Không gian tùy cô khống chế, muốn ăn cá đâu cần xuống nước.
Trong tay đột nhiên xuất hiện một chậu nước, một con cá nhảy từ trong sông ra, trực tiếp rơi vào chậu nước.
Cô tràn ngập đắc ý nhìn anh: "Thấy chưa, không gian này tùy em khống chế, muốn làm gì đều được."
Chu Cảnh Diên trấn định lại, giơ tay chạm đầu Lục Thanh Nghiên: "Bà xã của anh giỏi quá."
Lục Thanh Nghiên được anh khen, lại có chút ngượng ngùng, cầm chậu đi vào nhà gỗ.
Chu Cảnh Diên đi theo sau cô, ánh mắt nhìn cách trang trí trong nhà gỗ.
Mọi thứ đều tinh xảo khiến anh không rời mắt được, phần lớn đều rất xa lạ đối với anh, khiến Chu Cảnh Diên tò mò.
Đặt chậu nước vào phòng bếp, lúc này Lục Thanh Nghiên cũng không giới thiệu cho Chu Cảnh Diên, mà kéo anh vào phòng tắm. Lục Thanh Nghiên dạy Chu Cảnh Diên sử dụng đồ trong phòng tắm thế nào.
Chu Cảnh Diên học rất nhanh, Lục Thanh Nghiên bảo anh tự mình tắm rửa, mình thì vào kho hàng chọn quần áo cho anh mặc.
Cũng may lúc trước chuẩn bị nhiều quần áo, nam nữ già trẻ đều đủ, nếu không lúc này thực sự không có biện pháp.
Chu Cảnh Diên cao trên 1m85, Lục Thanh Nghiên chọn quần đùi áo thun thích hợp, bảo anh mặc tạm.
"Tắm xong chưa?"
Đứng ở cửa phòng tắm, Lục Thanh Nghiên nghe thấy tiếng nước bên trong, vậy mà trong đầu suy nghĩ miên man.
Vỗ gương mặt nóng lên, cô mắng thầm mình nghĩ linh tinh gì thế, tuy người nào đó đã là chồng mình.
"Ừm."
Vòi hoa sen tắt đi, bên trong truyền tới tiếng đáp lại trầm thấp của Chu Cảnh Diên.
"Em chuẩn bị bộ quần áo cho anh, anh cầm lấy thay đi."