Thập Niên 70: Đôi Vợ Chồng Nhỏ

Chương 37: Đôi Vợ Chồng Nhỏ - Chương 37



Nếu cô nói muốn về nhà phụ giúp mùa nông bận rộn thì lãnh đạo có thể châm chước và cho phép cô nghỉ phép chứ?

Cô vốn tưởng rằng sau khi lấy chồng thì mình đã trưởng thành rồi, nhưng không ngờ rằng cô vẫn như một đứa trẻ, sống xa gia đình sẽ khó khăn.

Trẻ con có lẽ cũng không lưu luyến gia đình như cô.

Cô không thể lý trí như chồng mình, cũng không thể xa cha mẹ suốt năm năm mà không đau buồn.

“Anh sẽ cùng em về. Em nhớ nhà thì chúng ta sẽ thống nhất thời điểm thích hợp để cùng nhau về. Em không thể về nhà mà không hỏi ý kiến anh. Em ở đội sản xuất, em đi ra ngoài một mình anh không yên tâm, ở bên ngoài càng không an toàn.”

Sao anh có thể để cô về nhà một mình.

“Được rồi... Tầm Chu, có phải anh chán ghét quê của em không?”

Cô rất muốn hỏi vấn đề này.

“Anh không ghét, anh thích em và cũng thích quê hương em.”

Anh thực sự không ghét, nhưng anh cũng không thích lắm.

Bởi vì đó là nơi Ngọc Trân thích, yêu ai yêu cả đường đi, vậy nên anh cũng thích

“Em cũng sẽ cố gắng thích quê hương của anh. Em đi ngủ đây. Nếu không ngủ, ngày mai đi làm anh sẽ ngáp.”

“Được.”

Tống Tầm Chu hôn lên má Tề Ngọc Trân.

Tề Ngọc Trân hôn lại, hai người hôn nhau, đêm nay thật sự không thể nói chuyện thêm nữa, đi ngủ trước.

...

Tề Ngọc Liên khiếp sợ khi nghe tin chị gái mình muốn tham gia thi đại học, tuy nhiên, so với tin tức về kỳ thi tuyển sinh đại học, điều cô ấy buồn hơn là chị gái sẽ rời quê nhà, đến nơi đó phải mất hai ngày đi xe.

Thấy tâm trạng em gái không tốt, Tề Ngọc Trân an ủi em:

“Không phải chị sẽ không bao giờ về, mỗi năm chị đều sẽ về nhà một thời gian, giống như lúc em học cấp ba, chỉ là chị đến nơi xa hơn.”

Cô đã suy nghĩ, không phải là sẽ không bao giờ gặp nhau, hàng năm đều gặp, nên không cần phải quá buồn bã.

“Không giống nhau.”

“Có phải chị không nên đồng ý với anh rể em, không nên lấy anh rể em không? Cảm thấy hối hận khi thích anh rể em.”

Tề Ngọc Trân buồn bã.

Cô đã chuẩn bị tinh thần từ lâu rồi, lúc đầu khi quen anh, cô đã đã chuẩn bị tinh thần xa nhà.

Nhưng khi ngày này đến thật, cô mới phát hiện mình chưa chuẩn bị đủ.

Tề Ngọc Liên nghe chị mình nói:

“Không, anh rể thật sự rất tốt với chị. Chị à, đừng suy nghĩ nhiều nữa. Cũng giống như em đang học cấp ba, dù sao mỗi năm về một lần, đừngquá nhớ nhà, đã có em và các anh trai chăm sóc ba mẹ. Mặc dù họ chưa đến tuổi cần chúng em chăm sóc, nhưng chị biết có chúng em ở đây là được.”

“Ừm, có em cùng Đào Thanh Đào Minh, chị rất yên tâm.”

Tề Ngọc Trân không về phòng nghỉ trưa mà nói chuyện với em gái cho đến khi giờ nghỉ trưa kết thúc.

Sau giờ nghỉ trưa, Tề Ngọc Liên cùng người nhà ra cửa, cô ấy quay lại trường học, những người khác đi làm.

Hiện tại Tề Ngọc Trân có thể cảm nhận được cảm xúc của em gái mình.

Lúc trước cô đề nghị em gái đi học cấp ba, giờ cô đã hiểu tâm trạng của em gái mình khi muốn thi mà không nói với ba mẹ.

Đáng tiếc không còn là vấn đề cô có thể thi đỗ hay không, nếu không đỗ thì cô vẫn sẽ phải chuyển đi nơi khác.

...

Thời gian đăng ký tại tỉnh này bắt đầu từ ngày 3 tháng 11 và kết thúc vào ngày 10 tháng 11, kéo dài trong bảy ngày, thời gian dự khảo được ấn định vào ngày 20 tháng 11.

Thời gian thi tuyển sinh đại học chính thức là vào giữa tháng 12.

Tức là từ lúc đăng ký đến khi thi tuyển sinh đại học chỉ còn chưa đầy hai tháng.

Tề Ngọc Trân đã đăng ký thành công kỳ thi tuyển sinh đại học, năm nay kỳ thi tuyển sinh đại học không yêu cầu bằng cấp, vốn dĩ cô không phải là học sinh cấp ba và không thể đăng ký, tình cờ cô thuộc “đối tượng thứ ba”.

Đối tượng thứ ba đề cập đến những học sinh tốt nghiệp cấp hai các khoá 66, 67 và 68. Tề Ngọc Trân tình cờ là học sinh lớp sáu khoá 66, nên không có gì bất ngờ cô sẽ tốt nghiệp cấp hai năm 68. Học sinh tốt nghiệp khoá 68 không sai, năm đó xảy ra vấn đề, cũng may cô đã học xong và đã lấy được bằng tốt nghiệp cấp hai.

