Thập Niên 70: Là Mẹ Kế Không Phải Chị

Chương 10





Khương Song Linh đi theo hắn ta, nước lên thì thuyền cũng lên, họ sống trong một căn biệt thự rộng lớn, đi siêu xe sang trọng.

Tiêu Chấn Xương lại càng cưng chiều cô đến tận trời, mỗi ngày mặc một bộ quần áo không hề trùng lặp.

Khương Hồng Bình vĩnh viễn nhớ rõ dáng vẻ chị họ mặc váy dài duyên dáng bước xuống từ xe hơi, da trắng môi đỏ, khi cô đưa tay lên vén tóc, chiếc vòng ngọc trên cổ tay tỏa sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.


Người đàn ông đứng bên cạnh cô khẽ thì thầm, theo sau là một đứa trẻ nghịch ngợm trong bộ vest, tay cầm một cây đàn vi-ô-lông.

Hai người các cô cũng trạc tuổi nhau, chị họ đã 4-50 tuổi mà vẫn xinh đẹp động lòng người như hồi còn trẻ, còn cô ta thì… bàn tay già nua thô ráp, khuôn mặt đầy những nếp nhăn, ngấn mỡ quanh eo chồng chất.

Ở trước mặt đối phương, cô ta cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Khương Hồng Bình vừa hâm mộ vừa ghen tỵ với chị họ mấy chục năm liền.

Hiện tại, ông trời thực sự đã cho cô ta một cơ hội để làm lại tất cả, cô ta đã được trở về tuổi 18.

Lần này Khương Hồng Bình tuyệt đối sẽ không đi vào vết xe đổ của kiếp trước nữa.

Cô ta muốn sống cuộc sống mà chị họ đã có trong kiếp trước!Kiếp này cô ta nhất định phải gả cho Tiêu Chấn Xương.


“Mẹ, mẹ đừng nói nữa! Có ai giống mẹ không, đem con gái đẩy vào hố lửa? Con không muốn làm mẹ kế, cũng không ưa cái vị tiểu đoàn trưởng gì đó.

Người ta có anh rể làm trung đội trưởng thì liên quan gì đến con chứ?!”Lý Nhị Hoa thở dài một hơi: “Được được được, là mẹ sai rồi, nhưng…… Nhưng mà chị họ của con……”“Chị họ bằng lòng mà, mẹ, gả chị ấy đi là thích hợp nhất.

” Trên mặt Khương Hồng Bình tràn ngập tươi cười, kẹo bí đao trong miệng dường như càng ngọt hơn, cô ta hận không thể lập tức gả Khương Song Linh cho tiểu đoàn trưởng Tề.

Kiếp trước Khương Song Linh sống quá thoải mái, kiếp này cũng nên để chị ta sống một cuộc đời mà cô ta đã trải qua.

Sau khi Khương Song Linh gả cho tiểu đoàn trưởng Tề, sẽ không còn quan hệ gì với Tiêu Chấn Xương, vậy thì người đàn ông giàu có bậc nhất kia sẽ thuộc về Khương Hồng Bình cô.

Tiểu đoàn trưởng Tề cũng không phải là một đối tượng hoàn hảo, sau khi người phụ nữ Khương Song Linh này gả tới đó, nhất định sẽ bị khinh bỉ, có một đứa con riêng như vậy, cuộc sống cũng chẳng tốt đẹp gì, chưa kể còn bị đuổi về giống như cô ta ở kiếp trước, và bị bắt nạt như một góa phụ, phi.

Cuộc sống của chị ta càng dày vò càng tốt!Kiếp trước, Tiêu Chấn Xương trở thành người giàu có nhất, mà người họ Tề kia - tuy rằng đã gả cho anh ta một lần, nhưng Khương Hồng Bình cũng không nhớ rõ họ tên là gì, hình như tên là Tề, đúng không nhỉ?Một chữ bẻ đôi cô ta cũng chẳng biết, thậm chí còn không nhớ rõ nó trông như thế nào.


Kiếp trước Khương Hồng Bình cũng không chú ý sau này người họ Tề đó sẽ ra sao, có lẽ anh ta cũng giống như ba người anh trai liệt sĩ của mình, sớm hi sinh trong quân đội.

Thấy con gái thật sự không muốn, Lý Nhị Hoa thở dài một hơi, sau đó cúi đầu trầm mặc một lúc lâu, vẫn không nhịn được, đành nhỏ giọng nói: “Điều kiện của cậu ta thật sự rất tốt……”Ở nông thôn bọn họ, sao có thể gả cho một người đàn ông có quyền có thế như vậy.

Tuy có một đứa con riêng, nhưng đối với những cô gái thôn quê thì gả cho cậu ta quả thật là một điều tuyệt vời.

Loại chuyện tốt này lại xảy đến với cháu gái, tóm lại là trong lòng Lý Nhị Hoa không thoải mái chút nào.

Cha của đối phương là liệt sĩ kháng chiến, anh trai lại cưới con gái của tư lệnh, bản thân lại tốt nghiệp học viện quân sự chính quy, tuổi còn trẻ mà đã là tiểu đoàn trưởng, ở trong quân đội thăng tiến rất nhanh, sau này ít nhất cũng sẽ làm trung đoàn trưởng, sư đoàn trưởng, Khương Song Linh gả cho cậu ta, sẽ trở thành vợ sĩ quan……Là vợ của sĩ quan đấy!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.