Trong sách, nam chủ Tưởng Tĩnh Nghiễm và nữ xứng An Mai Tuyết rõ ràng là một trước, một sau đến nông thôn.
Nhưng mà, trong trí nhớ của nguyên chủ lại là nữ phụ An Mai Tuyết cùng nam chủ Tưởng Tĩnh Nghiễm xuống nông thôn cùng một thời điểm, tuy rẳng xuất thân tốt, tính các lại trái ngược vô cùng ôn nhu lương thiện, có tư cách tốt, nên có tiếng nói và khá nổi tiếng trong nhóm thanh niên tri thức ở xã.
Nguyên chủ vẫn như cũ đối với nam chủ Tưởng Tĩnh Nghiêm là nhất kiến chung tình, nhưng có một chuyện bất đồng đó là, bây giờ bên cạnh nam chủ có một nữ phụ ôn nhu xinh đẹp, nên cô cũng có chút tự biết xấu hổ, cảm thấy mình thua kém so với đối phương, nên cũng không theo đuổi nam chủ, mà chỉ âm thầm thương nhớ.
Chính là An Mai Tuyết chủ động tiếp cận nguyên chủ, bày tỏ lòng tốt với cô, còn đem cô tiến vào vòng nữ thanh niên tri thức của cô ấy, hai người lập tức trở thành khuê mật không có gì giấu giếm nhau.
Nguyên chủ cảm thấy An Mai Tuyết đối với cô tốt như vậy, lại thêm chuyện cô đang mơ ước người kia, nên cho dù nói cô là vô tâm có lòng lang dạ sói thì cô cũng sẽ cố gắng nhịn đau thương mà từ bỏ.
Chỉ là khuê mật An Mai Tuyệt nói cho cô biết một bí mật, là hai người họ không phải là người yêu, chỉ là quan hệ tốt hơn anh em bình thường, cô chỉ là giúp Tưởng Tĩnh Nghiễm chắn những phiền phức bên ngoài, chứ cả hai không có tình cảm nam nữ.
Sau đó cô ta lại ở bên cạnh khuyên nguyên chủ nên học theo phụ nữ thời đại mới, chủ động theo đuổi tình yêu, xong một bên lại trong tối ngoài sáng truyền ra chuyện Tưởng Tĩnh Nghiễm là người yêu của cô ta.
Nguyên chủ cũng là bị lừa, ra sức cố gắng, mong rằng bằng trái tim chân thành có thể theo đuổi được nam chủ Tưởng Tĩnh Nghiễm.
Nhưng mà trong mắt mọi người xung quanh, hành vi này của nguyên chủ chính là không tốt, tự mình đào góc tường của khuê mật, và danh tiếng của cô ở xã bị giảm đến mức nghiêm trọng.
Cũng càng bị nam chủ chán ghét, đem trái tim chân thành của cô ấy dẫm đến mức nát nhừ, cảm thấy cô giống như con rệp vậy, nhiều lần dặn dò nữ phụ An Mai Tiểu phải đề phòng nguyên chủ.
Mỗi khi nguyên chủ phải chịu đả kích lớn, muốn từ bỏ thì nữ phụ An Mai Tuyết lại cổ vũ cô, còn nói bậy là nam chủ Tưởng Tĩnh Nghiễm thật ra đã bị cô đả động, vì vậy nguyên chủ vẫn cứ theo đuổi đến tận bây giờ.
Làm cho nguyên chủ như là con lừa bị treo củ cải trắng trước mặt, mỗi lần bị nam chủ làm cho mất thể diện, xuống đài không được, lại nhận hết nhục nhã, nhưng chưa bỏ cuộc.
An Mai Tuyết vẫn luôn chờ thời cơ chín muồi, lừa nguyên chủ đi đến ngôi chùa đổ nát kia, nói muốn cô cho xem tấm bùa gỗ nhỏ do tổ tiên nhà cô để lại cho.
Nguyên chủ tuy rằng ngây thơ, nhưng khi nói đến chuyện này lại ngoài ý muốn vô cùng cố chấp, không quan tâm đến những lời nói của An Tuyết Mai, nguyên chủ chỉ nói mẹ cô từ nhỏ đã dặn đi dặn lại cô, là bùa gỗ nhỏ này không thể lấy xuống, nó là để phù hộ sinh mệnh cho cô, nên chỉ cô mới có thể xem.
Trong lòng nữ xứng An Mai Tuyết có chút tức giận muốn hộc máu, nhưng sao lại có thể buông tha con cá lớn thật vất vả mới có thể cắn câu như vậy.
Nên thừa dịp đây là nơi hẻo lánh, tà ác có xu hướng nảy sinh, trong lúc đùa giỡn, cô ta cố ý đẩy ngã nguyên chủ, thừa dịp nguyên chủ bị vỡ đầu chảy máu mà đoạt đi bùa gỗ của nguyên chủ, thậm chí còn có ý định muốn hủy dung của nguyên chủ.
.