Thập Niên 60: Cô Nhóc Mập Pháo Hôi

Chương 27: Tính Toán 3





"Nếu chướng mắt ba quả dưa hai quả táo này thì còn ăn làm gì." Tống Úc Hòa không quen nhìn Vương Đại Nữu, bà ấy cũng không muốn xem điệu bộ này của Vương Đại Nữu."Thím Tống, sao lại nói như vậy, chúng tôi cũng một năm rồi không có ăn cái gì tốt, bây giờ có đồ ngon không phải là cuống cuồng ăn sao.

Hơn nữa…" Bà ta ưỡn bụng cười đến đắc ý."Tôi đây là một người ăn hai người bổ, không giống với mấy người khác.


Hơn nữa, cha cũng lớn tuổi, nên ăn nhiều đồ tốt thì mới có thể bình an sống trăm tuổi, chú hai có tiền có phiếu có năng lực, cũng không thể chỉ nhớ đến thím Tống mà quên người cha ruột ở căn nhà rách."Người khác ở đây chính là Đường Tuyết.Hứa Ái Quốc buông đũa liếc mắt nhìn Hứa Kiến Quốc: "Anh, anh cũng nghĩ vậy sao."Nào ngờ Hứa Kiến Quốc trầm mặt không nói, tất cả mọi người nhìn qua, lúc nghĩ ông ta sẽ không nói gì thì ông ta lại mở miệng: "Chú hai, nhà chú điều kiện tốt dễ lấy tiền lương, anh không có bản lĩnh, đều làm con, cũng không thể để chú ở nhà lớn còn cha thì ở căn nhà rách này được."Ông ta không có nói rõ là muốn Hứa Ái Quốc bỏ tiền xây nhà, nhưng người lớn trên bàn cũng không ngốc, ai cũng hiểu được ý tứ của ông ta.

Sắc mặt Tống Úc Hòa không loạn im lặng, thời điểm này nên để cho Hứa Ái Quốc mở miệng.

Nhưng Vương Đại Nữu và Hứa Chiêu Đệ rõ ràng rất vui mừng, vừa thấy vẻ mặt này là biết họ chỉ muốn Hứa Ái Quốc xây nhà mới cho họ thôi, chỉ là trên mặt ông Hứa cũng có chút vui sướng và chờ đợi.Nhìn vẻ mặt của ông Hứa, trong lòng Hứa Ái Quốc không gợn sóng, trên mặt ông ấy thậm chí còn có ý cười: "Tháng nào tôi cũng gửi thịt và lương thực về, còn nói không có ăn đồ tốt, vậy đồ tôi gửi về là ai ăn?"Ông ấy chỉ Hứa Quang Tôn: "Là thằng nhóc con này?"Nói xong ông ấy lại chỉ Hứa Chiêu Đệ: "Hay là con sói mắt trắng này?""Chị dâu, chị cũng đừng coi chúng tôi là đồ ngốc, lời tôi nói ở đây, mỗi tháng tôi đều hiếu kính cho cha không ít, nhưng đó là tôi cho cha chứ không phải cho chị, nếu cha đồng ý cho chị thì tôi không phản đối, nhưng chị cũng đừng lấy cha ra để truy hỏi chúng tôi.""Nhà tôi ở là cha vợ xây cho tôi và vợ, lúc chia ra ở riêng cũng đã nói, tôi mỗi tháng chỉ cần hiếu kính cho cha và mọi người là được.


Thời gian dài như vậy, mỗi tháng tôi so với người khác đưa đồ không ít, nuôi cha là dư dả.

Lúc chia ở riêng anh cả có nói sẽ nuôi cha nên tiền trong nhà sẽ không chia cho tôi, có trưởng tộc, đại đội trưởng và bí thư làm chứng, tôi lúc đó một phân tiền cũng không lấy, bây giờ chị dâu đừng đi ra lật lại.""Làm sao, lúc trước hưởng lợi, bây giờ còn muốn hút máu của tôi sao?"Hứa Ái Quốc châm biếm một tiếng: "Chỉ nghe qua chăm sóc, dưỡng lão cha mẹ trước lúc lâm chung, còn chưa từng thấy cả anh cả, chị dâu cũng muốn em trai, em dâu nuôi.

Cũng không phải là tuyệt hậu, không có con, lại luôn nhớ thương đồ của người khác như vậy, nghĩ cũng thật đẹp."Nói xong Hứa Ái Quốc mặc kệ sắc mặt tức giận xanh mét của bác cả Hứa hay vợ bác cả tức đến giậm chân bị bác cả Hứa giữ lại, mà nhìn về phía ông Hứa: "Cha, nếu cha thiếu gì thì cứ nói với con, đừng để cho mấy người không có đầu óc này ra mặt, nên hiếu thuận với cha, thì con sẽ hiếu thuận, nhưng Hứa Kiến Quốc, Hứa Quang Tôn còn có Vương Đại Nữu cũng không phải cha mẹ con, họ không xứng để con hiếu thuận.""Lúc trước khi chia ở riêng nói thế nào thì làm như vậy, đừng cảm thấy tôi khờ.


Tôi tuy rằng ở trên có cha mẹ, ở dưới có con cái, ở giữa còn có vợ phải nuôi, nhưng tôi đến bây giờ chưa từng tính kế để anh em giúp tôi nuôi con.

Con của mình cho dù quỳ cũng phải ráng nuôi, nuôi không nổi thì đẻ nhiều như vậy làm gì?"Nói tới đây ông ấy còn liếc nhìn Hứa Kiến Quốc, ý trào phúng rõ ràng, nhưng mà ông ấy không nói gì nữa, mà cùng ông Hứa nói chuyện: "Cha, cha từ từ ăn, chúng con về nhà trước, ngày mai lại đến thăm cha."Hứa Ái Quốc nói xong rồi đi, Tống Úc Hòa và Đường Tuyết cũng không ở lại, ba người ôm đứa nhỏ, xách giỏ rời khỏi nhà họ Hứa..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.