Bình Hồ Xuân Viên ở phía đông Tế Nam, Lâm Hải, ngược hướng Đông Doanh. Nước sông in bóng liễu, liễu rủ lả lướt, đẹp không sao tả xiết. Chọn nơi này để thành thân, quả thật là phong tình nguyệt da, vô hạn tiêu dao.
Nhưng mà, như thế nào cũng không thể nghĩ được, tân lang là Trọng Liên.
Cho dù đã ở chung với hắn lâu rồi, nhưng vẫn cảm thấy hắn là tiên lầm lạc phàm trần, hoặc là Tu La nơi luyện ngục. Hỉ sự hoa đường, đồng lao chi lễ, dường như chẳng thể liên hệ với hắn.
Tân lang là Trọng Liên. Tân nương là Bộ Sơ.
Hai người kiêu ngạo nhất, có thể sống cô độc suốt quãng đời còn lại nhất, cũng được người người hướng về nhất trên thế gian này, vậy mà sắp thành phu thê.
Nói tiếp lại có chút buồn cười, cũng có chút đáng buồn.
Chuyện của Trọng Hỏa cung ta ít nhúng vào vào, nhưng tối thiểu cũng biết hắn thành thân lần này tất có mục đích, cũng rõ ràng tình cảm của hắn với Bộ Sơ cũng không sâu sắc gì. Lâm nhị thiếu gia ta chạy đi chạy lại trên tiểu giang hồ này đã nhiều năm, biết rõ tình yêu nam nữ này có một định lý bất thành văn: phàm nhân cùng phàm nhân, sửu nam cùng sửu nữ đều có thể thành một đôi. Nhưng biến thái cùng biến thái, nhất định không thể thành.
Hắn phóng tin tức, không chỉ vì chuyện của Trọng Hỏa cung. Chắc cũng có nguyên do giận ta. Nhưng mà Trọng Liên một khi lâm vào võng tình thì đúng là ên ngốc. Võ công của ta không ro được với hắn, nhưng đối với hành vi ngây thơ kia, nhị thiếu gia ta một đôi pháp nhãn, nháy mắt là nhìn thấu rồi.
Hắn muốn chơi thì cho hắn chơi. Ta tiếp tục lo chuyện của ta.
Đi tìm Tư Đồ Tuyết Thiên trước, sau đó gặp Khuyết Hữu Nhãn.
Nhưng mà dọc đường đi nghe được nhiều tin tức, chút tí nữa thì nôn ra máu.
“Bộ Sơ tự cho mình siêu phàm, thanh cao đến tức chết. Quả nhiên nhìn thấy Trọng Liên vẫn đổ.”
“Nữ nhân ghê tởm như Bộ Sơ, Trọng Liên cũng muốn thú?”
“Trọng Liên bất nam bất nữ, muốn xứng Song Thành Bộ Sơ, phải chăng có chút cóc ghẻ ăn thịt thiên nga? Ha ha, ta dám cược, hai tháng sau, Bộ Sơ đảm bảo hưu hắn — hắn không có lão đệ, làm sao thú được nữ nhân?”
“Kỳ thật bọn họ cũng xứng.”
“Thế mới nói, Trọng Liên thật đúng là không có lương tâm. Lâm Vũ Hoàng vừa chết, mới được mấy tháng đã thay đổi rồi.”
“Lâm Vũ Hoàng đã chết?”
“Trọng Liên đúng là nữ nhân, thủy tính dương hoa.”
Thủy tính dương hoa: lẳng lơ, chỉ những phụ nữ bắt cá hai, ba tay.
“Ta vốn còn nghe nói, Bộ Sơ rất xinh đẹp, cho nên không tin chân ái. Nàng cho rằng nam nhân yêu thương nàng đều chỉ thích vẻ mỹ mạo. Cho nên, chỉ có người không yêu nàng mới đáng để nàng yêu. Xem ra đều là một mớ chó má, nữ nhân ấy à, gặp phải ái tình thì như ngốc hết với nhau, cũng không nghĩ xem người ta có phải đang lợi dụng nàng không.”
“Nhãn lực của Bộ Sơ quả nhiên cũng con mẹ nó kỳ quái, thiên hạ này nam nhân chiếm hơn một nửa, ban đầu thì tìm kẻ xấu nhất, giờ thì tìm một kẻ không phải nam nhân. Nhưng mà cũng tốt, Bộ Sơ là tâm can của Diễm Tửu. Trọng Hỏa cung cùng Thiên Sơn đánh nhau, có trò hay xem rồi.”
Ta đặc biệt muốn đi đào mộ phần tổ tiên của những người này lên. Lại đặc biệt muốn ra rống lên: người ta thành thân liên quan gì tới các người? Trọng Liên không phải nam nhân cũng khong phải nữ nhân, là tiên nhân! Cẩu nam cẩu nữ các người, có thể đồng thời là võ công đệ nhất dung mạo đệ nhất và sinh hài tử không?
