“Chị Hồng Anh! Chị cứu em với! Cả nhà Lý Đại Minh không phải người! Tối qua suýt nữa đánh c.h.ế.t em rồi!”
“Em ngất đi rồi, Lý Đại Minh lại mặc kệ, cứ thế bỏ em ngoài sân…”
“Em sốt cao, Lý Đại Minh không cho tiền, cũng không đưa em đi trạm y tế… Chị Hồng Anh, em cầu xin chị đưa em đi trạm y tế có được không?”
Tôi dừng lại, dựng xe xong đi tới, mặc kệ cô ta giãy giụa, kéo thẳng Bạch Hoa đến trước cửa nhà Lý Đại Minh.
Bạch Hoa sững sờ nhìn tôi.
Tôi cười khẩy một tiếng:
“Đồng chí Bạch, chị cũng là người có học, chắc không quên câu này của thánh nhân đã dạy chứ?”
“Lấy đức báo oán, vậy còn lấy gì để báo đức?”
“Cô cướp chồng tôi, phá nát gia đình tôi, hại con gái tôi không còn ba.”
“Bây giờ cô bị đánh đập, chịu khổ ở nhà họ Lý, còn mong tôi không tính chuyện cũ mà giúp cô, cứu cô sao?”
“Cô có biết không? Nhìn thấy cô và Lý Đại Minh sống không ra gì, trong lòng tôi sung sướng biết bao nhiêu.”
“Tôi sao có thể cứu cô được chứ?”
“Nhưng mà, tôi còn phải cảm ơn cô nữa, nếu không có cô, bây giờ tôi vẫn còn đang ở nhà họ Lý làm trâu làm ngựa.“
“Bây giờ thì hay rồi, những ngày tháng khổ sở, cũng đến lượt cô nếm trải rồi…“
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Nói xong, tôi gõ cửa nhà họ Lý rồi quay người bỏ đi.
Sau lưng vang lên tiếng kêu vui mừng của Lý Đại Minh, cùng tiếng gào khóc thê lương của Bạch Hoa.
Tôi đạp xe thật nhanh, bỏ lại thật xa những con người đã khiến tôi phải sống những ngày tháng khổ cực.
14
Sau ngày hôm đó, tôi cứ tưởng nhà họ Lý sẽ lại ầm ĩ một trận lớn, nào ngờ Lý Đại Minh và Bạch Hoa lại nhanh chóng làm lành.
Không cần tôi đi nghe ngóng, mẹ chồng cũ của tôi đã sớm lan truyền tin khắp thôn.
Thì ra, Bạch Hoa có thai rồi.
Mẹ Lý cuối cùng cũng được dịp nở mày nở mặt, đi đâu cũng khoe khoang rằng đứa bé trong bụng Bạch Hoa nhất định là cháu đích tôn.
Còn ngấm ngầm chê bai tôi, nói rằng vì tôi không sinh được con trai nên Lý Đại Minh mới ly hôn.
Trong thôn bàn tán đủ kiểu, nhưng tôi không để tâm, vì tôi có chuyện quan trọng hơn cần làm.
Cuối tháng Mười, trên báo đột ngột tuyên bố khôi phục kỳ thi đại học.
Trước đây Lý Đại Minh nhiều lần đến quấy rầy, tôi đã định dắt Nữu Nữu rời khỏi thôn.
Nhưng bây giờ, tôi có một ý nghĩ mới: Tôi muốn thi đại học, tôi muốn dắt theo Nữu Nữu đi học đại học!
Nhà họ Lý vừa mới yên ổn chưa bao lâu, lại một lần nữa xảy ra cãi vã kịch liệt.
Bạch Hoa cũng muốn đi thi đại học, nhưng trong bụng cô ta đang mang cháu đích tôn của nhà họ Lý, mẹ Lý sống c.h.ế.t không đồng ý.
Nghe nói để ngăn Bạch Hoa đi đăng ký, mẹ Lý bắt Lý Đại Minh nhốt cô ta trong phòng.
Bạch Hoa tức đến nỗi đập phá hết đồ trong nhà, cuối cùng động thai, phải đưa vào trạm y tế để dưỡng thai.
15
Trong khi Lý Đại Minh ở trạm y tế chăm sóc Bạch Hoa dưỡng thai.
Tôi thì đang ở trạm thu mua phế liệu không xa, cùng mấy thanh niên trí thức lục lọi tìm sách giáo khoa cấp ba của mấy năm trước.
Nhìn thấy có mấy cô gái giống tôi, lưng đeo đứa trẻ nhỏ, chúng tôi nhìn nhau cười, thẳng lưng lên, cái lưng đã từng bị cuộc sống đè nặng.
Học sinh cấp ba ở thị trấn nhỏ không nhiều, sách giáo khoa lại càng ít hơn, chúng tôi gom góp từng quyển một, mười mấy người cũng chỉ vất vả ghép được hai bộ sách hoàn chỉnh.
Ai nấy đều là thanh niên trí thức nghèo, trong tay chẳng có mấy đồng, cuối cùng bàn bạc, mỗi người mua một quyển, rồi thay nhau mượn chép lại.
Những ngày thi, tôi gửi Nữu Nữu cho một người thân ở trạm lương thực trông giúp, mỗi ngày trả năm hào.
Sau khi thi xong, tôi dắt Nữu Nữu về lại thôn, mới biết nhà họ Lý lại xảy ra chuyện lớn.
Bạch Hoa không cam tâm bỏ lỡ kỳ thi đại học, khi mẹ Lý một lần nữa dùng đứa bé ra uy với cô ta, Bạch Hoa cắn răng, đ.â.m thẳng cái bụng vào cối xay.
Cô ta tự mình làm sảy đứa bé chưa đầy ba tháng trong bụng.
Nghe nói hôm đó, Lý Đại Minh lại muốn đánh cô ta ở trạm y tế, nhưng Bạch Hoa đã nhờ người báo công an, ngược lại khiến Lý Đại Minh bị bắt vào đồn.
Bạch Hoa vẫn kịp đi đăng ký dự thi vào ngày cuối cùng.
Nhưng cô ta không có sách giáo khoa, đánh điện nhờ nhà gửi sách lên, mới biết bộ sách cấp ba cô ta để lại ở nhà mẹ đẻ đã bị mẹ cô ta đem bán với giá cao.
Cô ta cứ như vậy, hoàn toàn không chuẩn bị gì mà bước vào phòng thi, lúc ra khỏi phòng, mặt trắng bệch như tờ giấy.
16
Một tháng sau, kết quả thi đại học được công bố.
Không ngoài dự đoán, Bạch Hoa trượt.
Còn tôi, lại đỗ vào trường Đại học Sư phạm phía Nam!
Khi nhận được giấy báo trúng tuyển, toàn bộ lãnh đạo và đồng nghiệp ở trạm lương thực đều vui mừng thay tôi.
Mọi người cùng góp quà, tổ chức cho tôi một buổi tiệc mừng nhập học đơn giản mà ấm cúng.
Sau tiệc, tôi tìm người bán lại công việc ở trạm lương thực, cầm số tiền đó, tôi dự định sớm dẫn Nữu Nữu đến phương Nam.
Dù gì cũng dắt theo con nhỏ, ở ký túc xá chắc chắn không tiện, tôi muốn thuê một căn nhà gần trường, rồi tìm một nhà trẻ cho Nữu Nữu.