Tất cả học sinh đối tượng thứ ba tốt nghiệp cấp hai và cấp ba đều có thể đăng ký dự thi đại học, cô đáp ứng đủ yêu cầu.

Theo quy định của địa phương thì có thể bắt đầu điền đơn đăng ký tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học ngay khi dự khảo xong.

Trên toàn quốc, học sinh điền mẫu đơn đăng ký nguyện vọng trước rồi mới tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học chính thức.

Công việc đăng ký nguyện vọng hoàn thành trước tháng 12, tháng 11 nhiều công việc chồng chất, dù là giáo viên hay học sinh đăng ký dự thi đều thấy vội vã.

Thời gian không chờ đợi ai.

Việc điền nguyện vọng rất quan trọng, nhưng sau khi đăng ký, điều quan trọng nhất là phải làm bài dự khảo, còn những việc khác tạm thời gác lại.

“Tầm Chu, An Lâm đến gặp em để nói chuyện về nhóm học tập. Cô ấy đã biết hai chúng ta đều đăng ký tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay. Những thanh niên trong xã, thậm chí cả Sầm Vĩ cũng tham gia nhóm học tập, chúng ta có tham gia không?”

Tề Ngọc Trân dò hỏi suy nghĩ của chồng.

Dù có đăng ký thi đại học hay không thì ban ngày mọi người đều phải tham gia lao động, nhóm học tập học cùng nhau vào buổi tối sau khi lao động.

Khi nghe số lượng thành viên học nhóm, cô cảm thấy như đi học, không khí học tập tốt hơn, tuy cô bị thuyết phục nhưng cũng chưa đồng ý, muốn về nhà hỏi ý kiến chồng trước khi trả lời.

Tống Tầm Chu đang lấy quần áo đi tắm, nghe xong liền nói thẳng sẽ không tham gia.

Anh nhanh chóng nhận ra giọng điệu của mình có chút gay gắt, dùng giọng nói nhẹ nhàng giải thích lý do:

“Anh cảm thấy anh và em học riêng sẽ hiệu quả hơn, nhiều người rất dễ khiến người ta lãng phí thời gian. Ở nhà tự học bài, nửa đêm không cần ra ngoài thì sẽ tiện hơn.”

Mục đích thành lập nhóm học tập có thể là để chia sẻ tài liệu học tập với nhau, Tống Tầm Chu vào thành phố mua rất nhiều tài liệu nên không muốn chia sẻ với đám người.

Hiện tại anh chỉ muốn chăm sóc Ngọc Trân, không quan tâm đến người khác.

Tề Ngọc Trân cũng nghĩ:

“Ngày mai em sẽ trả lời cô ấy, anh đi tắm trước đi.”

“Được rồi, hôm nay chúng ta tắm rửa sớm đi. Nếu không có việc gì thì bắt đầu học, học đến 10 giờ 30 thì đi ngủ.”

“Được.”

Tối 10 giờ 30 đi ngủ đã là quá muộn đối với Tề Ngọc Trân, đi ngủ lúc này giống như cả đêm không ngủ vậy.

Đối với cô bây giờ như vậy vẫn chưa đủ, nếu người có thể không ngủ thì cô sẽ thức cả đêm.

Không để ý đến chuyện bên ngoài, chỉ chuyên tâm đọc sách thánh hiền.

Tề Ngọc Trân đã học hết nội dung sách giáo khoa cấp ba, hơn nữa còn ôn hết lại một lần, điều khó khăn chính là những môn học khác với những môn học bắt buộc trong kỳ thi tuyển sinh đại học.

Theo gợi ý của chồng, cô chọn khoa học tự nhiên, thi các môn ngữ văn, toán học, chính trị, vật lý và hóa học.

Ở một số nơi, các môn vật lý, hóa học hợp thành khoa học tự nhiên tổng hợp với điểm tuyệt đối là 100 điểm.

Ở đây thi riêng môn vật lý và môn hóa học, mỗi bài có giá trị 100 điểm, cộng với ba bài còn lại, tổng điểm là 500 điểm.

Sách giáo khoa cũ nhà xuất bản in từ mười năm trước, lúc đó vật lý vẫn gọi là vật lý, hóa học vẫn gọi là hóa học.

Chồng và cô mua toàn bộ bộ sách giáo khoa cấp ba, trong đó có bộ sách chồng cô dùng hồi cấp ba, đều được rút gọn và đổi tên thành phiên bản rút gọn của các môn đó, hóa học, vật lý bị đổi thành kiến thức nông nghiệp, kiến thức công nghiệp, v.v., có lợi cho kỳ thi tuyển sinh đại học hiện nay, nhưng không nhiều.

Giống như học lại từ đầu, may mắn là cô có chồng xuất thân từ phần tử trí thức, ba mẹ chồng là sinh viên đại học chuyên ngành vật lý.

Chồng cô kể rằng ba mẹ anh rất bận nhưng sách vở ba mẹ không bận, sách họ để ở nhà, anh không ra ngoài chơi, khi còn học tiểu học, khi không có gì làm anh sẽ đọc những cuốn sách đó.

Một lần, ba mẹ anh về nhà và thấy anh, vẫn còn là học sinh tiểu học, đang đọc những cuốn sách họ đặt trên giá sách.

Họ rất vui mừng khi thấy con mình có thiên phú ngay từ nhỏ, nhưng những cuốn sách đó vẫn còn quá cao thâm đối với học sinh tiểu học nên họ tìm sách vật lý cấp ba cho anh đọc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.