón tay của Lâm Giang khẽ run lên. "Em cũng nghĩ rằng cậu ấy thích người con gái này sao?"
Em cảm nhận như thế nào bởi vì anh cũng nghĩ cậu ta thích cô ấy rồi? Điều đó không phải quá rõ ràng s ao?
Thi Yến chớp mắt bối rối hỏi, "Không phải vậy sao? Chà, từ những gì anh nói tôi thực sự không thể đánh giá bạn của anh yêu cô gái A bao nhiêu, nhưng không nghi ngờ gì nữa, cậu ấy chắc chắn để tâm đến đến cô ấy…"
Vì ngay cả Thi Yến cũng nói vậy, điều đó có nghĩa là... tôi thực sự thích cô ấy sao?
Vì vậy, đây chính là cảm giác thích một người...
Đắm chìm trong suy nghĩ của mình, Lâm Giang im lặng khá lâu.
Thi Yến đợi một lúc nhưng không nghe thấy Lâm Giang nói gì, vì vậy cô không kìm được gián đoạn anh, "Có phải vậy không?"
Lâm Giang nhanh chóng rũ bỏ sự ngạc nhiên của mình và nói tiếp: "Tôi đã nói với em rằng bạn tôi quen hai cô gái, phải không? Cậu ấy đã gặp Cô gái B một cách tình cờ, họ quen nhau qua mạng. Họ chưa từng gặp nhau ngoài đời., nhưng họ đã biết tất cả mọi thứ cần biết về nhau trong cuộc sống thực. "
"Bởi vì ngoài đời cậu ấy không quen biết với cô gái B, nên bạn tôi không nghĩ rằng cậu ấy thân thiết với cô gái B cách cậu ấy gần gũi với cô gái A. Sau đó, một lần nữa, mối quan hệ trên mạng của họ khá tốt. Khi cô gái B không vui, cậu ấy luôn cố gắng làm cô ấy vui lên. Khi cô gái B muốn chơi game, cậu ấy sẽ cố gắng hết sức để đi cùng cô ấy. Khi những người chơi khác giết cô gái B, cậu ấy sẽ cố gắng hết sức để trả thù"
Hửm? Điều này nghe có vẻ giống với mối quan hệ của tôi với Mister Numbers...
Đây là ý nghĩ xuất hiện trong đầu Thi Yến, nhưng cô không ngắt lời Lâm Giang.
Lâm Giang: "Tôi nên diễn đạt chuyện này như thế nào đây nhỉ? Trong mọi trường hợp, mối quan hệ giữa bạn tôi và Cô gái B cũng không đơn giản. Vì vậy, một người bạn cùng phòng khác của tôi nói với cậu ấy rằng cậu ấy hai lòng; tán tỉnh Cô gái B mặc dù đã có Cô gái A rồi "
Thi Yến chớp mắt, một tia sáng hào hứng lấp lánh trong mắt cô, "Vậy, người bạn mà anh đang nói đến là bạn cùng phòng của anh à?"
Chết tiệt... Mình nói mà không nhận ra...
Lâm Giang gật đầu bình tĩnh không có chút thay đổi nào biểu hiện trên khuôn mặt của anh.
Thi Yến: "Bạn cùng phòng nào vậy? Đó là chàng trai dâu tây vàng rực, hay là chàng trai dứa xanh thẳm?"
Nhận thấy vẻ mặt ngơ ngác của Lâm Giang, Thi Yến chợt nhận ra rằng cô đã vô tình sử dụng những biệt danh mà cô nghĩ ra, vì vậy cô vội vàng giải thích, "À, tôi đang đề cập đến trang phục thể thao mà họ mặc lần đầu tiên chúng tôi tham gia thế vận hội. Một người mặc trang phục thể thao màu vàng rực rỡ còn người kia mặc màu xanh đậm. Đêm sau đó, khi tôi bị Tần Nhất Nhiên và đồng bọn chặn lại, họ tình cờ đi ngang. Một trong số hai người họ trên tay đang cầm một phần sữa lắc dứa và người kia đang cầm một ly sữa dâu, vì vậy…."