Ngưu Lan Hoa còn chưa đã thèm vươn tay véo lỗ tai Trần Ni, lạnh giọng chất vấn.
Trần Ni đẩy tay Ngưu Lan Hoa ra, không nhẫn nhục chịu đựng giống như trước đây nữa.
"Mày uống lộn thuốc à, có phải hay không?"
Bị đẩy tay ra, vẻ mặt Ngưu Lan Hoa không dám tin.
"Từ nay về sau, cha mẹ không được đánh con."
Nâng cao đầu, vẻ mặt Trần Ni kiêu ngạo.
"Mày muốn tạo phản có phải hay không?"
Trần vô lại anh vô cùng tức giận, giơ tay lên muốn tát Trần Ni một cái.
Trần Ni mở tay ra, nửa cân thịt heo đột nhiên xuất hiện trong tay cô ta.
"Đây là... Thịt heo ư?"
Ngưu Lan Hoa kinh hãi đến mức không nói nên lời.
Trần vô lại anh dùng sức dụi mắt, vươn tay chạm vào thịt heo trong tay Trần Ni.
"Thật, đây là thật!"
Đoạt lấy thịt heo, Trần vô lại anh suýt nữa cắn lấy, cũng may vẫn còn lý trí.
Trần Ni nhìn cha mẹ mình với vẻ châm chọc, trong lòng cười nhạo hai người tham lam.
"Con gái, nói cho mẹ biết chuyện này là sao thế?"
Ngưu Lan Hoa cười đến vô cùng xán lạn, nắm chặt tay Trần Ni, dịu dàng nói chuyện.
Trần Ni rút tay mình về, như nữ vương cao ngạo.
"Thần tiên trên trời nói, con là tiểu tiên nữ được chọn, sau này cha mẹ muốn sống ngày lành, cần phải đối xử với con thật tốt."
Tiểu Thất: "..."
Người phụ nữ này đúng là giỏi biên soạn, nó cũng không dám khoác lác như thế.
Ngưu Lan Hoa và Trần vô lại anh bị dọa sợ, thịt heo cầm trong tay suýt nữa rơi xuống đất. Ngưu Lan Hoa không khống chế được giọng nói nên nói hơi to, sợ bị người ta nghe thấy nên vội vàng che miệng.
Vẻ mặt Trần vô lại anh kích động, cười vui tươi hớn hở: "Con gái, con nói cho cha, chuyện này có phải là thật hay không?"
Con gái ông ta thực sự được thần tiên lựa chọn ư?
Như vậy có phải sau này ông ta sẽ có cuộc sống tốt đẹp hay không?
"Đương nhiên là thật, con lừa cha mẹ làm gì? Vừa rồi mọi người không thấy con có thể biến ra đồ sao?"
Trần Ni hừ lạnh một tiếng, tư thế lập tức thay đổi.
"Được rồi, con gái của mẹ là tiên nữ."
Ngưu Lan Hoa cười ha ha.
Trần vô lại anh che miệng bà ta lại, nhìn về phía tường bao.
"Bà muốn chết có phải không? Bị người ta tố cáo, cả nhà chúng ta đợi bị phê phán xử lý đi."
Lúc này đang nghiêm khắc trừng trị phong kiến mê tín, bị người ta biết được, cả nhà bọn họ còn hưởng phúc cái rắm.
Ngưu Lan Hoa gật đầu, lúc này Trần vô lại anh mới buông bà ta ra.
"Con gái à, con có thể biến ra cái gì, mau biến cho mẹ xem."
Vẻ mặt Ngưu Lan Hoa lấy lòng, nhìn chằm chằm đôi tay của Trần Ni.