Thập Niên 70 Cuộc Sống Hàng Ngày Của Quân Tẩu Trên Hải Đảo

Chương 33: 33: Hẹn Hò 1




editor: HannahLâm Đào lần này không cự tuyệt, hai người sóng vai đi về phía trước.

Lý Thành Hề nói tình huống của mình cho cô: 27 tuổi, chức vụ hiện tại là đoàn trưởng.

Tình huống trong nhà hơi phức tạp một chút, có một mẹ kế, nhưng ngày thường anh không cùng trong nhà liên hệ hay đi lại, cho nên vấn đề này cũng không lớn.

Trên thực tế năm nay qua sinh nhật anh đã là hai mươi tám tuổi, nhưng bởi vì còn chưa tới sinh nhật, cho nên anh cố ý nói 27 tuổi.

Lúc trước không cảm thấy 27-28 có bao nhiêu chênh lệch, nhưng mà bây giờ đối mặt Lâm Đào không đến hai mươi tuổi, anh thấy tuổi tác của mình thật sự có chút lớn.

Lúc chưa gặp được Lý Thành Hề, Lâm Đào cảm thấy chính mình có rất nhiều chuyện muốn nói, nhưng khi thật sự gặp mặt, ngược lại không biết nên nói cái gì cho tốt.

Lý Thành Hề hỏi: “Em thích xem phim điện ảnh không? Ngày mai ranh chứ? Tôi muốn mời em đi xem phim điện ảnh.


”Lâm Đào gật gật đầu, lại nói: “Vẫn là tôi mời anh nhé, xem như cảm ơn hôm nay anh đã cứu tôi.

”“Cũng được.

” Lý Thành Hề không nói thêm gì.

Lúc sắp đi đến chỗ xe bò hay chờ, Lâm Đào ngừng bước chân, nói: “Tôi muốn ngồi xe bò đằng kia về nhà, hay anh đưa đến nơi này thôi.

Người trong thôn nhiều, bị thấy được khẳng định không thiếu người nói ra nói vào…”Dù sao bây giờ cô cùng Lý Thành Hề chỉ là bạn bè, không muốn bị người khác nói lung tung.

Lý Thành Hề gật đầu tỏ vẻ lý giải: “Được, tôi ở chỗ này nhìn em lên xe rồi lại đi.

”“Được.

” Lâm Đào gật đầu, khóe miệng bởi vì nghe Lý Thành Hề nói mà hơi cong lên.

Lâm Đào mới vừa đi không quá hai bước lại nghe thấy giọng nói Lý Thành Hề vang lên sau lưng: “Ngày mai buổi sáng 10 giờ, tôi sẽ ở chỗ này chờ em.

”“Được.

” Lâm Đào quay đầu, nhìn anh vẫy tay: “Tôi đi đây.

”“Mau đi đi.

”Cô đi so ngày thường rất chậm, như kiến bò, nhưng đoạn đường ngắn này rất nhanh đã đến điểm cuối.


Sau khi chào hỏi chú Lưu đánh xe bò, Lâm Đào đã đi lên trên xe bò.

Không biết có phải cố ý hay không, Lâm Đào vừa mới lên, mấy người phụ nữ ngồi trên xe bò bắt đầu lẩm bẩm nói về chuyện Lâm Tuệ cùng Thẩm Quốc Bân.

“Các người đoán xem tôi đã gặp ai ở Cung Tiêu Xã? Tôi gặp Lâm Tuệ cùng Thẩm doanh trưởng, Thẩm doanh trưởng đang chọn đồng hồ cho Lâm Tuệ, nghe nói một cái đồng hồ nhỏ như vậy tốn 200 đồng.

Chậc chậc, Thẩm doanh trưởng cũng thật hào phóng, lễ hỏi là vài trăm, lại mua đồng hồ, thật là một người đàn ông tốt.

”“Thím cũng không nhìn xem người ngồi bên cạnh chính là ai, sao còn nói việc này, thím không sợ Lâm Đào nghe xong trong lòng không thoải mái.

Đây vốn là hôn sự của cô ấy, đồng hồ này cũng nên là của cô ấy.

”Trong thôn thích nhất chính là xem náo nhiệt không chê phiền, thích nói ra nói vào chuyện người khác.

Lâm Đào nhíu mày, làm bộ không nghe thấy lời nói của mấy người đó.


Nhưng người nọ không chờ được cô đáp lại thì còn chưa từ bỏ ý định, cố ý tiến đến trước mặt cô hỏi: “Lâm Đào, đồ vật vốn nên là của cô đều đưa Lâm Tuệ, trong lòng cô không dễ chịu đúng không?”Lâm Đào cạn lời, nếu lại tiếp tục không để ý tới cô ta, chỉ sợ lại từ miệng cô ta nghe thêm cái gì không xuôi tai.

Cô cười cười: “Chị dâu Thái, nghe chị nói kìa, việc này nguyên bản do bát tự không hợp, đều là do bà nội em sắp xếp, ngay từ đầu em đã không đồng ý rồi, sao có thể thành đồ vật vốn nên là của em? Chị dâu Thái lời này nói trước mặt em thì không sao, nếu như bị bà nội em nghe được rồi mắng chị, em cũng không giúp được.

”Người phụ nữ kia nghe được tên tuổi bà nội Lâm, bĩu môi hậm hực xoay đầu cùng người khác nói về hàng xóm nhà cô ta.

Sau khi xe bò ngồi đầy, Lưu thúc nhắc nhở mọi người nắm chặt, roi trong tay giương lên, xe bò xuất phát.

Lâm Đào nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua phương hướng Lý Thành Hề, vốn tưởng rằng anh đã đi rồi, lại phát hiện anh còn đứng ở nơi đó.

Đối diện ánh mắt của cô, anh hướng cô phất phất tay.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.