Nhắc tới hài tử, bắt đầu thông cảm Bộ Sơ.
Tuyết Chi chán ghét hết thảy tất cả nữ nhân tiếp xúc với phụ thân. Ngay cả ta mới gần Huyết Phượng Hoàng thôi cũng giận thành như vậy, nếu là Trọng Liên, liệu nó có chém một chưởng giết luôn Bộ Sơ không?
Đúng rồi, Huyết Phượng Hoàng?
Tin tức về Huyết Phượng Hoàng cơ hồ là từ sau khi Thiên Sơn nổi lên liền biến mất, hay nàng là người Thiên Sơn?
Nữ nhân Thiên Sơn mà ta biết, chỉ có Bộ Sơ, Bàn Tư Tư, Quỷ Mẫu.
Quỷ Mẫu đi lại không tiện, loại trừ. Bàn Tư Tư thì mặt đã nát bấy, nát đến nỗi không thể dịch dung, loại trừ.
Huyết Phượng Hoàng là Bộ Sơ?
Giả sử là Bộ Sơ. Khi ta ở trong phòng tối ở Phúc Thọ khách *** nhìn thấy ba người. Một nam tử áo lam, một nam tử hồng y, một nữ tử bạch y. Nếu nói bạch y nữ tử là Bộ Sơ, vậy hai người khác là ai.
(Aki: Hừ, là Ân Tứ và Diễm Tửu!!! Đoán thế… Trời, mình thật thông minh.)
Đến Tử Đường sơn trang, Tư Đồ Tuyết Thiên có vẻ đặc biệt nhiệt tình chạy ra tiếp ta:
“Bình dấm chua đã đổ được hay chưa?”
Chỉ biết chó vẫn không đổi được phải ăn phân. Hắn không biết khi nào đối tốt với ngươi, nhất định là đang muốn chế giễu ngươi.
“Đổ cái gì, hai người bọn họ là lợi dụng lẫn nhau, đến cuối cùng nhất định sẽ có một người ngã xuống, người đó khẳng định là Bộ Sơ, ta có cái gì phải ăn dấm chua. Nên cao hứng thay Trọng Liên mới đúng, nhặt được nữ nhân dễ lừa nhất để hoàn thành nghiệp lớn tiêu diệt Thiên Sơn.”
“Vũ Hoàng ca, trọng nam khinh nữ là không được đâu. Ai nói Bộ Sơ dễ đối phó như vậy? Huống hồ, chỗ dựa của nàng ta, mới là người khó đối phó nhất.”
“Trọng Liên nhất định sẽ thắng bọn họ.”
“Huynh là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.”
Kỳ thật trong lòng vẫn có chút lo lắng. Một là không rõ bối cảnh của Diễm Tửu lắm, hai là… Bộ Sơ thật sự rất đẹp.
“Bọn họ đúng là đang ngầm phân cao thấp, nhưng mà cũng tiếc đối thủ thông mình, nhất là đối với nữ nhân thích hành hạn như Bộ Sơ. Ta có thể nói, chỉ cần Trọng Liên còn chút đặc thù của nam nhân, tuyệt đối chịu không nổi sự hấp dẫn của nàng.”
“Không liên quan, mỹ nhân cùng mỹ nhân, nhất định không thành đôi. Nhìn ta cùng Trọng Liên, ta cùng Lâm Hiên Phượng, ai. Nghiệp chướng, lần sau phải tìm một người bình thường thôi.”
“Vũ Hoàng ca, huynh đói bụng chưa, chúng ta đi ăn gì đi.”
Trường An Xuân tiệm cơm.
Trên đầu chữ sắc có một cây đao, trong vạn ác *** cầm đầu. Tin tức hồng phần, không khí sinh động, *** thần quần chúng hưng phấn, sao ngôn ngữ có thể miêu tả được.
Thành thạo trông cửa nói, người thường thích náo nhiệt. Vừa thấy biểu tình của họ không biết trọng điểm là hôn lễ hay là hai phái giao đấu.
Bỗng nhiên có đại hán hung hăng đập bàn nói:
“Được rồi được rồi! Mặc kệ là Trọng Liên lợi dụng Diễm Tửu, hay là Diễm Tửu lợi dụng Bộ Sơ, vẫn là Bộ Sơ lợi dụng hai người. Xú tiểu tử Trọng Liên này vận khí cũng giữ hết cho mình rồi. Bạc hắn lấy, võ bá cũng hắn làm, Bộ Sơ cũng bị hắn nắm! Mặc kệ kết quả như thế nào, một nam nhân sống trong tình cảnh như hắn thì còn cần theo đuổi gì?” Đại hán hơi dừng một chút. “Có đúng không, tiểu Hoàng điểu?”
Ta vẫn chưa phản ứng, hắn đã đi qua dây, kéo ta tới cạnh bàn hắn:
“Đứng hết lên cho ta!”
Người Nam Khách Lư chỉnh tề xoát xoát đứng lên, âm thanh vũ khí bình rượu đập nhau lách cách lách cách.
“Đây là lão đệ ta, họ Lâm, biết chưa hả?”
“Lâm đại ca!”
Ta chắp tay cười gượng: “Không dám không dám.”
Trong những người này có cả lão nhân đầu hoa râm tóc trắng, gọi ta như thế thật gìa.
Khuyết Hữu Nhãn kéo ta ngồi xuống, những người đó cũng ngồi xuống theo.
“Các ngươi nghe rõ đây, về sau chuyện của Lâm đại ca chính là chuyện của ta, mệnh lệnh của hắn là mệnh lệnh của ta. Về sau nếu hắn gặp chuyện khó khăn, nếu các ngươi không giúp, ta chặt hết cổ cả đám!”
“Vâng, bang chủ!”
Ta lau mồ hôi, phất tay với Tuyết Thiên. Hắn đi tới, ta nói với Khuyết Hữu Nhãn đó là bằng hữu của ta. Khuyết Hữu Nhãn nhìn ta từ đầu tới chân.
“Bằng hữu của ngươi sao đều là tiểu bạch kiểm, hay và vật họp theo loài?”
“Khuyết đại gia, ngươi là tiểu bạch kiểm sao?”
“Là Khúc đại gia!” Khuyết Hữu Nhãn đập thật mạnh lên vai ta, nhét chén rượu vào trong tay ta. “Nhưng mà ta thích lời này của ngươi, uống!”
Ta cùng hắn cạn chén, lau lau miệng, lau lau áo. Khuyết Hữu Nhãn lại mời Tuyết Thiên ngồi xuống. Tuyết Thiên khẽ nói bên tai ta:
“Nhìn không ra huynh cũng uống rượu.”
“Người biết uống rượu nhất định phải là kẻ bụng to râu rậm sao?”
“Không, ta nghĩ người có thể uống rượu, thì tính cách thường dũng cảm hoặc trầm ổn.” Tuyết Thiên dừng một chút, cười nói. “Tửu lượng của Liên cung chủ hắn không tồi.”
“Hắn?” Ta ha ha cười rộ lên, đung đưa đầu ngón tay út.
“Không phải sao?”
“Ta cũng bị lừa này. Ban đầu ta nghĩ hắn có thể uống, sau lại phát hiện một ly là có thể đẩy ngã hắn. Hắn chưa bao giờ uống rượu, ta bức cũng vô dụng. Lúc hắn còn thần trí không rõ có uống rượu, sau đó say khướt, ngốc tới nỗi muốn nhảy vào trong ao sen hái sao, vẫn là ta lôi hắn về.”
Kỳ thật trước kia đã từng hỏi qua Trọng Liên chuyện này. Ta nói ngươi là cung chủ của Trọng Hỏa cung, rượu kiếm làm bạn là chuyện tiêu sái nhường nào. Võ công Hoa Di Kiếm không bằng ngươi, nhưng khi người ta uống rượu thật có tác phong đại hiệp. Dáng vẻ không giống ngươi, bình thường vô cùng suất, đến khi uổng rượu lại nhăn nhó tựa cô nương.
Hắn chỉ cười, không trả lời.
Nữ nhân là làm từ nước, tửu lượng thường thường mạnh hơn nam nhân. Trọng Liên mà muốn đi luyện, tuyệt đối lợi hại hơn nam nhân tầm thường.
Bây giờ đại khái hiểu một chút. Người càng trải qua nhiều mưa gió, càng dễ nghiện rượu.
Nam nhi có lệ không dễ rơi. Rượu có thể đem nước mắt hóa thành liệt hỏa trong bụng, khiến người ta ngốc đi, làm người ta say mê. Luôn nói đi qua đừng dừng, thực tế vẫn sẽ say. Muốn không say, chỉ có không uống.
Nhưng người chân chính không thể uống rượu, ít lại càng ít. Trọng Liên là một trong số đó.
Hắn không phải là khô khan khuyết thiếu nhân tình, nhưng lý trí của hắn khiến người khác không thể tin được.
Hắn không uống rượu, có lẽ là muốn bản thân mình vĩnh viễn thanh tỉnh.
Vẫn cảm thấy một khi hắn say, sẽ suy sụp mất.
Lần đó Trọng Liên nói muốn hái sao, ta ôm ngang người hắn, hắn còn không ngừng giãy giụa, nói vài lời chẳng ai hiểu nổi. Đầu tiên là nói, cha, cửu khuyển nhất ngao. Con là ngôi sao sáng nhất, đúng không, đúng không?
Hỏi liên tiếp mấy chục lần đúng không, hắn bỗng nhiên nói, Hoàng nhi, vì ngươi, ta ngay cả sao trên trời cũng nguyện hái. Sau đó lặp đi lặp lại bao lần, ta phải giúp ngươi hái sao.
Ta dùng sức lắc lắc đầu, đứng lên rót rượu. “Đừng nói chuyện của hắn. Đến đến, Khuyết đại ca, ta kính ngươi!”